Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 33: Vì sao nói là thủ đoạn (6)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Một hồi náo loạn như vậy, cũng chỉ là mở màn cho kịch hay phía sau.-“Ngự y đến rồi, ngự y đến rồi……” Xa xa một vài ngự y tay cầm hòm thuốc nhanh chóng đi tới.-“Bá bá, hảo hảo nhìn xem cho…nàng…… Phốc……” Phong Vân thấy vậy ôm chặt Mộc Hoàng, nói mới nói nửa câu, đột nhiên hé miệng, một ngụm máu tươi đã phun hộc ra.-“Vân Nhi, Vân Nhi……” Á Sắt quốc chủ cùng đám người nhất thời kinh hãi.Phong Vân trên mặt biến sắc, trong khoảnh khắc cả người đều gục xuống.- “Ngự y, mau, mau……” Quần thần trong lúc này náo loạn cả lên.-“Trúng độc, tiểu thế tử bị trúng độc .”-“Cái gì, trúng độc? Như thế nào lại bị trúng độc? Độc gì?” Á Sắt quốc vương giận dữ.-“Xem mạch thế tử thấy giống như mới trúng độc.” Các ngự ý vô cùng bận rộn hết xem mạch lại bàn bạc với nhau.-“Mới trúng độc? Vừa rồi Vân Nhi đã ở những đâu?”“Bẩm quốc chủ, tiểu thế tử mới từ chỗ của vương hậu nương nương lại đây, trong lúc đó đã uống của Liêu quý phi một chén trà.”Đám người rối loạn nhất thời vẫn chưa thể biết được là do ai hạ độc, nghe quốc chủ hỏi, bất giác nhớ ra.“Cái gì…… Người tới a……”Sương khói mờ, một cảnh hỗn loạn. Mà người trung tâm trong cuộc hỗn loạn đó là Phong Vân đang giả vờ hôn mê mà khóe miệng lại lóe ra một tia cười lạnh, ngay sau đó nắm chặt bàn tay Mộc hoàng.Mộc Hoàng bị Phong Vân đặt ở trên người, thấy miệng Phong Vân chảy ra huyết gà gì đó , đôi lông mày khẽ nhăn lại.Ba tháng gió to, quả nhiên dự báo bão lớn sắp ập về.Cháu ruột của Hách Liên vương công bị trúng độc, tiểu thế tử phi -công chúa nước khác thì bị đánh đến bất tỉnh. Tin tức này mà theo gió truyền đi thì không biết thiên hạ sẽ nghĩ những gì, người của Hách Liên gia sẽ nghĩ những gì, cơ hồ sẽ loạn lên mất.Màn đêm buông xuống, Hách Liên vương công phủ đèn đuốc huy hoàng.-“ Buồn cười, dám đả thương tôn nhi của ta, thật sự không coi hách Liên vương phủ này ra gì hết.” Trong thư phòng, Hách liên vương công sắc mặt xanh mét ,một chưởng chụp xuống vừa tung ra chiếc bàn đá hoa cương liền bị đánh nát .-“Quá kiêu ngạo , Tây vương công cùng Tể tướng phủ thật sự là quá kiêu ngạo .” Cha của Hách Liên Phong Vân- Hách Liên Chiến, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói.Liêu quý phi chính là xuất thân từ Tể tướng phủ, cùng với Tây Vương công phủ và Hách Liên vương công là những thế lực đối đầu nhau từ lâu.
Một hồi náo loạn như vậy, cũng chỉ là mở màn cho kịch hay phía sau.
-“Ngự y đến rồi, ngự y đến rồi……” Xa xa một vài ngự y tay cầm hòm thuốc nhanh chóng đi tới.
-“Bá bá, hảo hảo nhìn xem cho…nàng…… Phốc……” Phong Vân thấy vậy ôm
chặt Mộc Hoàng, nói mới nói nửa câu, đột nhiên hé miệng, một ngụm máu
tươi đã phun hộc ra.
-“Vân Nhi, Vân Nhi……” Á Sắt quốc chủ cùng đám người nhất thời kinh hãi.
Phong Vân trên mặt biến sắc, trong khoảnh khắc cả người đều gục xuống.
- “Ngự y, mau, mau……” Quần thần trong lúc này náo loạn cả lên.
-“Trúng độc, tiểu thế tử bị trúng độc .”
-“Cái gì, trúng độc? Như thế nào lại bị trúng độc? Độc gì?” Á Sắt quốc vương giận dữ.
-“Xem mạch thế tử thấy giống như mới trúng độc.” Các ngự ý vô cùng bận rộn hết xem mạch lại bàn bạc với nhau.
-“Mới trúng độc? Vừa rồi Vân Nhi đã ở những đâu?”
“Bẩm quốc chủ, tiểu thế tử mới từ chỗ của vương hậu nương nương lại đây, trong lúc đó đã uống của Liêu quý phi một chén trà.”
Đám người rối loạn nhất thời vẫn chưa thể biết được là do ai hạ độc, nghe quốc chủ hỏi, bất giác nhớ ra.
“Cái gì…… Người tới a……”
Sương khói mờ, một cảnh hỗn loạn. Mà người trung tâm trong cuộc hỗn
loạn đó là Phong Vân đang giả vờ hôn mê mà khóe miệng lại lóe ra một tia cười lạnh, ngay sau đó nắm chặt bàn tay Mộc hoàng.Mộc Hoàng bị Phong
Vân đặt ở trên người, thấy miệng Phong Vân chảy ra huyết gà gì đó , đôi
lông mày khẽ nhăn lại.
Ba tháng gió to, quả nhiên dự báo bão lớn sắp ập về.
Cháu ruột của Hách Liên vương công bị trúng độc, tiểu thế tử phi
-công chúa nước khác thì bị đánh đến bất tỉnh. Tin tức này mà theo gió
truyền đi thì không biết thiên hạ sẽ nghĩ những gì, người của Hách Liên
gia sẽ nghĩ những gì, cơ hồ sẽ loạn lên mất.
Màn đêm buông xuống, Hách Liên vương công phủ đèn đuốc huy hoàng.
-“ Buồn cười, dám đả thương tôn nhi của ta, thật sự không coi hách
Liên vương phủ này ra gì hết.” Trong thư phòng, Hách liên vương công sắc mặt xanh mét ,một chưởng chụp xuống vừa tung ra chiếc bàn đá hoa cương
liền bị đánh nát .
-“Quá kiêu ngạo , Tây vương công cùng Tể tướng phủ thật sự là quá
kiêu ngạo .” Cha của Hách Liên Phong Vân- Hách Liên Chiến, cơ hồ là
nghiến răng nghiến lợi nói.
Liêu quý phi chính là xuất thân từ Tể tướng phủ, cùng với Tây Vương
công phủ và Hách Liên vương công là những thế lực đối đầu nhau từ lâu.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Một hồi náo loạn như vậy, cũng chỉ là mở màn cho kịch hay phía sau.-“Ngự y đến rồi, ngự y đến rồi……” Xa xa một vài ngự y tay cầm hòm thuốc nhanh chóng đi tới.-“Bá bá, hảo hảo nhìn xem cho…nàng…… Phốc……” Phong Vân thấy vậy ôm chặt Mộc Hoàng, nói mới nói nửa câu, đột nhiên hé miệng, một ngụm máu tươi đã phun hộc ra.-“Vân Nhi, Vân Nhi……” Á Sắt quốc chủ cùng đám người nhất thời kinh hãi.Phong Vân trên mặt biến sắc, trong khoảnh khắc cả người đều gục xuống.- “Ngự y, mau, mau……” Quần thần trong lúc này náo loạn cả lên.-“Trúng độc, tiểu thế tử bị trúng độc .”-“Cái gì, trúng độc? Như thế nào lại bị trúng độc? Độc gì?” Á Sắt quốc vương giận dữ.-“Xem mạch thế tử thấy giống như mới trúng độc.” Các ngự ý vô cùng bận rộn hết xem mạch lại bàn bạc với nhau.-“Mới trúng độc? Vừa rồi Vân Nhi đã ở những đâu?”“Bẩm quốc chủ, tiểu thế tử mới từ chỗ của vương hậu nương nương lại đây, trong lúc đó đã uống của Liêu quý phi một chén trà.”Đám người rối loạn nhất thời vẫn chưa thể biết được là do ai hạ độc, nghe quốc chủ hỏi, bất giác nhớ ra.“Cái gì…… Người tới a……”Sương khói mờ, một cảnh hỗn loạn. Mà người trung tâm trong cuộc hỗn loạn đó là Phong Vân đang giả vờ hôn mê mà khóe miệng lại lóe ra một tia cười lạnh, ngay sau đó nắm chặt bàn tay Mộc hoàng.Mộc Hoàng bị Phong Vân đặt ở trên người, thấy miệng Phong Vân chảy ra huyết gà gì đó , đôi lông mày khẽ nhăn lại.Ba tháng gió to, quả nhiên dự báo bão lớn sắp ập về.Cháu ruột của Hách Liên vương công bị trúng độc, tiểu thế tử phi -công chúa nước khác thì bị đánh đến bất tỉnh. Tin tức này mà theo gió truyền đi thì không biết thiên hạ sẽ nghĩ những gì, người của Hách Liên gia sẽ nghĩ những gì, cơ hồ sẽ loạn lên mất.Màn đêm buông xuống, Hách Liên vương công phủ đèn đuốc huy hoàng.-“ Buồn cười, dám đả thương tôn nhi của ta, thật sự không coi hách Liên vương phủ này ra gì hết.” Trong thư phòng, Hách liên vương công sắc mặt xanh mét ,một chưởng chụp xuống vừa tung ra chiếc bàn đá hoa cương liền bị đánh nát .-“Quá kiêu ngạo , Tây vương công cùng Tể tướng phủ thật sự là quá kiêu ngạo .” Cha của Hách Liên Phong Vân- Hách Liên Chiến, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói.Liêu quý phi chính là xuất thân từ Tể tướng phủ, cùng với Tây Vương công phủ và Hách Liên vương công là những thế lực đối đầu nhau từ lâu.