Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 37: Thật sự là phế vật? (1)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Dư luận nổi lên khắp công quốc thế nhưng quan viên trong triều lại câm như hến……Chuyện này đâu chỉ truy xét một mình Liêu quý phi ? Có rất nhiều người đã bị liên lụy . Ai nấy đều tỏ ra vô cùng lo lắng. Chứng cứ Hách Liên vương công đã có trong tay, hết một người lại đến một người bị triệu kiến ,mọi người phỏng đoán đầu mưu vụ này chính là Tây Vương công phủ cùng Tể tướng phủ.Á Sắt công quốc lúc này như sắp dấy lên một màn huyết vũ tinh phong.Mỗi người có liên can đều cảm thấy bất an thì người khởi xướng Phong Vân cùng Mộc Hoàng vẫn duy trì tư thái hôn mê như trước, ung dung bất động như núi.-“Vân Nhi, ngươi như thế nào còn không tỉnh a.” Ngồi ở cạnh giường , mẫu thân Hạ Điệp Vũ của Hách Liên Phong Vân hai mắt đã sớm đỏ hồng.-‘’Phu nhân, người không nên thương tâm, độc trong người tiểu thế tử độc đã được khống chế , nhưng giải độc thì phải có quá trình, nay mai thôi tiểu thế tử nhất định sẽ sớm tỉnh lại .”-“Đúng vậy phu nhân, nếu tiểu thế tử tỉnh, thấy người như vậy, hắn khẳng định sẽ rất buồn.”Hạ nhân hầu hạ bên cạnh không ngừng mỗi người một câu an ủi vị phu nhân đang đau buồn khóc lóc bên giường nãy giờ. Thế tử Phong Vân đã được giả độc , hẳn là sẽ không có vấn đề lớn .Cứ thế,cứ thế , hết câu này đến câu khác an ủi mà náo loạn hết cả lên.-“Đi ra ngoài, đi ra ngoài, làm ầm ĩ như vậy, Vân Nhi bệnh làm sao mà tốt lên được.” Trong khi mọi người ồn ào võ mồm thì một thanh âm uy nghiêm vang lên . Nguyên lai là lão thái quân đã đến.“Vâng.” Lập tức, một đám người liền lui ra.-“Tôn tử của ta được phúc của trời đất, mệnh lớn, khảo nghiệm đơn giản như thế nào mà không qua khỏi được, ngươi không cần ở trong này khóc lóc, nó sẽ sớm tỉnh thôi .” Lão thái quân một thân kiên cường quát lớn mẫu thân Phong Vân một câu.-“Con dâu đã biết.” Hạ Điệp Vũ xoa xoa hai mắt, cũng không dám khóc thêm tiếng nào nữa.-“Tốt lắm, đi xuống nghỉ ngơi đi, ta sẽ ở lại nơi này .” Lão thái quân hướng Hạ Điệp Vũ phất phất tay.Mẫu thân của Phong Vân không dám nhiều lời tranh cãi, đồng thời cũng biết lão thái quân ở trong này thì Phong Vân là an toàn , nên cúi người trở ra ngoài.

Dư luận nổi lên khắp công quốc thế nhưng quan viên trong triều lại câm như hến……

Chuyện này đâu chỉ truy xét một mình Liêu quý phi ? Có rất nhiều người
đã bị liên lụy . Ai nấy đều tỏ ra vô cùng lo lắng. Chứng cứ Hách Liên
vương công đã có trong tay, hết một người lại đến một người bị triệu
kiến ,mọi người phỏng đoán đầu mưu vụ này chính là Tây Vương công phủ
cùng Tể tướng phủ.

Á Sắt công quốc lúc này như sắp dấy lên một màn huyết vũ tinh
phong.Mỗi người có liên can đều cảm thấy bất an thì người khởi xướng
Phong Vân cùng Mộc Hoàng vẫn duy trì tư thái hôn mê như trước, ung dung bất động như núi.

-“Vân Nhi, ngươi như thế nào còn không tỉnh a.” Ngồi ở cạnh giường , mẫu thân Hạ Điệp Vũ của Hách Liên Phong Vân hai mắt đã sớm đỏ hồng.

-‘’Phu nhân, người không nên thương tâm, độc trong người tiểu thế tử độc đã được khống chế , nhưng giải độc thì phải có quá trình, nay
mai thôi tiểu thế tử nhất định sẽ sớm tỉnh lại .”

-“Đúng vậy phu nhân, nếu tiểu thế tử tỉnh, thấy người như vậy, hắn khẳng định sẽ rất buồn.”

Hạ nhân hầu hạ bên cạnh không ngừng mỗi người một câu an ủi vị phu
nhân đang đau buồn khóc lóc bên giường nãy giờ. Thế tử Phong Vân đã được giả độc , hẳn là sẽ không có vấn đề lớn .Cứ thế,cứ thế , hết câu này
đến câu khác an ủi mà náo loạn hết cả lên.

-“Đi ra ngoài, đi ra ngoài, làm ầm ĩ như vậy, Vân Nhi bệnh làm sao mà tốt lên được.” Trong khi mọi người ồn ào võ mồm thì một thanh âm uy nghiêm vang lên . Nguyên lai là lão thái quân đã đến.

“Vâng.” Lập tức, một đám người liền lui ra.

-“Tôn tử của ta được phúc của trời đất, mệnh lớn, khảo nghiệm đơn giản như thế nào mà không qua khỏi được, ngươi không cần ở trong này
khóc lóc, nó sẽ sớm tỉnh thôi .” Lão thái quân một thân kiên cường quát lớn mẫu thân Phong Vân một câu.

-“Con dâu đã biết.” Hạ Điệp Vũ xoa xoa hai mắt, cũng không dám khóc thêm tiếng nào nữa.

-“Tốt lắm, đi xuống nghỉ ngơi đi, ta sẽ ở lại nơi này .” Lão thái quân hướng Hạ Điệp Vũ phất phất tay.

Mẫu thân của Phong Vân không dám nhiều lời tranh cãi, đồng thời cũng
biết lão thái quân ở trong này thì Phong Vân là an toàn , nên cúi người
trở ra ngoài.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Dư luận nổi lên khắp công quốc thế nhưng quan viên trong triều lại câm như hến……Chuyện này đâu chỉ truy xét một mình Liêu quý phi ? Có rất nhiều người đã bị liên lụy . Ai nấy đều tỏ ra vô cùng lo lắng. Chứng cứ Hách Liên vương công đã có trong tay, hết một người lại đến một người bị triệu kiến ,mọi người phỏng đoán đầu mưu vụ này chính là Tây Vương công phủ cùng Tể tướng phủ.Á Sắt công quốc lúc này như sắp dấy lên một màn huyết vũ tinh phong.Mỗi người có liên can đều cảm thấy bất an thì người khởi xướng Phong Vân cùng Mộc Hoàng vẫn duy trì tư thái hôn mê như trước, ung dung bất động như núi.-“Vân Nhi, ngươi như thế nào còn không tỉnh a.” Ngồi ở cạnh giường , mẫu thân Hạ Điệp Vũ của Hách Liên Phong Vân hai mắt đã sớm đỏ hồng.-‘’Phu nhân, người không nên thương tâm, độc trong người tiểu thế tử độc đã được khống chế , nhưng giải độc thì phải có quá trình, nay mai thôi tiểu thế tử nhất định sẽ sớm tỉnh lại .”-“Đúng vậy phu nhân, nếu tiểu thế tử tỉnh, thấy người như vậy, hắn khẳng định sẽ rất buồn.”Hạ nhân hầu hạ bên cạnh không ngừng mỗi người một câu an ủi vị phu nhân đang đau buồn khóc lóc bên giường nãy giờ. Thế tử Phong Vân đã được giả độc , hẳn là sẽ không có vấn đề lớn .Cứ thế,cứ thế , hết câu này đến câu khác an ủi mà náo loạn hết cả lên.-“Đi ra ngoài, đi ra ngoài, làm ầm ĩ như vậy, Vân Nhi bệnh làm sao mà tốt lên được.” Trong khi mọi người ồn ào võ mồm thì một thanh âm uy nghiêm vang lên . Nguyên lai là lão thái quân đã đến.“Vâng.” Lập tức, một đám người liền lui ra.-“Tôn tử của ta được phúc của trời đất, mệnh lớn, khảo nghiệm đơn giản như thế nào mà không qua khỏi được, ngươi không cần ở trong này khóc lóc, nó sẽ sớm tỉnh thôi .” Lão thái quân một thân kiên cường quát lớn mẫu thân Phong Vân một câu.-“Con dâu đã biết.” Hạ Điệp Vũ xoa xoa hai mắt, cũng không dám khóc thêm tiếng nào nữa.-“Tốt lắm, đi xuống nghỉ ngơi đi, ta sẽ ở lại nơi này .” Lão thái quân hướng Hạ Điệp Vũ phất phất tay.Mẫu thân của Phong Vân không dám nhiều lời tranh cãi, đồng thời cũng biết lão thái quân ở trong này thì Phong Vân là an toàn , nên cúi người trở ra ngoài.

Chương 37: Thật sự là phế vật? (1)