Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 34: Vì sao nói đó là thủ đoạn( 7)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… -“Trước kia bọn chúng dùng mọi loại thủ đoạn, chúng ta có thể nhẫn,nhưng lần này không thể nhịn được nữa rồi,bọn chúng đã bắt đầu trực tiếp dùng độc để hại Phong Vân,tình thế ngày càng trầm trọng khó có thể bỏ qua , hơn nữa mục đích của bọn chúng rõ ràng là muốn trừ tận gốc cả Hách Liên phủ .”Sắc mặt tam thúc của Phong Vân cũng tương đối khó coi.-“Đúng, chính là ý này, huống hồ hiện tại bọn chúng lại dám ngay trước mặt chúng ta động thủ,như vậy khẳng định là bọn chúng đã nắm chắc phần thắng trong tay, chúng ta……” Nhị thúc của Phong Vân khẽ nhíu mày.-“Hừ.” Hách Liên vương công hừ lạnh một tiếng,khuôn mặt cương nghị hiện lên sát khí dày đặc.-“Phụ thân, tiên hạ thủ vi cường.” trong mắt Hách Liên Chiến cũng nảy lên sát khí dày đặc.Ông chỉ có Phong Vân là con trai , vậy mà có kẻ cự nhiên dám……-“Không ổn, tuy rằng bây giờ chúng ta đã có chứng cớ, nhưng bây giờ vẫn chưa phải là lúc nhổ tận gốc,vạn nhất bọn chúng lâm vào đường cùng vậy thì ngược lại chúng ta…… .”Nhị thúc của Phong Vân vội vàng lắc đầu mà nói.-“Cái gì mà kêu mất nhiều hơn được,tại sao chúng ta phải sợ bọn chúng……” Hách Liên Chiến vừa nghe những lời này nhất thời giận dữ.-“Kẻ nào?” lời nói còn chưa dứt,hai mắt của Hách Liên vương công đột nhiên nheo lại , khẽ quát ra tiếng.Đồng thời,tam thúc của Phong Vân là Hách Liên Duẫn, thân thủ nhanh nhẹn lao ra ngoài cửa.Trong nháy mắt khi hắn lao ra phía ngoài cửa, những trang giấy từ phía xa phiêu dật bay tới chậm rãi rơi trước mặt mọi người.Đột nhiên cả thư phòng trở lên yên tĩnh,mọi người đều không có hành động gì.-“Không đuổi kịp.” lát sau Hách Liên Duẫn phi thân trở về, chau mày nói.Thân thủ của hắn nhanh như vậy, cự nhiên không có đuổi kịp tên thích khách.Hơn nữa,phủ của Hách Liên vương công là nơi nào chứ, bên ngoài các thị vệ đều là các cao thủ hơn nữa lại bày binh bố trận một cách dày đặc , thế mà lại có kẻ có thể đến gần mà không bị phát hiện……Người này……chắc chắn là một cao thủ.Trong thư phòng mọi người nghe xong đều nhíu nhíu mày.-“Đem giấy lại đây.” Nhíu mày , Hách Liên vương công trầm giọng nói.Hách Liên Chiến lập tức đứng dậy,cẩn thật nhặt tờ giấy lên nhân tiện cũng liếc qua một chút.Vừa liếc qua,mặt Hách Liên Chiến liền ngẩn ra, ngay sau đó là bộ mặt vô cùng mừng rỡ, kích động nói:“Phụ thân, người xem.”Vừa nói vừa vội vàng đem trang giấy đến trước mặt vương công.Hách Liên vương công tiếp nhận vừa nhìn thấy,sắc mặt âm trầm dần thả lỏng một chút.Bên cạnh, nhị thúc của Phong Vân là Hách Liên Thành cùng tam thúc Hách Liên Duẫn, thấy vậy cũng quay đầu nhìn lại.
-“Trước kia bọn chúng dùng mọi loại thủ đoạn, chúng ta có thể
nhẫn,nhưng lần này không thể nhịn được nữa rồi,bọn chúng đã bắt đầu trực tiếp dùng độc để hại Phong Vân,tình thế ngày càng trầm trọng khó có thể bỏ qua , hơn nữa mục đích của bọn chúng rõ ràng là muốn trừ tận gốc cả Hách Liên phủ .”Sắc mặt tam thúc của Phong Vân cũng tương đối khó coi.
-“Đúng, chính là ý này, huống hồ hiện tại bọn chúng lại dám ngay
trước mặt chúng ta động thủ,như vậy khẳng định là bọn chúng đã nắm chắc
phần thắng trong tay, chúng ta……” Nhị thúc của Phong Vân khẽ nhíu mày.
-“Hừ.” Hách Liên vương công hừ lạnh một tiếng,khuôn mặt cương nghị hiện lên sát khí dày đặc.
-“Phụ thân, tiên hạ thủ vi cường.” trong mắt Hách Liên Chiến cũng nảy lên sát khí dày đặc.
Ông chỉ có Phong Vân là con trai , vậy mà có kẻ cự nhiên dám……
-“Không ổn, tuy rằng bây giờ chúng ta đã có chứng cớ, nhưng bây
giờ vẫn chưa phải là lúc nhổ tận gốc,vạn nhất bọn chúng lâm vào đường
cùng vậy thì ngược lại chúng ta…… .”Nhị thúc của Phong Vân vội vàng lắc đầu mà nói.
-“Cái gì mà kêu mất nhiều hơn được,tại sao chúng ta phải sợ bọn chúng……” Hách Liên Chiến vừa nghe những lời này nhất thời giận dữ.
-“Kẻ nào?” lời nói còn chưa dứt,hai mắt của Hách Liên vương công đột nhiên nheo lại , khẽ quát ra tiếng.
Đồng thời,tam thúc của Phong Vân là Hách Liên Duẫn, thân thủ nhanh nhẹn lao ra ngoài cửa.
Trong nháy mắt khi hắn lao ra phía ngoài cửa, những trang giấy từ
phía xa phiêu dật bay tới chậm rãi rơi trước mặt mọi người.Đột nhiên cả
thư phòng trở lên yên tĩnh,mọi người đều không có hành động gì.
-“Không đuổi kịp.” lát sau Hách Liên Duẫn phi thân trở về, chau mày nói.
Thân thủ của hắn nhanh như vậy, cự nhiên không có đuổi kịp tên thích khách.Hơn nữa,phủ của Hách Liên vương công là nơi nào chứ, bên ngoài
các thị vệ đều là các cao thủ hơn nữa lại bày binh bố trận một cách dày
đặc , thế mà lại có kẻ có thể đến gần mà không bị phát hiện……
Người này……chắc chắn là một cao thủ.
Trong thư phòng mọi người nghe xong đều nhíu nhíu mày.
-“Đem giấy lại đây.” Nhíu mày , Hách Liên vương công trầm giọng nói.
Hách Liên Chiến lập tức đứng dậy,cẩn thật nhặt tờ giấy lên nhân tiện cũng liếc qua một chút.
Vừa liếc qua,mặt Hách Liên Chiến liền ngẩn ra, ngay sau đó là bộ mặt vô cùng mừng rỡ, kích động nói:“Phụ thân, người xem.”
Vừa nói vừa vội vàng đem trang giấy đến trước mặt vương công.
Hách Liên vương công tiếp nhận vừa nhìn thấy,sắc mặt âm trầm dần thả lỏng một chút.
Bên cạnh, nhị thúc của Phong Vân là Hách Liên Thành cùng tam thúc Hách Liên Duẫn, thấy vậy cũng quay đầu nhìn lại.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… -“Trước kia bọn chúng dùng mọi loại thủ đoạn, chúng ta có thể nhẫn,nhưng lần này không thể nhịn được nữa rồi,bọn chúng đã bắt đầu trực tiếp dùng độc để hại Phong Vân,tình thế ngày càng trầm trọng khó có thể bỏ qua , hơn nữa mục đích của bọn chúng rõ ràng là muốn trừ tận gốc cả Hách Liên phủ .”Sắc mặt tam thúc của Phong Vân cũng tương đối khó coi.-“Đúng, chính là ý này, huống hồ hiện tại bọn chúng lại dám ngay trước mặt chúng ta động thủ,như vậy khẳng định là bọn chúng đã nắm chắc phần thắng trong tay, chúng ta……” Nhị thúc của Phong Vân khẽ nhíu mày.-“Hừ.” Hách Liên vương công hừ lạnh một tiếng,khuôn mặt cương nghị hiện lên sát khí dày đặc.-“Phụ thân, tiên hạ thủ vi cường.” trong mắt Hách Liên Chiến cũng nảy lên sát khí dày đặc.Ông chỉ có Phong Vân là con trai , vậy mà có kẻ cự nhiên dám……-“Không ổn, tuy rằng bây giờ chúng ta đã có chứng cớ, nhưng bây giờ vẫn chưa phải là lúc nhổ tận gốc,vạn nhất bọn chúng lâm vào đường cùng vậy thì ngược lại chúng ta…… .”Nhị thúc của Phong Vân vội vàng lắc đầu mà nói.-“Cái gì mà kêu mất nhiều hơn được,tại sao chúng ta phải sợ bọn chúng……” Hách Liên Chiến vừa nghe những lời này nhất thời giận dữ.-“Kẻ nào?” lời nói còn chưa dứt,hai mắt của Hách Liên vương công đột nhiên nheo lại , khẽ quát ra tiếng.Đồng thời,tam thúc của Phong Vân là Hách Liên Duẫn, thân thủ nhanh nhẹn lao ra ngoài cửa.Trong nháy mắt khi hắn lao ra phía ngoài cửa, những trang giấy từ phía xa phiêu dật bay tới chậm rãi rơi trước mặt mọi người.Đột nhiên cả thư phòng trở lên yên tĩnh,mọi người đều không có hành động gì.-“Không đuổi kịp.” lát sau Hách Liên Duẫn phi thân trở về, chau mày nói.Thân thủ của hắn nhanh như vậy, cự nhiên không có đuổi kịp tên thích khách.Hơn nữa,phủ của Hách Liên vương công là nơi nào chứ, bên ngoài các thị vệ đều là các cao thủ hơn nữa lại bày binh bố trận một cách dày đặc , thế mà lại có kẻ có thể đến gần mà không bị phát hiện……Người này……chắc chắn là một cao thủ.Trong thư phòng mọi người nghe xong đều nhíu nhíu mày.-“Đem giấy lại đây.” Nhíu mày , Hách Liên vương công trầm giọng nói.Hách Liên Chiến lập tức đứng dậy,cẩn thật nhặt tờ giấy lên nhân tiện cũng liếc qua một chút.Vừa liếc qua,mặt Hách Liên Chiến liền ngẩn ra, ngay sau đó là bộ mặt vô cùng mừng rỡ, kích động nói:“Phụ thân, người xem.”Vừa nói vừa vội vàng đem trang giấy đến trước mặt vương công.Hách Liên vương công tiếp nhận vừa nhìn thấy,sắc mặt âm trầm dần thả lỏng một chút.Bên cạnh, nhị thúc của Phong Vân là Hách Liên Thành cùng tam thúc Hách Liên Duẫn, thấy vậy cũng quay đầu nhìn lại.