Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 164: Đại lục truy nã (14)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Một tay đỡ lấy người, mà vị bằng hữu phía sau của người nọ cũng cùng lúc bắt được hắn, cùng Phong Vân nâng người nọ lên .Mà vị bằng hữu kia vừa tiếp xúc với tay Phong Vân , nháy mắt ánh mắt có chút ngưng đọng.“Ta không uống rượu.” Uống rượu nhân lại đại nháo.Người phía sau hắn thấy vậy lập tức gắt gao ôm lấy , một bên hướng Phong Vân gật đầu cười nói:“Đa tạ , đa tạ .” Một bên mang theo người này đi xuống dưới:“Thật sự là không chịu nổi nữa, một chút tửu lượng đều không có.”Phong Vân thấy vậy liền đường, không nói gì, chỉ hướng về phía trước.Giúp đỡ người khác trong lúc đó chỉ là việc rất nhỏ mà thôi.Nhưng mà ngay sau khi thân hình nàng đi lên thang lầu biến mất ,thì vị bằng hữu nâng nam tử say rượu kia liền mạnh mẽ đem người say rượu ném đi , xoay người liền chạy tới phương hướng phủ thành chủ Phượng Hoàng thành .Phủ thành chủ Phượng Hoàng thành là do hắc đỏ thạch kiến tạo mà thành, từ xa nhìn lại rất có bộ dáng của Phượng Hoàng giương cánh phi vạn dặm , vô cùng đại khí cùng uy nghiêm.“Thành chủ, có nhân báo gặp nam tử hệ cỏ cây ,khoảng hơn hai mươi tuổi, cùng người trên lệnh truy nã tương tự.” Bên trong phủ thành chủ , lúc này có vị quản gia trung niên trầm giọng hướng về phía người áo xanh báo cáo.Người áo xanh cơ hồ đang nhìn tờ giấy gì đó, lúc này vừa nghe thấy liền mạnh mẽ đem tờ giấy buông xuống:“Truyền hắn vào đi .”“Vâng.”Quản gia lên tiếng trả lời , sau đó dẫn tên nam tử vừa gặp mặt Phong Vân đi đến trước mặt người áo xanh.“Khấu kiến thành chủ.” Người nọ cung kính nói.“Ngươi nói thật hay giả? Ở nơi nào thấy ?” Áo xanh nhân sắc mặt đạm mạc nhưng cũng lộ ra một chút vội vàng xao động.“Hồi bẩm thành chủ, tiểu nhân gặp tại lữ đ**m , tiểu nhân vốn cũng không chú ý, nhưng tiểu nhân đã chạm vào tay hắn .Tiểu nhân hoàn toàn có thể khẳng định hắn là hệ cỏ cây , đại linh sư cấp bậc , tuổi và thân hình đều không sai biệt lắm với người trên lệnh truy nã .”Người nọ không đợi áo xanh nhân hỏi thêm câu thứ hai, lập tức triệt để phun ra toàn bộ.Tuy vừa nãy hắn chỉ vô tình chạm nhẹ vào tay Phong Vân nhưng hắn là cấp bậc linh vương nhất cấp , đương nhiên hắn có thể dễ dàng nhận ra Phong Vân là hệ linh lực cỏ cây .Áo xanh nhân nghe xong thì trên mặt đột nhiên hiện lên một tia sát khí.Ngày đó hắn không phát hiện ra để tên kia chạy mất. Khá lắm, không có mấy ai có thể ở trước mặt hắn một tia hơi thở đều không có lưu lại rồi chạy trốn đâu.
Một tay đỡ lấy người, mà vị bằng hữu phía sau của người nọ cũng cùng
lúc bắt được hắn, cùng Phong Vân nâng người nọ lên .Mà vị bằng hữu kia
vừa tiếp xúc với tay Phong Vân , nháy mắt ánh mắt có chút ngưng đọng.
“Ta không uống rượu.” Uống rượu nhân lại đại nháo.
Người phía sau hắn thấy vậy lập tức gắt gao ôm lấy , một bên hướng Phong Vân gật đầu cười nói:“Đa tạ , đa tạ .” Một bên mang theo người này đi xuống dưới:“Thật sự là không chịu nổi nữa, một chút tửu lượng đều không có.”
Phong Vân thấy vậy liền đường, không nói gì, chỉ hướng về phía
trước.Giúp đỡ người khác trong lúc đó chỉ là việc rất nhỏ mà thôi.
Nhưng mà ngay sau khi thân hình nàng đi lên thang lầu biến mất ,thì
vị bằng hữu nâng nam tử say rượu kia liền mạnh mẽ đem người say rượu ném đi , xoay người liền chạy tới phương hướng phủ thành chủ Phượng Hoàng
thành .
Phủ thành chủ Phượng Hoàng thành là do hắc đỏ thạch kiến tạo mà
thành, từ xa nhìn lại rất có bộ dáng của Phượng Hoàng giương cánh phi
vạn dặm , vô cùng đại khí cùng uy nghiêm.
“Thành chủ, có nhân báo gặp nam tử hệ cỏ cây ,khoảng hơn hai mươi tuổi, cùng người trên lệnh truy nã tương tự.” Bên trong phủ thành chủ , lúc này có vị quản gia trung niên trầm giọng hướng về phía người áo xanh báo cáo.
Người áo xanh cơ hồ đang nhìn tờ giấy gì đó, lúc này vừa nghe thấy liền mạnh mẽ đem tờ giấy buông xuống:“Truyền hắn vào đi .”
“Vâng.”
Quản gia lên tiếng trả lời , sau đó dẫn tên nam tử vừa gặp mặt Phong Vân đi đến trước mặt người áo xanh.
“Khấu kiến thành chủ.” Người nọ cung kính nói.
“Ngươi nói thật hay giả? Ở nơi nào thấy ?” Áo xanh nhân sắc mặt đạm mạc nhưng cũng lộ ra một chút vội vàng xao động.
“Hồi bẩm thành chủ, tiểu nhân gặp tại lữ đ**m , tiểu nhân vốn cũng không chú ý, nhưng tiểu nhân đã chạm vào tay hắn .Tiểu nhân hoàn toàn
có thể khẳng định hắn là hệ cỏ cây , đại linh sư cấp bậc , tuổi và thân hình đều không sai biệt lắm với người trên lệnh truy nã .”
Người nọ không đợi áo xanh nhân hỏi thêm câu thứ hai, lập tức triệt để phun ra toàn bộ.
Tuy vừa nãy hắn chỉ vô tình chạm nhẹ vào tay Phong Vân nhưng hắn là
cấp bậc linh vương nhất cấp , đương nhiên hắn có thể dễ dàng nhận ra
Phong Vân là hệ linh lực cỏ cây .
Áo xanh nhân nghe xong thì trên mặt đột nhiên hiện lên một tia sát
khí.Ngày đó hắn không phát hiện ra để tên kia chạy mất. Khá lắm, không
có mấy ai có thể ở trước mặt hắn một tia hơi thở đều không có lưu lại
rồi chạy trốn đâu.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Một tay đỡ lấy người, mà vị bằng hữu phía sau của người nọ cũng cùng lúc bắt được hắn, cùng Phong Vân nâng người nọ lên .Mà vị bằng hữu kia vừa tiếp xúc với tay Phong Vân , nháy mắt ánh mắt có chút ngưng đọng.“Ta không uống rượu.” Uống rượu nhân lại đại nháo.Người phía sau hắn thấy vậy lập tức gắt gao ôm lấy , một bên hướng Phong Vân gật đầu cười nói:“Đa tạ , đa tạ .” Một bên mang theo người này đi xuống dưới:“Thật sự là không chịu nổi nữa, một chút tửu lượng đều không có.”Phong Vân thấy vậy liền đường, không nói gì, chỉ hướng về phía trước.Giúp đỡ người khác trong lúc đó chỉ là việc rất nhỏ mà thôi.Nhưng mà ngay sau khi thân hình nàng đi lên thang lầu biến mất ,thì vị bằng hữu nâng nam tử say rượu kia liền mạnh mẽ đem người say rượu ném đi , xoay người liền chạy tới phương hướng phủ thành chủ Phượng Hoàng thành .Phủ thành chủ Phượng Hoàng thành là do hắc đỏ thạch kiến tạo mà thành, từ xa nhìn lại rất có bộ dáng của Phượng Hoàng giương cánh phi vạn dặm , vô cùng đại khí cùng uy nghiêm.“Thành chủ, có nhân báo gặp nam tử hệ cỏ cây ,khoảng hơn hai mươi tuổi, cùng người trên lệnh truy nã tương tự.” Bên trong phủ thành chủ , lúc này có vị quản gia trung niên trầm giọng hướng về phía người áo xanh báo cáo.Người áo xanh cơ hồ đang nhìn tờ giấy gì đó, lúc này vừa nghe thấy liền mạnh mẽ đem tờ giấy buông xuống:“Truyền hắn vào đi .”“Vâng.”Quản gia lên tiếng trả lời , sau đó dẫn tên nam tử vừa gặp mặt Phong Vân đi đến trước mặt người áo xanh.“Khấu kiến thành chủ.” Người nọ cung kính nói.“Ngươi nói thật hay giả? Ở nơi nào thấy ?” Áo xanh nhân sắc mặt đạm mạc nhưng cũng lộ ra một chút vội vàng xao động.“Hồi bẩm thành chủ, tiểu nhân gặp tại lữ đ**m , tiểu nhân vốn cũng không chú ý, nhưng tiểu nhân đã chạm vào tay hắn .Tiểu nhân hoàn toàn có thể khẳng định hắn là hệ cỏ cây , đại linh sư cấp bậc , tuổi và thân hình đều không sai biệt lắm với người trên lệnh truy nã .”Người nọ không đợi áo xanh nhân hỏi thêm câu thứ hai, lập tức triệt để phun ra toàn bộ.Tuy vừa nãy hắn chỉ vô tình chạm nhẹ vào tay Phong Vân nhưng hắn là cấp bậc linh vương nhất cấp , đương nhiên hắn có thể dễ dàng nhận ra Phong Vân là hệ linh lực cỏ cây .Áo xanh nhân nghe xong thì trên mặt đột nhiên hiện lên một tia sát khí.Ngày đó hắn không phát hiện ra để tên kia chạy mất. Khá lắm, không có mấy ai có thể ở trước mặt hắn một tia hơi thở đều không có lưu lại rồi chạy trốn đâu.