Tác giả:

Năm 2005. Thâm Quyến. Phố phường lên đèn nom lung linh êm ả hơn ban ngày đôi chút. Dưới ánh đèn vàng vọt, trông Trương Tiểu Văn mệt mỏi thấy rõ trong bộ đồ lam nhạt. Đang định bước vào cổng, sực nhớ bóng điện phòng tắm đã hỏng, cô vội quay sang tiệm tạp hóa bên hông tòa nhà. Làm một lèo mở cửa, bật đèn, đá giày, quăng túi xách xong, Tiểu Văn nhích cái thang nặng trịch từ bao lơn vào phòng tắm, chỉnh cho thăng bằng rồi sè sẹ leo lên. Thình lình cô trượt chân, chỉ kịp "A" một tiếng kinh hãi là đã ngã ngửa ra sau, người nện đánh thình xuống sàn gạch, bất động. oOo Nhà Thanh, năm Khang Hy thứ 43. Bắc Kinh. Trên lối lên đình ngoạn cảnh hồ, có hai cô bé luống mười ba mười bốn tuổi đứng đối mặt nhau. Cô bé vận áo dài màu hoàng yến đã vãn cảnh xong, đang định đi xuống, cô bé áo lam nhạt thì sắp sửa đi lên. Thang lên đình tương đối hẹp, một người đi thoải mái, nhưng hai người cùng đi thì không thể vừa. Đôi bên đều không muốn nhường đường, cả hai cùng nhấc chân, cất bước, hích nhau mà qua. Cô…

Chương 45

Bộ Bộ Kinh TâmTác giả: Đồng HoaTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNăm 2005. Thâm Quyến. Phố phường lên đèn nom lung linh êm ả hơn ban ngày đôi chút. Dưới ánh đèn vàng vọt, trông Trương Tiểu Văn mệt mỏi thấy rõ trong bộ đồ lam nhạt. Đang định bước vào cổng, sực nhớ bóng điện phòng tắm đã hỏng, cô vội quay sang tiệm tạp hóa bên hông tòa nhà. Làm một lèo mở cửa, bật đèn, đá giày, quăng túi xách xong, Tiểu Văn nhích cái thang nặng trịch từ bao lơn vào phòng tắm, chỉnh cho thăng bằng rồi sè sẹ leo lên. Thình lình cô trượt chân, chỉ kịp "A" một tiếng kinh hãi là đã ngã ngửa ra sau, người nện đánh thình xuống sàn gạch, bất động. oOo Nhà Thanh, năm Khang Hy thứ 43. Bắc Kinh. Trên lối lên đình ngoạn cảnh hồ, có hai cô bé luống mười ba mười bốn tuổi đứng đối mặt nhau. Cô bé vận áo dài màu hoàng yến đã vãn cảnh xong, đang định đi xuống, cô bé áo lam nhạt thì sắp sửa đi lên. Thang lên đình tương đối hẹp, một người đi thoải mái, nhưng hai người cùng đi thì không thể vừa. Đôi bên đều không muốn nhường đường, cả hai cùng nhấc chân, cất bước, hích nhau mà qua. Cô… Ba người đang muốn tách ra, Thập Tam a ka ở đâu bước chân đến cản lại, một mặt xăng tay áo, mặt mũi tái nhợt, thẳng hướng xông vào Cửu a ka, huy quyền mà đánh, Thập Tứ vội vàng ngăn cản hắn lại, nắm lấy nắm đấm của hắn la lên: "Thập Tam ca! Trong cung không phải là chỗ để đánh nhau!"Cửu a ka liền tránh ra vài bước, nhìn Thập Tam cười lạnh nói: "Thập Tứ đệ, buông hắn ra! Hôm nay ta trái lại muốn xem hắn có bao nhiêu lá gan."Thập Tam tức giận lên đến đỉnh điểm, cả người muốn nhào lên, lại bị Thập Tứ gắt gao ôm lấy can ngăn. Ta vội hỏi Thập a ka: "Rốt cuộc là làm sao vậy?". Thập a ka cũng mù tịt mà lắc đầu nói: "Ai mà biết được?". Đột nhiên vừa cười vừa nói: "Hôm nay trông thật náo nhiệt!". Ta trừng mắt liếc hắn,lo sợ việc này không kinh động đến thiên hạ cũng kinh động đến người khác.Ta liếc mắt quan sát bốn phía, bây giờ chưa có ai, song chỉ có điều nếu tiếp tục gây náo loạn như thế này, chỉ sợ rất nhanh chóng Khang Hy cũng sẽ biết. Vội vàng thúc Thập a ka nói: "Ngươi nhanh nhanh lôi Cửu a ka đi đi!". Thập a ka có phần không tình nguyện, bị ta hung hăng liên tục trợn mắt, mới lê vài bước tiến lên hai tay vồ lấy ôm Cửu a ka lôi đi, còn nói: "Hắn muốn phát điên, Cửu a ka còn cùng điên theo hắn hay sao? Hà tất chấp nhặt với hắn, chúng ta ra ngoài cung rồi nói chuyện!". Một mặt nói, một mặt hai người cùng lôi lôi kéo kéo đi ra xa.Thập Tứ ôm chặt lấy Thập Tam, mãi cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng hai người ấy, hắn mới nới lỏng tay, nhưng một tay vẫn còn dằng lấy cánh tay Thập Tam. Thập Tam tức giận nói: "Tại sao ngươi lại ngăn ta đánh cái tên súc sinh đó chứ?". Thập Tứ thở dài: "Ngươi ở trong cung mà cùng hắn đánh nhau, sự việc gây náo loạn lớn, chỉ sợ đối với Lục Vu cô nương là không có lợi!". Thập Tam lúc này mới từ từ hạ cơn giận: "Tối qua ta mới biết được chuyện này, hôm nay bỗng nhiên trông thấy hắn, cơn nóng giận xông lên đầu, thầm nghĩ muốn nhè vào cái bản mặt hắn mà cho vài cú đấm!"Ta nghe xong thấy mây mù dày đặc, làm thế nào mà nhắc đến cái tên Lục Vu? Vội hỏi: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Thập Tứ nhìn ta, vẻ mặt gượng gạo, không trả lời, Thập Tam bình tĩnh một hồi, chân thành nói với Thập Tứ: "Thập Tứ đệ, lần này rất cảm ơn ngươi!"Bạn đang xem truyện được sao chép tại:TruyenFull.vnchấm c.o.mThập Tứ ngượng ngùng nói: "Ta lần trước còn chưa tạ ơn ngươi, ngươi cũng không cần phải cảm ơn ta! Huống chi việc này vốn là Cửu a ka say rượu mà làm sai!"

Ba người đang muốn tách ra, Thập Tam a ka ở đâu bước chân đến cản lại, một mặt xăng tay áo, mặt mũi tái nhợt, thẳng hướng xông vào Cửu a ka, huy quyền mà đánh, Thập Tứ vội vàng ngăn cản hắn lại, nắm lấy nắm đấm của hắn la lên: "Thập Tam ca! Trong cung không phải là chỗ để đánh nhau!"

Cửu a ka liền tránh ra vài bước, nhìn Thập Tam cười lạnh nói: "Thập Tứ đệ, buông hắn ra! Hôm nay ta trái lại muốn xem hắn có bao nhiêu lá gan."

Thập Tam tức giận lên đến đỉnh điểm, cả người muốn nhào lên, lại bị Thập Tứ gắt gao ôm lấy can ngăn. Ta vội hỏi Thập a ka: "Rốt cuộc là làm sao vậy?". Thập a ka cũng mù tịt mà lắc đầu nói: "Ai mà biết được?". Đột nhiên vừa cười vừa nói: "Hôm nay trông thật náo nhiệt!". Ta trừng mắt liếc hắn,lo sợ việc này không kinh động đến thiên hạ cũng kinh động đến người khác.

Ta liếc mắt quan sát bốn phía, bây giờ chưa có ai, song chỉ có điều nếu tiếp tục gây náo loạn như thế này, chỉ sợ rất nhanh chóng Khang Hy cũng sẽ biết. Vội vàng thúc Thập a ka nói: "Ngươi nhanh nhanh lôi Cửu a ka đi đi!". Thập a ka có phần không tình nguyện, bị ta hung hăng liên tục trợn mắt, mới lê vài bước tiến lên hai tay vồ lấy ôm Cửu a ka lôi đi, còn nói: "Hắn muốn phát điên, Cửu a ka còn cùng điên theo hắn hay sao? Hà tất chấp nhặt với hắn, chúng ta ra ngoài cung rồi nói chuyện!". Một mặt nói, một mặt hai người cùng lôi lôi kéo kéo đi ra xa.

Thập Tứ ôm chặt lấy Thập Tam, mãi cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng hai người ấy, hắn mới nới lỏng tay, nhưng một tay vẫn còn dằng lấy cánh tay Thập Tam. Thập Tam tức giận nói: "Tại sao ngươi lại ngăn ta đánh cái tên súc sinh đó chứ?". Thập Tứ thở dài: "Ngươi ở trong cung mà cùng hắn đánh nhau, sự việc gây náo loạn lớn, chỉ sợ đối với Lục Vu cô nương là không có lợi!". Thập Tam lúc này mới từ từ hạ cơn giận: "Tối qua ta mới biết được chuyện này, hôm nay bỗng nhiên trông thấy hắn, cơn nóng giận xông lên đầu, thầm nghĩ muốn nhè vào cái bản mặt hắn mà cho vài cú đấm!"

Ta nghe xong thấy mây mù dày đặc, làm thế nào mà nhắc đến cái tên Lục Vu? Vội hỏi: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Thập Tứ nhìn ta, vẻ mặt gượng gạo, không trả lời, Thập Tam bình tĩnh một hồi, chân thành nói với Thập Tứ: "Thập Tứ đệ, lần này rất cảm ơn ngươi!"

Bạn đang xem truyện được sao chép tại:

TruyenFull.vn

chấm c.o.m

Thập Tứ ngượng ngùng nói: "Ta lần trước còn chưa tạ ơn ngươi, ngươi cũng không cần phải cảm ơn ta! Huống chi việc này vốn là Cửu a ka say rượu mà làm sai!"

Bộ Bộ Kinh TâmTác giả: Đồng HoaTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNăm 2005. Thâm Quyến. Phố phường lên đèn nom lung linh êm ả hơn ban ngày đôi chút. Dưới ánh đèn vàng vọt, trông Trương Tiểu Văn mệt mỏi thấy rõ trong bộ đồ lam nhạt. Đang định bước vào cổng, sực nhớ bóng điện phòng tắm đã hỏng, cô vội quay sang tiệm tạp hóa bên hông tòa nhà. Làm một lèo mở cửa, bật đèn, đá giày, quăng túi xách xong, Tiểu Văn nhích cái thang nặng trịch từ bao lơn vào phòng tắm, chỉnh cho thăng bằng rồi sè sẹ leo lên. Thình lình cô trượt chân, chỉ kịp "A" một tiếng kinh hãi là đã ngã ngửa ra sau, người nện đánh thình xuống sàn gạch, bất động. oOo Nhà Thanh, năm Khang Hy thứ 43. Bắc Kinh. Trên lối lên đình ngoạn cảnh hồ, có hai cô bé luống mười ba mười bốn tuổi đứng đối mặt nhau. Cô bé vận áo dài màu hoàng yến đã vãn cảnh xong, đang định đi xuống, cô bé áo lam nhạt thì sắp sửa đi lên. Thang lên đình tương đối hẹp, một người đi thoải mái, nhưng hai người cùng đi thì không thể vừa. Đôi bên đều không muốn nhường đường, cả hai cùng nhấc chân, cất bước, hích nhau mà qua. Cô… Ba người đang muốn tách ra, Thập Tam a ka ở đâu bước chân đến cản lại, một mặt xăng tay áo, mặt mũi tái nhợt, thẳng hướng xông vào Cửu a ka, huy quyền mà đánh, Thập Tứ vội vàng ngăn cản hắn lại, nắm lấy nắm đấm của hắn la lên: "Thập Tam ca! Trong cung không phải là chỗ để đánh nhau!"Cửu a ka liền tránh ra vài bước, nhìn Thập Tam cười lạnh nói: "Thập Tứ đệ, buông hắn ra! Hôm nay ta trái lại muốn xem hắn có bao nhiêu lá gan."Thập Tam tức giận lên đến đỉnh điểm, cả người muốn nhào lên, lại bị Thập Tứ gắt gao ôm lấy can ngăn. Ta vội hỏi Thập a ka: "Rốt cuộc là làm sao vậy?". Thập a ka cũng mù tịt mà lắc đầu nói: "Ai mà biết được?". Đột nhiên vừa cười vừa nói: "Hôm nay trông thật náo nhiệt!". Ta trừng mắt liếc hắn,lo sợ việc này không kinh động đến thiên hạ cũng kinh động đến người khác.Ta liếc mắt quan sát bốn phía, bây giờ chưa có ai, song chỉ có điều nếu tiếp tục gây náo loạn như thế này, chỉ sợ rất nhanh chóng Khang Hy cũng sẽ biết. Vội vàng thúc Thập a ka nói: "Ngươi nhanh nhanh lôi Cửu a ka đi đi!". Thập a ka có phần không tình nguyện, bị ta hung hăng liên tục trợn mắt, mới lê vài bước tiến lên hai tay vồ lấy ôm Cửu a ka lôi đi, còn nói: "Hắn muốn phát điên, Cửu a ka còn cùng điên theo hắn hay sao? Hà tất chấp nhặt với hắn, chúng ta ra ngoài cung rồi nói chuyện!". Một mặt nói, một mặt hai người cùng lôi lôi kéo kéo đi ra xa.Thập Tứ ôm chặt lấy Thập Tam, mãi cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng hai người ấy, hắn mới nới lỏng tay, nhưng một tay vẫn còn dằng lấy cánh tay Thập Tam. Thập Tam tức giận nói: "Tại sao ngươi lại ngăn ta đánh cái tên súc sinh đó chứ?". Thập Tứ thở dài: "Ngươi ở trong cung mà cùng hắn đánh nhau, sự việc gây náo loạn lớn, chỉ sợ đối với Lục Vu cô nương là không có lợi!". Thập Tam lúc này mới từ từ hạ cơn giận: "Tối qua ta mới biết được chuyện này, hôm nay bỗng nhiên trông thấy hắn, cơn nóng giận xông lên đầu, thầm nghĩ muốn nhè vào cái bản mặt hắn mà cho vài cú đấm!"Ta nghe xong thấy mây mù dày đặc, làm thế nào mà nhắc đến cái tên Lục Vu? Vội hỏi: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Thập Tứ nhìn ta, vẻ mặt gượng gạo, không trả lời, Thập Tam bình tĩnh một hồi, chân thành nói với Thập Tứ: "Thập Tứ đệ, lần này rất cảm ơn ngươi!"Bạn đang xem truyện được sao chép tại:TruyenFull.vnchấm c.o.mThập Tứ ngượng ngùng nói: "Ta lần trước còn chưa tạ ơn ngươi, ngươi cũng không cần phải cảm ơn ta! Huống chi việc này vốn là Cửu a ka say rượu mà làm sai!"

Chương 45