Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 436
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Sao vậy?” Phong Vân nhướng mày, ánh mắt của nam nhân kia là thế nào.Đại tướng quân của Tinh Vực thấy Phong Vân nghi hoặc nhìn hắn, giống như tỉnh ngộ, lập tức sửa sang lại sắc mặt nói: “Bọn họ nói chưa từng thấy ma thú, nướng lên chắc sẽ rất ngon, cướp về nướng ăn đi.”Lời vừa dứt mọi người trầm mặc trong chốc lát.“Ha ha.” Ngay sau đó mọi người đều cười lớn.Bọn họ nhớ rõ trong yến hội hôm qua, đám người kia thích thịt nướng thế nào, không nghĩ tới hôm nay, ha ha……Phong Vân nghe vậy cũng chỉ biết lắc đầu bật cười, nhóm người Á Lê, Hoàng Kim sư tử này thật là……“Có vẻ tâm tình ngươi cũng rất tốt.” Mộc Hoàng khó có cơ hội chế nhạo Ngàn Dạ Cách một câu.Ngàn Dạ Cách cười lắc đầu:“Không sao, ta chấp nhận thua, hôm nay trở về sẽ tặng cho mọi người ở đây chút quà mừng lễ gặp mặt. Thuận tiện buổi tối bản quân làm chủ, cùng Mộc huynh và mọi người vui vẻ một đêm, đem ma thú nướng lên ăn.”“Hay lắm.” Trong tiếng cười mọi người trầm trồ khen ngợi.Gió thu lướt qua, hoàng hôn vô cùng yên tĩnh.Tại đế cung Nam viên.Bóng đêm đã buông xuống, những ngọn đèn rực rỡ được thắp lên, cả đế cung rực rỡ dưới ánh đèn.Không khí so với hôm qua còn náo nhiệt hơn, các món ăn đều lần lượt được mang lên, người khác không biết là cái gì, Á Lê lại biết rất rõ.Nam Viên đế cung này không có người nào có thể nướng ngon, đành phải chính mình làm.Một đám người cứ ầm ĩ kêu mau mau ăn nào khiến cho Phong Vân cảm thấy thật mất mặt, đám người này thật là…“Ha ha, các vị thích là tốt rồi, Hách Liên thiếu chủ, khó có cơ hội được ăn thịt ma thú, ngươi nếm thử xem sao.”Phong Vân không nói gì, một Tinh Vực nhân đi đến, trong tay nâng một mâm thịt nướng.Phong Vân gật gật đầu:“Thay ta nói lời cảm tạ đế quân của ngươi.”Khi vị nam tử kia đem mâm thịt nướng đặt xuống bàn trước mặt Phong, tay áo bào của hắn hơi mở ra một chút, để cho vật trong tay áo nhẹ nhàng rơi xuống.Phong Vân đảo tầm mắt, đột nhiên ngẩn ra. Ngay sau đó cổ tay nàng vung lên, lướt qua vật kia rồi thu lại trong lòng bàn tay. Nam tử kia thấy Phong Vân lấy vật đó, lập tức đứng lên, hướng Phong Vân thi lễ, xoay người rời đi.
“Sao vậy?” Phong Vân nhướng mày, ánh mắt của nam nhân kia là thế nào.
Đại tướng quân của Tinh Vực thấy Phong Vân nghi hoặc nhìn hắn, giống như tỉnh ngộ, lập tức sửa sang lại sắc mặt nói: “Bọn họ nói chưa từng thấy ma thú, nướng lên chắc sẽ rất ngon, cướp về nướng ăn đi.”
Lời vừa dứt mọi người trầm mặc trong chốc lát.
“Ha ha.” Ngay sau đó mọi người đều cười lớn.
Bọn họ nhớ rõ trong yến hội hôm qua, đám người kia thích thịt nướng thế nào, không nghĩ tới hôm nay, ha ha……
Phong Vân nghe vậy cũng chỉ biết lắc đầu bật cười, nhóm người Á Lê, Hoàng Kim sư tử này thật là……
“Có vẻ tâm tình ngươi cũng rất tốt.” Mộc Hoàng khó có cơ hội chế nhạo Ngàn Dạ Cách một câu.
Ngàn Dạ Cách cười lắc đầu:“Không sao, ta chấp nhận thua, hôm nay
trở về sẽ tặng cho mọi người ở đây chút quà mừng lễ gặp mặt. Thuận tiện
buổi tối bản quân làm chủ, cùng Mộc huynh và mọi người vui vẻ một đêm,
đem ma thú nướng lên ăn.”
“Hay lắm.” Trong tiếng cười mọi người trầm trồ khen ngợi.
Gió thu lướt qua, hoàng hôn vô cùng yên tĩnh.
Tại đế cung Nam viên.
Bóng đêm đã buông xuống, những ngọn đèn rực rỡ được thắp lên, cả đế cung rực rỡ dưới ánh đèn.
Không khí so với hôm qua còn náo nhiệt hơn, các món ăn đều lần lượt
được mang lên, người khác không biết là cái gì, Á Lê lại biết rất rõ.Nam Viên đế cung này không có người nào có thể nướng ngon, đành phải chính
mình làm.
Một đám người cứ ầm ĩ kêu mau mau ăn nào khiến cho Phong Vân cảm thấy thật mất mặt, đám người này thật là…
“Ha ha, các vị thích là tốt rồi, Hách Liên thiếu chủ, khó có cơ hội được ăn thịt ma thú, ngươi nếm thử xem sao.”
Phong Vân không nói gì, một Tinh Vực nhân đi đến, trong tay nâng một mâm thịt nướng.
Phong Vân gật gật đầu:“Thay ta nói lời cảm tạ đế quân của ngươi.”
Khi vị nam tử kia đem mâm thịt nướng đặt xuống bàn trước mặt Phong,
tay áo bào của hắn hơi mở ra một chút, để cho vật trong tay áo nhẹ nhàng rơi xuống.
Phong Vân đảo tầm mắt, đột nhiên ngẩn ra. Ngay sau đó cổ tay nàng
vung lên, lướt qua vật kia rồi thu lại trong lòng bàn tay. Nam tử kia
thấy Phong Vân lấy vật đó, lập tức đứng lên, hướng Phong Vân thi lễ,
xoay người rời đi.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Sao vậy?” Phong Vân nhướng mày, ánh mắt của nam nhân kia là thế nào.Đại tướng quân của Tinh Vực thấy Phong Vân nghi hoặc nhìn hắn, giống như tỉnh ngộ, lập tức sửa sang lại sắc mặt nói: “Bọn họ nói chưa từng thấy ma thú, nướng lên chắc sẽ rất ngon, cướp về nướng ăn đi.”Lời vừa dứt mọi người trầm mặc trong chốc lát.“Ha ha.” Ngay sau đó mọi người đều cười lớn.Bọn họ nhớ rõ trong yến hội hôm qua, đám người kia thích thịt nướng thế nào, không nghĩ tới hôm nay, ha ha……Phong Vân nghe vậy cũng chỉ biết lắc đầu bật cười, nhóm người Á Lê, Hoàng Kim sư tử này thật là……“Có vẻ tâm tình ngươi cũng rất tốt.” Mộc Hoàng khó có cơ hội chế nhạo Ngàn Dạ Cách một câu.Ngàn Dạ Cách cười lắc đầu:“Không sao, ta chấp nhận thua, hôm nay trở về sẽ tặng cho mọi người ở đây chút quà mừng lễ gặp mặt. Thuận tiện buổi tối bản quân làm chủ, cùng Mộc huynh và mọi người vui vẻ một đêm, đem ma thú nướng lên ăn.”“Hay lắm.” Trong tiếng cười mọi người trầm trồ khen ngợi.Gió thu lướt qua, hoàng hôn vô cùng yên tĩnh.Tại đế cung Nam viên.Bóng đêm đã buông xuống, những ngọn đèn rực rỡ được thắp lên, cả đế cung rực rỡ dưới ánh đèn.Không khí so với hôm qua còn náo nhiệt hơn, các món ăn đều lần lượt được mang lên, người khác không biết là cái gì, Á Lê lại biết rất rõ.Nam Viên đế cung này không có người nào có thể nướng ngon, đành phải chính mình làm.Một đám người cứ ầm ĩ kêu mau mau ăn nào khiến cho Phong Vân cảm thấy thật mất mặt, đám người này thật là…“Ha ha, các vị thích là tốt rồi, Hách Liên thiếu chủ, khó có cơ hội được ăn thịt ma thú, ngươi nếm thử xem sao.”Phong Vân không nói gì, một Tinh Vực nhân đi đến, trong tay nâng một mâm thịt nướng.Phong Vân gật gật đầu:“Thay ta nói lời cảm tạ đế quân của ngươi.”Khi vị nam tử kia đem mâm thịt nướng đặt xuống bàn trước mặt Phong, tay áo bào của hắn hơi mở ra một chút, để cho vật trong tay áo nhẹ nhàng rơi xuống.Phong Vân đảo tầm mắt, đột nhiên ngẩn ra. Ngay sau đó cổ tay nàng vung lên, lướt qua vật kia rồi thu lại trong lòng bàn tay. Nam tử kia thấy Phong Vân lấy vật đó, lập tức đứng lên, hướng Phong Vân thi lễ, xoay người rời đi.