Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 435

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Chỉ là chuyện nhỏ thôi.” Á Phi đứng trước Phong Vân không khiêm tốn nói.Lời nói vừa dứt, Ngàn Dạ Cách và Phượng Vũ Náo cùng nhìn nhau, cùng giơ ngón cái lên hướng về Phong Vân, cười ha ha.“Hồi bẩm đế quân.” Lễ bộ Nam Viên bẩm báo.“Sau khi kiểm tra, Nam Viên chúng ta đã có được số lượng ma thú rất chất lượng. Còn Tinh Vực thì kém chúng ta khá nhiều.” Lễ bộ Nam Viên vẻ mặt tươi cười.“Kém khá nhiều ư?” Mộc Hoàng nghe vậy quay đầu nhìn về phía vẻ mặt tươi cười củaNgàn Dạ Cách.Kém một, hai con có thể là do sai sót, kém hơn nhiều thì sao có thể.Ngàn Dạ Cách nghe vậy lại cười ha ha, nhìn qua rất cao hứng.“Ngàn Dạ huynh, ngươi cố tình nhường ư?” PhượngVũ Náo mất hứng nhíu mày nói. Đối với bọn họ như vậy là rất không lịch sự.“Ta làm sao có khả năng nhường chứ.” Ngàn Dạ Cách vẻ mặt tươi cười nhìn Phượng Vũ Náo, phất phất tay, vui vẻ nói.“Vậy ngươi đây là……”“Hồi bẩm hai vị đế quân, kỳ thực số ma thú mà Tinh Vực ta hôm nay săn được cũng tương đương Nam Viên và Thiên Khung.” Phượng Vũ Náo chưa kịp nói, đúng lúc này thuộc hạ phụ trách săn bắn của Ngàn Dạ Cách cung kính nói.“Đám người kia đã đoạt của bọn ta.” Một nam nhân người tỏa ra nộ khí, mặt mày nhăn nhó vừa chỉ vào đám người Hỏa Phượng vừa tố cáo.Phong Vân kinh ngạc: “Gọi bọn hắn đi đoạt của các người ư? Bọn họ cướp đi làm cái gì?”Ai kêu bọn Hỏa Phượng đi cướp chứ, có lầm không vậy?Mọi người nghe vậy cũng đồng loạt nhìn qua, Thượng Cổ Di Tộc muốn cái gì mà không có, sao lại phải đi tranh cướp.Tuy nam nhân vừa lên tiếng kia trông giống người bình thường, nhưng thật ra lại là một đại tướng quân vô cùng thẳng thắn.Mọi người đều nín thở ngưng thần. Nam nhân kia nghe Phong Vân nói vậy liền ngẩng đầu lên nhìn Phong Vân. Vừa thấy Phong Vân, người kia vô cùng kinh ngạc, vẻ mặt không tin nổi nhìn Phong Vân.

“Chỉ là chuyện nhỏ thôi.” Á Phi đứng trước Phong Vân không khiêm tốn nói.

Lời nói vừa dứt, Ngàn Dạ Cách và Phượng Vũ Náo cùng nhìn nhau, cùng giơ ngón cái lên hướng về Phong Vân, cười ha ha.

“Hồi bẩm đế quân.” Lễ bộ Nam Viên bẩm báo.

“Sau khi kiểm tra, Nam Viên chúng ta đã có được số lượng ma thú rất chất lượng. Còn Tinh Vực thì kém chúng ta khá nhiều.” Lễ bộ Nam Viên vẻ mặt tươi cười.

“Kém khá nhiều ư?” Mộc Hoàng nghe vậy quay đầu nhìn về phía vẻ mặt tươi cười củaNgàn Dạ Cách.

Kém một, hai con có thể là do sai sót, kém hơn nhiều thì sao có thể.

Ngàn Dạ Cách nghe vậy lại cười ha ha, nhìn qua rất cao hứng.

“Ngàn Dạ huynh, ngươi cố tình nhường ư?” PhượngVũ Náo mất hứng nhíu mày nói. Đối với bọn họ như vậy là rất không lịch sự.

“Ta làm sao có khả năng nhường chứ.” Ngàn Dạ Cách vẻ mặt tươi cười nhìn Phượng Vũ Náo, phất phất tay, vui vẻ nói.

“Vậy ngươi đây là……”

“Hồi bẩm hai vị đế quân, kỳ thực số ma thú mà Tinh Vực ta hôm nay săn được cũng tương đương Nam Viên và Thiên Khung.” Phượng Vũ Náo chưa kịp nói, đúng lúc này thuộc hạ phụ trách săn bắn của Ngàn Dạ Cách cung kính nói.

“Đám người kia đã đoạt của bọn ta.” Một nam nhân người tỏa ra nộ khí, mặt mày nhăn nhó vừa chỉ vào đám người Hỏa Phượng vừa tố cáo.

Phong Vân kinh ngạc: “Gọi bọn hắn đi đoạt của các người ư? Bọn họ cướp đi làm cái gì?”

Ai kêu bọn Hỏa Phượng đi cướp chứ, có lầm không vậy?

Mọi người nghe vậy cũng đồng loạt nhìn qua, Thượng Cổ Di Tộc muốn cái gì mà không có, sao lại phải đi tranh cướp.

Tuy nam nhân vừa lên tiếng kia trông giống người bình thường, nhưng thật ra lại là một đại tướng quân vô cùng thẳng thắn.

Mọi người đều nín thở ngưng thần. Nam nhân kia nghe Phong Vân nói vậy liền ngẩng đầu lên nhìn Phong Vân. Vừa thấy Phong Vân, người kia vô
cùng kinh ngạc, vẻ mặt không tin nổi nhìn Phong Vân.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Chỉ là chuyện nhỏ thôi.” Á Phi đứng trước Phong Vân không khiêm tốn nói.Lời nói vừa dứt, Ngàn Dạ Cách và Phượng Vũ Náo cùng nhìn nhau, cùng giơ ngón cái lên hướng về Phong Vân, cười ha ha.“Hồi bẩm đế quân.” Lễ bộ Nam Viên bẩm báo.“Sau khi kiểm tra, Nam Viên chúng ta đã có được số lượng ma thú rất chất lượng. Còn Tinh Vực thì kém chúng ta khá nhiều.” Lễ bộ Nam Viên vẻ mặt tươi cười.“Kém khá nhiều ư?” Mộc Hoàng nghe vậy quay đầu nhìn về phía vẻ mặt tươi cười củaNgàn Dạ Cách.Kém một, hai con có thể là do sai sót, kém hơn nhiều thì sao có thể.Ngàn Dạ Cách nghe vậy lại cười ha ha, nhìn qua rất cao hứng.“Ngàn Dạ huynh, ngươi cố tình nhường ư?” PhượngVũ Náo mất hứng nhíu mày nói. Đối với bọn họ như vậy là rất không lịch sự.“Ta làm sao có khả năng nhường chứ.” Ngàn Dạ Cách vẻ mặt tươi cười nhìn Phượng Vũ Náo, phất phất tay, vui vẻ nói.“Vậy ngươi đây là……”“Hồi bẩm hai vị đế quân, kỳ thực số ma thú mà Tinh Vực ta hôm nay săn được cũng tương đương Nam Viên và Thiên Khung.” Phượng Vũ Náo chưa kịp nói, đúng lúc này thuộc hạ phụ trách săn bắn của Ngàn Dạ Cách cung kính nói.“Đám người kia đã đoạt của bọn ta.” Một nam nhân người tỏa ra nộ khí, mặt mày nhăn nhó vừa chỉ vào đám người Hỏa Phượng vừa tố cáo.Phong Vân kinh ngạc: “Gọi bọn hắn đi đoạt của các người ư? Bọn họ cướp đi làm cái gì?”Ai kêu bọn Hỏa Phượng đi cướp chứ, có lầm không vậy?Mọi người nghe vậy cũng đồng loạt nhìn qua, Thượng Cổ Di Tộc muốn cái gì mà không có, sao lại phải đi tranh cướp.Tuy nam nhân vừa lên tiếng kia trông giống người bình thường, nhưng thật ra lại là một đại tướng quân vô cùng thẳng thắn.Mọi người đều nín thở ngưng thần. Nam nhân kia nghe Phong Vân nói vậy liền ngẩng đầu lên nhìn Phong Vân. Vừa thấy Phong Vân, người kia vô cùng kinh ngạc, vẻ mặt không tin nổi nhìn Phong Vân.

Chương 435