Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 163: Đại lục truy nã (13)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Ngươi không có tiền.” Mộc Hoàng thản nhiên nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, không hề nể tình lưu lại cho Phong Vân chút mặt mũi nào.Phong Vân có thể là người tài phú thật, nhưng hiện nay trên tay một kim tệ cũng chẳng có.Phong Vân, nghẹn khuất .“Ha ha, thỉnh vào bên trong , thỉnh vào bên trong .” Kia tiểu nhị lập tức tươi cười, đi trước dẫn đường.Mộc Hoàng lập tức túm lấy Phong Vân, lôi kéo đi vào bên trong lữ đ**m.Thôi thì dù sao cũng cần có chỗ trú ngụ , rồi mới có thể tính tiếp được .Lữ đ**m này không lớn, nhưng cũng không nhỏ.Lúc này lại đúng vào giờ ăn cơm,nên quan khách ăn cơm uống rượu thực không ít.Khi Phong Vân tiến vào lữ đ**m, liền cảm giác giống như đi vào chợ, nơi nơi đều tràn ngập thanh âm đàm thoại.Trong đ**m có vị nam tử cao lớn thô kệch bưu hãn, cũng có vị phụ nhân xinh đẹp dáng người nóng bỏng một thân lụa mỏng , cũng có dân chúng bình thường , lại càng không thiếu các vị cao thủ.Bọn họ đều thoải mái mồm to uống rượu, mồm to ăn thịt, vạn phần hào khí sảng khoái.Tiểu nhị ở bên trong lui tới xuyên qua, vô cùng náo nhiệt.Phong Vân một mặt đi theo tiểu nhị đến gian phòng trọ, một mặt hơi hơi cong lên khóe miệng.Nàng rất thích cái không khí náo nhiệt ồn ào này.“Xin cho qua , xin cho qua .” Ở nơi cầu thang có bóng dáng một người đang nghiêng ngả lảo đảo đi đến, tuổi còn rất trẻ, nhìn qua có vẻ là hắn đã uống không ít rượu .Đằng sau lập tức có một người vội vàng đi tới đỡ hắn.“Ta không có say, ta còn muốn uống.” Nam tử phía trước vung tay, dưới chân loạng choạng bước đi, rầm một tiếng như muốn đi ôm hun cầu thang thắm thiết.“Uy, ngươi cẩn thận một chút a.” Người phía sau nhất thời cảm thấy bất lực, liền tiến lên, xông về phía trước chiếu cố .Mà Mộc Hoàng đang đi lên lầu, thấy sự tình như vậy thì trực tiếp né qua một bên, căn bản là không có ý tứ muốn phụ giúp gì hết. Nhưng Phong Vân thấy vậy, theo bản năng thân thủ giúp đỡ vị nam tử như muốn lăn xuống cầu thang này một phen .
“Ngươi không có tiền.” Mộc Hoàng thản nhiên nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, không hề nể tình lưu lại cho Phong Vân chút mặt mũi nào.
Phong Vân có thể là người tài phú thật, nhưng hiện nay trên tay một kim tệ cũng chẳng có.
Phong Vân, nghẹn khuất .
“Ha ha, thỉnh vào bên trong , thỉnh vào bên trong .” Kia tiểu nhị lập tức tươi cười, đi trước dẫn đường.
Mộc Hoàng lập tức túm lấy Phong Vân, lôi kéo đi vào bên trong lữ đ**m.
Thôi thì dù sao cũng cần có chỗ trú ngụ , rồi mới có thể tính tiếp được .
Lữ đ**m này không lớn, nhưng cũng không nhỏ.
Lúc này lại đúng vào giờ ăn cơm,nên quan khách ăn cơm uống rượu thực
không ít.Khi Phong Vân tiến vào lữ đ**m, liền cảm giác giống như đi vào
chợ, nơi nơi đều tràn ngập thanh âm đàm thoại.
Trong đ**m có vị nam tử cao lớn thô kệch bưu hãn, cũng có vị phụ nhân xinh đẹp dáng người nóng bỏng một thân lụa mỏng , cũng có dân chúng
bình thường , lại càng không thiếu các vị cao thủ.Bọn họ đều thoải mái
mồm to uống rượu, mồm to ăn thịt, vạn phần hào khí sảng khoái.
Tiểu nhị ở bên trong lui tới xuyên qua, vô cùng náo nhiệt.
Phong Vân một mặt đi theo tiểu nhị đến gian phòng trọ, một mặt hơi
hơi cong lên khóe miệng.Nàng rất thích cái không khí náo nhiệt ồn ào
này.
“Xin cho qua , xin cho qua .” Ở nơi cầu thang có bóng dáng một người đang nghiêng ngả lảo đảo đi đến, tuổi còn rất trẻ, nhìn qua có vẻ là hắn đã uống không ít rượu .
Đằng sau lập tức có một người vội vàng đi tới đỡ hắn.
“Ta không có say, ta còn muốn uống.” Nam tử phía trước vung tay, dưới chân loạng choạng bước đi, rầm một tiếng như muốn đi ôm hun cầu thang thắm thiết.
“Uy, ngươi cẩn thận một chút a.” Người phía sau nhất thời cảm thấy bất lực, liền tiến lên, xông về phía trước chiếu cố .
Mà Mộc Hoàng đang đi lên lầu, thấy sự tình như vậy thì trực tiếp né
qua một bên, căn bản là không có ý tứ muốn phụ giúp gì hết. Nhưng Phong
Vân thấy vậy, theo bản năng thân thủ giúp đỡ vị nam tử như muốn lăn
xuống cầu thang này một phen .
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Ngươi không có tiền.” Mộc Hoàng thản nhiên nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, không hề nể tình lưu lại cho Phong Vân chút mặt mũi nào.Phong Vân có thể là người tài phú thật, nhưng hiện nay trên tay một kim tệ cũng chẳng có.Phong Vân, nghẹn khuất .“Ha ha, thỉnh vào bên trong , thỉnh vào bên trong .” Kia tiểu nhị lập tức tươi cười, đi trước dẫn đường.Mộc Hoàng lập tức túm lấy Phong Vân, lôi kéo đi vào bên trong lữ đ**m.Thôi thì dù sao cũng cần có chỗ trú ngụ , rồi mới có thể tính tiếp được .Lữ đ**m này không lớn, nhưng cũng không nhỏ.Lúc này lại đúng vào giờ ăn cơm,nên quan khách ăn cơm uống rượu thực không ít.Khi Phong Vân tiến vào lữ đ**m, liền cảm giác giống như đi vào chợ, nơi nơi đều tràn ngập thanh âm đàm thoại.Trong đ**m có vị nam tử cao lớn thô kệch bưu hãn, cũng có vị phụ nhân xinh đẹp dáng người nóng bỏng một thân lụa mỏng , cũng có dân chúng bình thường , lại càng không thiếu các vị cao thủ.Bọn họ đều thoải mái mồm to uống rượu, mồm to ăn thịt, vạn phần hào khí sảng khoái.Tiểu nhị ở bên trong lui tới xuyên qua, vô cùng náo nhiệt.Phong Vân một mặt đi theo tiểu nhị đến gian phòng trọ, một mặt hơi hơi cong lên khóe miệng.Nàng rất thích cái không khí náo nhiệt ồn ào này.“Xin cho qua , xin cho qua .” Ở nơi cầu thang có bóng dáng một người đang nghiêng ngả lảo đảo đi đến, tuổi còn rất trẻ, nhìn qua có vẻ là hắn đã uống không ít rượu .Đằng sau lập tức có một người vội vàng đi tới đỡ hắn.“Ta không có say, ta còn muốn uống.” Nam tử phía trước vung tay, dưới chân loạng choạng bước đi, rầm một tiếng như muốn đi ôm hun cầu thang thắm thiết.“Uy, ngươi cẩn thận một chút a.” Người phía sau nhất thời cảm thấy bất lực, liền tiến lên, xông về phía trước chiếu cố .Mà Mộc Hoàng đang đi lên lầu, thấy sự tình như vậy thì trực tiếp né qua một bên, căn bản là không có ý tứ muốn phụ giúp gì hết. Nhưng Phong Vân thấy vậy, theo bản năng thân thủ giúp đỡ vị nam tử như muốn lăn xuống cầu thang này một phen .