Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 36: Vì sao nói đó là thủ đoạn (9)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phong Vân một bên né xương gà công kích từ Mộc Hoàng , một bên tiếp tục tủm tỉm cười nhìn Lưu Vân.Bọn họ không biết, trước đây , nàng giết người nhiều lắm, địa vị cao lại ở hoàn cảnh như vậy, mạng người chính là chuyện vặt, không đáng để nàng phải đi thương tiếc người khác. Nàng được sống sót đến ngày hôm nay , nghĩ lại mới thấy sinh mệnh đáng quý.Nàng, không có quyền lấy đi sinh mạng của người khác, cũng không muốn sẽ phải làm như vậy. Cho nên, không phải đến thời điểm không thể đừng , nàng sẽ không ra tay.Chính là, nàng không hại người nhưng cũng không có nghĩa là để người khác hại nàng.Nếu họ không muốn nhận được sự thương tiếc cùng tha thứ, như vậy cũng đừng trách nàng ra tay không lưu tình.-“ Chính là bên tướng quân Tề Đại còn không có động tĩnh gì .” Lưu Vân nhỏ giọng nói.Chén rượu trên tay khẽ đung đưa, Phong Vân vẻ mặt cười như có như không liếc nhìn trời đêm :” Nhanh lên, ngươi đi xử lý đi …”Đêm tối mông lung, những chùm ánh sáng nhè nhẹ lóe lên.Bóng đêm bao trùm mọi vật, gió thổi nhẹ , nhưng đây chính là con giớ báo trước bão sắp tới .Hôm sau, trong cơn sóng gió của dư luận, quốc vương của Á Sắt công quốc bởi lo sợ mọi người nói ông không công minh, bị tình cảm ảnh hưởng đành phải đem chuyện hạ độc Hách Liên Phong Vân giao cho Hách Liên Cương cùng tướng quân Trình Đại truy xét rõ ràng .Trong lúc nhất thời, bão lớn nổi lên.Liêu quý phi là người đầu tiên bị ảnh hưởng , sau đó tựa như quận chỉ lăn tròn bắt đầu hướng đến toàn bộ triều đình.Một vị Liêu quý phi nhỏ bé cư nhiên dám dùng độc hại người đương kim vương thượng nhìn trúng cho địa vị hoàng thái tử , lại dám đánh công chúa của quốc gia khác. Nói sau lưng không có ai chống đỡ, cho nàng mười lá gan cũng không dám.Dám đối đầu với quốc chủ cùng Hách Liên công phủ , ai mới là người đứng đằng sau bức màn chỉ đạo đây ?
Phong Vân một bên né xương gà công kích từ Mộc Hoàng , một bên tiếp tục tủm tỉm cười nhìn Lưu Vân.
Bọn họ không biết, trước đây , nàng giết người nhiều lắm, địa vị cao
lại ở hoàn cảnh như vậy, mạng người chính là chuyện vặt, không đáng để
nàng phải đi thương tiếc người khác. Nàng được sống sót đến ngày hôm nay , nghĩ lại mới thấy sinh mệnh đáng quý.Nàng, không có quyền lấy đi
sinh mạng của người khác, cũng không muốn sẽ phải làm như vậy. Cho nên,
không phải đến thời điểm không thể đừng , nàng sẽ không ra tay.
Chính là, nàng không hại người nhưng cũng không có nghĩa là để người
khác hại nàng.Nếu họ không muốn nhận được sự thương tiếc cùng tha thứ,
như vậy cũng đừng trách nàng ra tay không lưu tình.
-“ Chính là bên tướng quân Tề Đại còn không có động tĩnh gì .” Lưu Vân nhỏ giọng nói.
Chén rượu trên tay khẽ đung đưa, Phong Vân vẻ mặt cười như có như không liếc nhìn trời đêm :” Nhanh lên, ngươi đi xử lý đi …”
Đêm tối mông lung, những chùm ánh sáng nhè nhẹ lóe lên.Bóng đêm bao trùm mọi vật, gió thổi nhẹ , nhưng đây chính là con giớ báo
trước bão sắp tới .
Hôm sau, trong cơn sóng gió của dư luận, quốc vương của Á Sắt công
quốc bởi lo sợ mọi người nói ông không công minh, bị tình cảm ảnh hưởng
đành phải đem chuyện hạ độc Hách Liên Phong Vân giao cho Hách Liên Cương cùng tướng quân Trình Đại truy xét rõ ràng .
Trong lúc nhất thời, bão lớn nổi lên.
Liêu quý phi là người đầu tiên bị ảnh hưởng , sau đó tựa như quận chỉ lăn tròn bắt đầu hướng đến toàn bộ triều đình.Một vị Liêu quý phi nhỏ
bé cư nhiên dám dùng độc hại người đương kim vương thượng nhìn trúng cho địa vị hoàng thái tử , lại dám đánh công chúa của quốc gia khác.
Nói sau lưng không có ai chống đỡ, cho nàng mười lá gan cũng không
dám.Dám đối đầu với quốc chủ cùng Hách Liên công phủ , ai mới là người
đứng đằng sau bức màn chỉ đạo đây ?
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phong Vân một bên né xương gà công kích từ Mộc Hoàng , một bên tiếp tục tủm tỉm cười nhìn Lưu Vân.Bọn họ không biết, trước đây , nàng giết người nhiều lắm, địa vị cao lại ở hoàn cảnh như vậy, mạng người chính là chuyện vặt, không đáng để nàng phải đi thương tiếc người khác. Nàng được sống sót đến ngày hôm nay , nghĩ lại mới thấy sinh mệnh đáng quý.Nàng, không có quyền lấy đi sinh mạng của người khác, cũng không muốn sẽ phải làm như vậy. Cho nên, không phải đến thời điểm không thể đừng , nàng sẽ không ra tay.Chính là, nàng không hại người nhưng cũng không có nghĩa là để người khác hại nàng.Nếu họ không muốn nhận được sự thương tiếc cùng tha thứ, như vậy cũng đừng trách nàng ra tay không lưu tình.-“ Chính là bên tướng quân Tề Đại còn không có động tĩnh gì .” Lưu Vân nhỏ giọng nói.Chén rượu trên tay khẽ đung đưa, Phong Vân vẻ mặt cười như có như không liếc nhìn trời đêm :” Nhanh lên, ngươi đi xử lý đi …”Đêm tối mông lung, những chùm ánh sáng nhè nhẹ lóe lên.Bóng đêm bao trùm mọi vật, gió thổi nhẹ , nhưng đây chính là con giớ báo trước bão sắp tới .Hôm sau, trong cơn sóng gió của dư luận, quốc vương của Á Sắt công quốc bởi lo sợ mọi người nói ông không công minh, bị tình cảm ảnh hưởng đành phải đem chuyện hạ độc Hách Liên Phong Vân giao cho Hách Liên Cương cùng tướng quân Trình Đại truy xét rõ ràng .Trong lúc nhất thời, bão lớn nổi lên.Liêu quý phi là người đầu tiên bị ảnh hưởng , sau đó tựa như quận chỉ lăn tròn bắt đầu hướng đến toàn bộ triều đình.Một vị Liêu quý phi nhỏ bé cư nhiên dám dùng độc hại người đương kim vương thượng nhìn trúng cho địa vị hoàng thái tử , lại dám đánh công chúa của quốc gia khác. Nói sau lưng không có ai chống đỡ, cho nàng mười lá gan cũng không dám.Dám đối đầu với quốc chủ cùng Hách Liên công phủ , ai mới là người đứng đằng sau bức màn chỉ đạo đây ?