Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 182: Bão táp đến (7)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Cự nhiên tự mình rơi vào bẫy , Phong Vân quả thực làm cho hắn quá thất vọng rồi.Phong Vân bị Mộc Hoàng mắng mỏ liền cúi gằm mặt xuống :“Hảo, hảo, là ta thẫn thờ, lúc này đây là do ta liên lụy ngươi . Bất quá sự tình đã như vậy rồi , mắng cũng vô dụng nha, trước hết nghĩ làm như thế nào để đi ra ngoài đi.”Phong Vân không có phản bác lời nói của Mộc Hoàng , cũng không có nói nàng là thấy thân ảnh Mộc Hoàng nên mới vọt vào đây.Nếu không phải thân ảnh Mộc Hoàng chớp chớp động động ở trong này, nàng như thế nào tiến vào chứ.Bất quá, lúc này đây đúng là bị nàng thẫn thờ .Người khác dùng Mộc Hoàng đến dẫn nàng, nàng liền bị lừa.Khi nào thì trong lòng nàng , mức độ quan trọng của Mộc Hoàng đã cao lên ?Xem ra thật sự chỉ vì một câu sẽ bảo hộ hắn chu toàn hồi trước, liền thực đem hắn làm nam tức phụ hộ ở sau người rồi a .Mộc Hoàng thấy Phong Vân ngoan ngoãn nhận lỗi không như dự đoán của mình , hung hăng nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, hít vào một hơi rồi lại ngồi xuống.Thật là, hắn cũng lơ đãng đi , cư nhiên không chút nghĩ ngợi liền vọt vào đây, vận dụng Lôi Chi Thần Phạt tới cứu nàng.Hắn chỉ nghĩ nàng là nữ tử chỉ biết phá hư mọi chuyện.Hôm nay mới biết nàng thật sự là đầu óc có vấn đề , bây giờ thì hay rồi , đem chính mình cũng hãm tại chỗ này luônMộc Hoàng sắc mặt có điểm khó coi.“Chúng ta hiện tại ở trung tâm của trận thế ‘’Bách chuyển cửu hồi’’ .Hoàng kim sư tử từ nãy giờ vẫn ngắm nhìn bốn phía nay đột nhiên lạnh lùng mở miệng.Lời này vừa nói ra, Phong Vân cùng Mộc Hoàng nhất tề quay đầu lại nhìn nó.Cái không gian mông mông lung lung quái quỷ này, nhìn qua cái gì cũng đều không có, trống rỗng một mảnh.À , không ! Phía xa xa kia, ngay chính giữa hình như có lục sắc quang điểm đang lóe lóe chớp chớp.Đó là…… Ánh mắt……Phong Vân thân thể dựng lên trước, chắn ở trước người Mộc Hoàng .Người này bây giờ linh lực hoàn toàn cạn kiệt, phải che chở.
Cự nhiên tự mình rơi vào bẫy , Phong Vân quả thực làm cho hắn quá thất vọng rồi.
Phong Vân bị Mộc Hoàng mắng mỏ liền cúi gằm mặt xuống :“Hảo, hảo,
là ta thẫn thờ, lúc này đây là do ta liên lụy ngươi . Bất quá sự tình đã như vậy rồi , mắng cũng vô dụng nha, trước hết nghĩ làm như thế nào để
đi ra ngoài đi.”
Phong Vân không có phản bác lời nói của Mộc Hoàng , cũng không có nói nàng là thấy thân ảnh Mộc Hoàng nên mới vọt vào đây.
Nếu không phải thân ảnh Mộc Hoàng chớp chớp động động ở trong này, nàng như thế nào tiến vào chứ.
Bất quá, lúc này đây đúng là bị nàng thẫn thờ .
Người khác dùng Mộc Hoàng đến dẫn nàng, nàng liền bị lừa.
Khi nào thì trong lòng nàng , mức độ quan trọng của Mộc Hoàng đã cao lên ?
Xem ra thật sự chỉ vì một câu sẽ bảo hộ hắn chu toàn hồi trước, liền thực đem hắn làm nam tức phụ hộ ở sau người rồi a .
Mộc Hoàng thấy Phong Vân ngoan ngoãn nhận lỗi không như dự đoán của
mình , hung hăng nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, hít vào một hơi rồi
lại ngồi xuống.
Thật là, hắn cũng lơ đãng đi , cư nhiên không chút nghĩ ngợi liền vọt vào đây, vận dụng Lôi Chi Thần Phạt tới cứu nàng.Hắn chỉ nghĩ nàng là
nữ tử chỉ biết phá hư mọi chuyện.Hôm nay mới biết nàng thật sự là đầu óc có vấn đề , bây giờ thì hay rồi , đem chính mình cũng hãm tại chỗ này
luôn
Mộc Hoàng sắc mặt có điểm khó coi.
“Chúng ta hiện tại ở trung tâm của trận thế ‘’Bách chuyển cửu hồi’’ .Hoàng kim sư tử từ nãy giờ vẫn ngắm nhìn bốn phía nay đột nhiên lạnh lùng mở miệng.
Lời này vừa nói ra, Phong Vân cùng Mộc Hoàng nhất tề quay đầu lại nhìn nó.
Cái không gian mông mông lung lung quái quỷ này, nhìn qua cái gì cũng đều không có, trống rỗng một mảnh.
À , không ! Phía xa xa kia, ngay chính giữa hình như có lục sắc quang điểm đang lóe lóe chớp chớp.
Đó là…… Ánh mắt……
Phong Vân thân thể dựng lên trước, chắn ở trước người Mộc Hoàng .Người này bây giờ linh lực hoàn toàn cạn kiệt, phải che chở.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Cự nhiên tự mình rơi vào bẫy , Phong Vân quả thực làm cho hắn quá thất vọng rồi.Phong Vân bị Mộc Hoàng mắng mỏ liền cúi gằm mặt xuống :“Hảo, hảo, là ta thẫn thờ, lúc này đây là do ta liên lụy ngươi . Bất quá sự tình đã như vậy rồi , mắng cũng vô dụng nha, trước hết nghĩ làm như thế nào để đi ra ngoài đi.”Phong Vân không có phản bác lời nói của Mộc Hoàng , cũng không có nói nàng là thấy thân ảnh Mộc Hoàng nên mới vọt vào đây.Nếu không phải thân ảnh Mộc Hoàng chớp chớp động động ở trong này, nàng như thế nào tiến vào chứ.Bất quá, lúc này đây đúng là bị nàng thẫn thờ .Người khác dùng Mộc Hoàng đến dẫn nàng, nàng liền bị lừa.Khi nào thì trong lòng nàng , mức độ quan trọng của Mộc Hoàng đã cao lên ?Xem ra thật sự chỉ vì một câu sẽ bảo hộ hắn chu toàn hồi trước, liền thực đem hắn làm nam tức phụ hộ ở sau người rồi a .Mộc Hoàng thấy Phong Vân ngoan ngoãn nhận lỗi không như dự đoán của mình , hung hăng nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, hít vào một hơi rồi lại ngồi xuống.Thật là, hắn cũng lơ đãng đi , cư nhiên không chút nghĩ ngợi liền vọt vào đây, vận dụng Lôi Chi Thần Phạt tới cứu nàng.Hắn chỉ nghĩ nàng là nữ tử chỉ biết phá hư mọi chuyện.Hôm nay mới biết nàng thật sự là đầu óc có vấn đề , bây giờ thì hay rồi , đem chính mình cũng hãm tại chỗ này luônMộc Hoàng sắc mặt có điểm khó coi.“Chúng ta hiện tại ở trung tâm của trận thế ‘’Bách chuyển cửu hồi’’ .Hoàng kim sư tử từ nãy giờ vẫn ngắm nhìn bốn phía nay đột nhiên lạnh lùng mở miệng.Lời này vừa nói ra, Phong Vân cùng Mộc Hoàng nhất tề quay đầu lại nhìn nó.Cái không gian mông mông lung lung quái quỷ này, nhìn qua cái gì cũng đều không có, trống rỗng một mảnh.À , không ! Phía xa xa kia, ngay chính giữa hình như có lục sắc quang điểm đang lóe lóe chớp chớp.Đó là…… Ánh mắt……Phong Vân thân thể dựng lên trước, chắn ở trước người Mộc Hoàng .Người này bây giờ linh lực hoàn toàn cạn kiệt, phải che chở.