Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 585
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Một tình yêu kinh thế hãi tục như vậy đã vượt qua mọi thứ tốt đẹp và vượt qua mọi tình cảm thông thường. Nó khiến mọi người động lòng và làm cho tất cả các di tộc thượng cổ bọn họ đều cảm thấy vui mừng. Tình yêu là thứ tình cảm tốt đẹp, là thứ tình cảm không có giới hạn, không có phân biệt chủng tộc nam nữ. Loại tình cảm thuần khiết tốt đẹp này không nên bị vấy bẩn bởi những thứ tầm thường. Chính vì vậy mà mọi người trong các di tộc thượng cổ đều thực lòng vui mừng.Trải qua gió bão một hồi, chuyện tình cảm của hai người đáng nhẽ phải nhận được lời chúc phúc của mọi người.Thế nhưng…Á Phi hồi tưởng lại chuyện cũ mà chỉ âm thầm lắc đầu.Vốn mọi chuyện đều đã tốt đẹp, vốn mọi người đều đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Thế nhưng không ai dự đoán được mọi chuyện lại rẽ ngoặt sang hướng khác.Tuy lúc đi theo trưởng lão tới đó thì Á Phi còn khá nhỏ nhưng hắn vẫn nhớ rõ ràng mọi chuyện.Sau khi được thả khỏi nơi giam giữ, Li Á tràn đầy vui sướng phóng ngay tới tộc người lùn. Đám thuyết khách bọn học còn ở lại Huyễn Hải mừng thay cho Li Á, chẳng ngờ Li Á vốn vui sướng ngập tràn lại một thân ai oán thương tâm trở về Huyễn Hải. Nàng trở về cực nhanh, nhanh đến nỗi đám thuyết khách bọn họ còn chưa kịp rời khỏi đó.Lúc đó, cả người Li Á đều toát ra vẻ bi thương. Loại cảm xúc vừa hận vừa thương xuất phát từ tận đáy lòng này làm cho bọn họ chỉ liếc mắt một cái cũng phải cảm động.Không một câu trả lời, không một lời giải thích.Li Á không nói bất cứ điều gì, chỉ trực tiếp đi tìm vị hôn phu trước kia của nàng và nói muốn lưu lại một hậu duệ cho Li gia.Một đêm qua đi, nàng bỗng nhảy xuống Huyễn Hải mê uyên nằm sâu trong Huyễn Hải.Mà sau khi Li Á trầm mình xuống Huyễn Hải mê uyên, khi tộc mỹ nhân ngư còn chưa rõ mọi chuyện là thế nào thì Mặc đế đã vô cùng lo lắng vọt tới. Vẻ phẫn nộ và bi thương trên mặt hắn cũng không kém sự bi thương của Li Á chút nào. Hắn kéo quân tới yêu cầu tộc mỹ nhân ngư giao Li Á ra.Huyễn Hải mê uyên là chỗ nào? Đó là nơi nguy hiểm nhất, tối tăm nhất, lãnh khốc nhất trong lòng biển này. Người một khi đã tới đó sẽ không còn đường sống mà trở về.Tộc mỹ nhân ngư vừa mất đi Li Á lại phải chịu đựng nỗi khiếp sợ trước sự giận dữ truy đuổi của Mặc đế nên cuối cùng cũng bùng nổ.Trận đại chiến khi đó, giờ ngẫm lại mà Á Phi vẫn còn thấy xúc động.Các cao thủ của tộc mỹ nhân ngư đều ra mặt, tộc người lùn cũng xông đến hỗ trợ Mặc đế.Huyễn Hải lúc ấy đều bị nhiễm đỏ thành Hồng Hải.
Một tình yêu kinh thế hãi tục như vậy đã vượt qua mọi thứ tốt đẹp và
vượt qua mọi tình cảm thông thường. Nó khiến mọi người động lòng và làm
cho tất cả các di tộc thượng cổ bọn họ đều cảm thấy vui mừng. Tình yêu
là thứ tình cảm tốt đẹp, là thứ tình cảm không có giới hạn, không có
phân biệt chủng tộc nam nữ. Loại tình cảm thuần khiết tốt đẹp này không
nên bị vấy bẩn bởi những thứ tầm thường. Chính vì vậy mà mọi người trong các di tộc thượng cổ đều thực lòng vui mừng.
Trải qua gió bão một hồi, chuyện tình cảm của hai người đáng nhẽ phải nhận được lời chúc phúc của mọi người.
Thế nhưng…
Á Phi hồi tưởng lại chuyện cũ mà chỉ âm thầm lắc đầu.
Vốn mọi chuyện đều đã tốt đẹp, vốn mọi người đều đã hoàn thành nhiệm
vụ của mình. Thế nhưng không ai dự đoán được mọi chuyện lại rẽ ngoặt
sang hướng khác.
Tuy lúc đi theo trưởng lão tới đó thì Á Phi còn khá nhỏ nhưng hắn vẫn nhớ rõ ràng mọi chuyện.
Sau khi được thả khỏi nơi giam giữ, Li Á tràn đầy vui sướng phóng
ngay tới tộc người lùn. Đám thuyết khách bọn học còn ở lại Huyễn Hải
mừng thay cho Li Á, chẳng ngờ Li Á vốn vui sướng ngập tràn lại một thân
ai oán thương tâm trở về Huyễn Hải. Nàng trở về cực nhanh, nhanh đến nỗi đám thuyết khách bọn họ còn chưa kịp rời khỏi đó.
Lúc đó, cả người Li Á đều toát ra vẻ bi thương. Loại cảm xúc vừa hận
vừa thương xuất phát từ tận đáy lòng này làm cho bọn họ chỉ liếc mắt một cái cũng phải cảm động.
Không một câu trả lời, không một lời giải thích.
Li Á không nói bất cứ điều gì, chỉ trực tiếp đi tìm vị hôn phu trước kia của nàng và nói muốn lưu lại một hậu duệ cho Li gia.
Một đêm qua đi, nàng bỗng nhảy xuống Huyễn Hải mê uyên nằm sâu trong Huyễn Hải.
Mà sau khi Li Á trầm mình xuống Huyễn Hải mê uyên, khi tộc mỹ nhân
ngư còn chưa rõ mọi chuyện là thế nào thì Mặc đế đã vô cùng lo lắng vọt
tới. Vẻ phẫn nộ và bi thương trên mặt hắn cũng không kém sự bi thương
của Li Á chút nào. Hắn kéo quân tới yêu cầu tộc mỹ nhân ngư giao Li Á
ra.
Huyễn Hải mê uyên là chỗ nào? Đó là nơi nguy hiểm nhất, tối tăm nhất, lãnh khốc nhất trong lòng biển này. Người một khi đã tới đó sẽ không
còn đường sống mà trở về.
Tộc mỹ nhân ngư vừa mất đi Li Á lại phải chịu đựng nỗi khiếp sợ trước sự giận dữ truy đuổi của Mặc đế nên cuối cùng cũng bùng nổ.
Trận đại chiến khi đó, giờ ngẫm lại mà Á Phi vẫn còn thấy xúc động.
Các cao thủ của tộc mỹ nhân ngư đều ra mặt, tộc người lùn cũng xông đến hỗ trợ Mặc đế.
Huyễn Hải lúc ấy đều bị nhiễm đỏ thành Hồng Hải.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Một tình yêu kinh thế hãi tục như vậy đã vượt qua mọi thứ tốt đẹp và vượt qua mọi tình cảm thông thường. Nó khiến mọi người động lòng và làm cho tất cả các di tộc thượng cổ bọn họ đều cảm thấy vui mừng. Tình yêu là thứ tình cảm tốt đẹp, là thứ tình cảm không có giới hạn, không có phân biệt chủng tộc nam nữ. Loại tình cảm thuần khiết tốt đẹp này không nên bị vấy bẩn bởi những thứ tầm thường. Chính vì vậy mà mọi người trong các di tộc thượng cổ đều thực lòng vui mừng.Trải qua gió bão một hồi, chuyện tình cảm của hai người đáng nhẽ phải nhận được lời chúc phúc của mọi người.Thế nhưng…Á Phi hồi tưởng lại chuyện cũ mà chỉ âm thầm lắc đầu.Vốn mọi chuyện đều đã tốt đẹp, vốn mọi người đều đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Thế nhưng không ai dự đoán được mọi chuyện lại rẽ ngoặt sang hướng khác.Tuy lúc đi theo trưởng lão tới đó thì Á Phi còn khá nhỏ nhưng hắn vẫn nhớ rõ ràng mọi chuyện.Sau khi được thả khỏi nơi giam giữ, Li Á tràn đầy vui sướng phóng ngay tới tộc người lùn. Đám thuyết khách bọn học còn ở lại Huyễn Hải mừng thay cho Li Á, chẳng ngờ Li Á vốn vui sướng ngập tràn lại một thân ai oán thương tâm trở về Huyễn Hải. Nàng trở về cực nhanh, nhanh đến nỗi đám thuyết khách bọn họ còn chưa kịp rời khỏi đó.Lúc đó, cả người Li Á đều toát ra vẻ bi thương. Loại cảm xúc vừa hận vừa thương xuất phát từ tận đáy lòng này làm cho bọn họ chỉ liếc mắt một cái cũng phải cảm động.Không một câu trả lời, không một lời giải thích.Li Á không nói bất cứ điều gì, chỉ trực tiếp đi tìm vị hôn phu trước kia của nàng và nói muốn lưu lại một hậu duệ cho Li gia.Một đêm qua đi, nàng bỗng nhảy xuống Huyễn Hải mê uyên nằm sâu trong Huyễn Hải.Mà sau khi Li Á trầm mình xuống Huyễn Hải mê uyên, khi tộc mỹ nhân ngư còn chưa rõ mọi chuyện là thế nào thì Mặc đế đã vô cùng lo lắng vọt tới. Vẻ phẫn nộ và bi thương trên mặt hắn cũng không kém sự bi thương của Li Á chút nào. Hắn kéo quân tới yêu cầu tộc mỹ nhân ngư giao Li Á ra.Huyễn Hải mê uyên là chỗ nào? Đó là nơi nguy hiểm nhất, tối tăm nhất, lãnh khốc nhất trong lòng biển này. Người một khi đã tới đó sẽ không còn đường sống mà trở về.Tộc mỹ nhân ngư vừa mất đi Li Á lại phải chịu đựng nỗi khiếp sợ trước sự giận dữ truy đuổi của Mặc đế nên cuối cùng cũng bùng nổ.Trận đại chiến khi đó, giờ ngẫm lại mà Á Phi vẫn còn thấy xúc động.Các cao thủ của tộc mỹ nhân ngư đều ra mặt, tộc người lùn cũng xông đến hỗ trợ Mặc đế.Huyễn Hải lúc ấy đều bị nhiễm đỏ thành Hồng Hải.