Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 586

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Sau cùng, khi biết Li Á tự trầm mình xuống Huyễn Hải mê uyên, Mặc đế bỗng trở nên im lìm. Lúc ấy, trên mặt Mặc đế hiện rõ sự khó tin, nỗi khiếp sợ, sự đau xót, sự hối hận, và còn có cả một chút thấu hiểu. Đến giờ này Á Phi vẫn nhớ rành rành vẻ mặt của Mặc đế lúc ấy.Mặc đế liền giơ tay chịu trói mà không hề phản kháng, không hề kêu gào. Mặc đế cứ im lìm như vậy.Tộc mỹ nhân ngư nhốt Mặc đế lại, đuổi tộc người lùn về, hai tộc từ đó về sau trở thành kẻ thù truyền kiếp. Không ai biết nguyên nhân, cũng không ai biết một chút tin tức gì về chuyện này.Chỉ có ba năm sau đó, Li Á đưa Li Giang ra khỏi Huyễn Hải mê uyên rồi sau lại bặt vô âm tín.Mọi chuyện cứ tiếp diễn thành cục diện ngày hôm nay.Á Phi thở dài một tiếng rồi nhẹ nhàng bước về hướng Phong Vân vừa đi.Hy vọng Phong Vân có thể lập được chiến tích.Hy vọng mọi hoang mang và cừu hận lúc này đây có thể được gỡ bỏ.Gió biển chợt nổi lên mang theo một chút hơi lạnh và một chút ấm áp. Trong từng cơn sóng biển dập dềnh ngày đó có vô tình mà cũng đã có tình.Phong Vân mang theo đám ác đồ của luyện ngục tới Huyễn Hải mê uyên, còn ở chỗ Mộc Hoàng lúc này cũng đang vô cùng rối loạn.Lại nói, lúc ấy, Mộc Hoàng một kiếm đánh xuống Hắc Thạch Phong.Xiềng xích của Hắc Thạch Phong ầm ầm sụp đổ. Nguồn năng lượng giam giữ đã hoàn toàn bị phá hủy dưới kiếm của Mộc Hoàng.

Sau cùng, khi biết Li Á tự trầm mình xuống Huyễn Hải mê uyên, Mặc đế
bỗng trở nên im lìm. Lúc ấy, trên mặt Mặc đế hiện rõ sự khó tin, nỗi
khiếp sợ, sự đau xót, sự hối hận, và còn có cả một chút thấu hiểu. Đến
giờ này Á Phi vẫn nhớ rành rành vẻ mặt của Mặc đế lúc ấy.

Mặc đế liền giơ tay chịu trói mà không hề phản kháng, không hề kêu gào. Mặc đế cứ im lìm như vậy.

Tộc mỹ nhân ngư nhốt Mặc đế lại, đuổi tộc người lùn về, hai tộc từ đó về sau trở thành kẻ thù truyền kiếp. Không ai biết nguyên nhân, cũng
không ai biết một chút tin tức gì về chuyện này.

Chỉ có ba năm sau đó, Li Á đưa Li Giang ra khỏi Huyễn Hải mê uyên rồi sau lại bặt vô âm tín.

Mọi chuyện cứ tiếp diễn thành cục diện ngày hôm nay.

Á Phi thở dài một tiếng rồi nhẹ nhàng bước về hướng Phong Vân vừa đi.

Hy vọng Phong Vân có thể lập được chiến tích.

Hy vọng mọi hoang mang và cừu hận lúc này đây có thể được gỡ bỏ.

Gió biển chợt nổi lên mang theo một chút hơi lạnh và một chút ấm áp.
Trong từng cơn sóng biển dập dềnh ngày đó có vô tình mà cũng đã có tình.

Phong Vân mang theo đám ác đồ của luyện ngục tới Huyễn Hải mê uyên, còn ở chỗ Mộc Hoàng lúc này cũng đang vô cùng rối loạn.

Lại nói, lúc ấy, Mộc Hoàng một kiếm đánh xuống Hắc Thạch Phong.

Xiềng xích của Hắc Thạch Phong ầm ầm sụp đổ. Nguồn năng lượng giam giữ đã hoàn toàn bị phá hủy dưới kiếm của Mộc Hoàng.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Sau cùng, khi biết Li Á tự trầm mình xuống Huyễn Hải mê uyên, Mặc đế bỗng trở nên im lìm. Lúc ấy, trên mặt Mặc đế hiện rõ sự khó tin, nỗi khiếp sợ, sự đau xót, sự hối hận, và còn có cả một chút thấu hiểu. Đến giờ này Á Phi vẫn nhớ rành rành vẻ mặt của Mặc đế lúc ấy.Mặc đế liền giơ tay chịu trói mà không hề phản kháng, không hề kêu gào. Mặc đế cứ im lìm như vậy.Tộc mỹ nhân ngư nhốt Mặc đế lại, đuổi tộc người lùn về, hai tộc từ đó về sau trở thành kẻ thù truyền kiếp. Không ai biết nguyên nhân, cũng không ai biết một chút tin tức gì về chuyện này.Chỉ có ba năm sau đó, Li Á đưa Li Giang ra khỏi Huyễn Hải mê uyên rồi sau lại bặt vô âm tín.Mọi chuyện cứ tiếp diễn thành cục diện ngày hôm nay.Á Phi thở dài một tiếng rồi nhẹ nhàng bước về hướng Phong Vân vừa đi.Hy vọng Phong Vân có thể lập được chiến tích.Hy vọng mọi hoang mang và cừu hận lúc này đây có thể được gỡ bỏ.Gió biển chợt nổi lên mang theo một chút hơi lạnh và một chút ấm áp. Trong từng cơn sóng biển dập dềnh ngày đó có vô tình mà cũng đã có tình.Phong Vân mang theo đám ác đồ của luyện ngục tới Huyễn Hải mê uyên, còn ở chỗ Mộc Hoàng lúc này cũng đang vô cùng rối loạn.Lại nói, lúc ấy, Mộc Hoàng một kiếm đánh xuống Hắc Thạch Phong.Xiềng xích của Hắc Thạch Phong ầm ầm sụp đổ. Nguồn năng lượng giam giữ đã hoàn toàn bị phá hủy dưới kiếm của Mộc Hoàng.

Chương 586