Năm 2005. Thâm Quyến. Phố phường lên đèn nom lung linh êm ả hơn ban ngày đôi chút. Dưới ánh đèn vàng vọt, trông Trương Tiểu Văn mệt mỏi thấy rõ trong bộ đồ lam nhạt. Đang định bước vào cổng, sực nhớ bóng điện phòng tắm đã hỏng, cô vội quay sang tiệm tạp hóa bên hông tòa nhà. Làm một lèo mở cửa, bật đèn, đá giày, quăng túi xách xong, Tiểu Văn nhích cái thang nặng trịch từ bao lơn vào phòng tắm, chỉnh cho thăng bằng rồi sè sẹ leo lên. Thình lình cô trượt chân, chỉ kịp "A" một tiếng kinh hãi là đã ngã ngửa ra sau, người nện đánh thình xuống sàn gạch, bất động. oOo Nhà Thanh, năm Khang Hy thứ 43. Bắc Kinh. Trên lối lên đình ngoạn cảnh hồ, có hai cô bé luống mười ba mười bốn tuổi đứng đối mặt nhau. Cô bé vận áo dài màu hoàng yến đã vãn cảnh xong, đang định đi xuống, cô bé áo lam nhạt thì sắp sửa đi lên. Thang lên đình tương đối hẹp, một người đi thoải mái, nhưng hai người cùng đi thì không thể vừa. Đôi bên đều không muốn nhường đường, cả hai cùng nhấc chân, cất bước, hích nhau mà qua. Cô…
Chương 51
Bộ Bộ Kinh TâmTác giả: Đồng HoaTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNăm 2005. Thâm Quyến. Phố phường lên đèn nom lung linh êm ả hơn ban ngày đôi chút. Dưới ánh đèn vàng vọt, trông Trương Tiểu Văn mệt mỏi thấy rõ trong bộ đồ lam nhạt. Đang định bước vào cổng, sực nhớ bóng điện phòng tắm đã hỏng, cô vội quay sang tiệm tạp hóa bên hông tòa nhà. Làm một lèo mở cửa, bật đèn, đá giày, quăng túi xách xong, Tiểu Văn nhích cái thang nặng trịch từ bao lơn vào phòng tắm, chỉnh cho thăng bằng rồi sè sẹ leo lên. Thình lình cô trượt chân, chỉ kịp "A" một tiếng kinh hãi là đã ngã ngửa ra sau, người nện đánh thình xuống sàn gạch, bất động. oOo Nhà Thanh, năm Khang Hy thứ 43. Bắc Kinh. Trên lối lên đình ngoạn cảnh hồ, có hai cô bé luống mười ba mười bốn tuổi đứng đối mặt nhau. Cô bé vận áo dài màu hoàng yến đã vãn cảnh xong, đang định đi xuống, cô bé áo lam nhạt thì sắp sửa đi lên. Thang lên đình tương đối hẹp, một người đi thoải mái, nhưng hai người cùng đi thì không thể vừa. Đôi bên đều không muốn nhường đường, cả hai cùng nhấc chân, cất bước, hích nhau mà qua. Cô… Khang Hy năm năm mươi lăm, tháng chín, Sướng Xuân ViênKhang Hy sau khi đi tái ngoại trở về ,nhân tiện trực tiếp vào ở thẳng luôn tại Sướng Xuân Viên, cách phủ đệ của các vị a ka cũng gần, trái lại thuận tiện cho các vị đó ngày ngày ra ra vào vào!Hôm nay đúng lúc đụng phải Thập Tứ a ka, trông hắn cũng không có vẻ gì vội vàng, liền gọi hắn lại,kín đáo dò hỏi hắn sự tình của Thập a ka và Thập phúc tấn hồi đó. Từ cái lần ở ngự hoa viên Khang Hi lệnh cho các vị a ka cùng nhau đi dạo chơi, nhưng về sau Thập a ka lại cáo ốm, việc này ta vẫn cứ luôn thắc mắc trong đầu, muốn tìm Thập Tứ hỏi cho ra nhẽ nhưng sau cùng lại chưa có cơ hội. Khi không chạm mặt thì ta đã quên; khi nhớ tới lại là lúc không thích hợp để hỏi.xem tại TruyenFull.vnHắn cười nhạo nói: "Nếu không phải từ nhỏ đều đã biết việc của ngươi, không thì sẽ hiểu lầm ngươi! Sao ngươi lại như vậy nhỉ? Cứ quan tâm đến chuyện riêng của vợ chồng nhà người ta như thế! Không biết là trong cái đầu ngươi cả ngày suy nghĩ cái quái gì nữa?" Nói tới nói lui, nhưng lại cũng chính là hắn tình nguyện cười nói kể lể lại hết sự tình mà hắn chứng kiến, ta một mặt nghe, một mặt nghĩ đến đều là thẳng tính này, tính khí đều cấp bách này, đều là nhịn không nổi tức giận, nhưng cũng có thể xem đều là những con người tính tình chân thật, thật đúng là một đôi oan gia vui vẻ, nhao nhao ào ào vậy mà vẫn sống được qua ngày!Hai người đang vừa nói vừa cười, Ngọc Đàn sắc mặt tái mét ở đâu chạy đến trước mặt, hấp tấp thỉnh an Thập Tứ, nhìn ta muốn nói mà lại thôi. Ta ngừng cười hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?" Nàng liếc nhìn Thập Tứ, rồi nhìn chằm chằm vào ta nói: "Thái tử gia….vừa mới…cùng vạn tuế gia muốn…tỷ tỷ! …Là cầu vạn tuế gia tứ hôn!"
Khang Hy năm năm mươi lăm, tháng chín, Sướng Xuân Viên
Khang Hy sau khi đi tái ngoại trở về ,nhân tiện trực tiếp vào ở thẳng luôn tại Sướng Xuân Viên, cách phủ đệ của các vị a ka cũng gần, trái lại thuận tiện cho các vị đó ngày ngày ra ra vào vào!
Hôm nay đúng lúc đụng phải Thập Tứ a ka, trông hắn cũng không có vẻ gì vội vàng, liền gọi hắn lại,kín đáo dò hỏi hắn sự tình của Thập a ka và Thập phúc tấn hồi đó. Từ cái lần ở ngự hoa viên Khang Hi lệnh cho các vị a ka cùng nhau đi dạo chơi, nhưng về sau Thập a ka lại cáo ốm, việc này ta vẫn cứ luôn thắc mắc trong đầu, muốn tìm Thập Tứ hỏi cho ra nhẽ nhưng sau cùng lại chưa có cơ hội. Khi không chạm mặt thì ta đã quên; khi nhớ tới lại là lúc không thích hợp để hỏi.
xem tại TruyenFull.vn
Hắn cười nhạo nói: "Nếu không phải từ nhỏ đều đã biết việc của ngươi, không thì sẽ hiểu lầm ngươi! Sao ngươi lại như vậy nhỉ? Cứ quan tâm đến chuyện riêng của vợ chồng nhà người ta như thế! Không biết là trong cái đầu ngươi cả ngày suy nghĩ cái quái gì nữa?" Nói tới nói lui, nhưng lại cũng chính là hắn tình nguyện cười nói kể lể lại hết sự tình mà hắn chứng kiến, ta một mặt nghe, một mặt nghĩ đến đều là thẳng tính này, tính khí đều cấp bách này, đều là nhịn không nổi tức giận, nhưng cũng có thể xem đều là những con người tính tình chân thật, thật đúng là một đôi oan gia vui vẻ, nhao nhao ào ào vậy mà vẫn sống được qua ngày!
Hai người đang vừa nói vừa cười, Ngọc Đàn sắc mặt tái mét ở đâu chạy đến trước mặt, hấp tấp thỉnh an Thập Tứ, nhìn ta muốn nói mà lại thôi. Ta ngừng cười hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?" Nàng liếc nhìn Thập Tứ, rồi nhìn chằm chằm vào ta nói: "Thái tử gia….vừa mới…cùng vạn tuế gia muốn…tỷ tỷ! …Là cầu vạn tuế gia tứ hôn!"
Bộ Bộ Kinh TâmTác giả: Đồng HoaTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNăm 2005. Thâm Quyến. Phố phường lên đèn nom lung linh êm ả hơn ban ngày đôi chút. Dưới ánh đèn vàng vọt, trông Trương Tiểu Văn mệt mỏi thấy rõ trong bộ đồ lam nhạt. Đang định bước vào cổng, sực nhớ bóng điện phòng tắm đã hỏng, cô vội quay sang tiệm tạp hóa bên hông tòa nhà. Làm một lèo mở cửa, bật đèn, đá giày, quăng túi xách xong, Tiểu Văn nhích cái thang nặng trịch từ bao lơn vào phòng tắm, chỉnh cho thăng bằng rồi sè sẹ leo lên. Thình lình cô trượt chân, chỉ kịp "A" một tiếng kinh hãi là đã ngã ngửa ra sau, người nện đánh thình xuống sàn gạch, bất động. oOo Nhà Thanh, năm Khang Hy thứ 43. Bắc Kinh. Trên lối lên đình ngoạn cảnh hồ, có hai cô bé luống mười ba mười bốn tuổi đứng đối mặt nhau. Cô bé vận áo dài màu hoàng yến đã vãn cảnh xong, đang định đi xuống, cô bé áo lam nhạt thì sắp sửa đi lên. Thang lên đình tương đối hẹp, một người đi thoải mái, nhưng hai người cùng đi thì không thể vừa. Đôi bên đều không muốn nhường đường, cả hai cùng nhấc chân, cất bước, hích nhau mà qua. Cô… Khang Hy năm năm mươi lăm, tháng chín, Sướng Xuân ViênKhang Hy sau khi đi tái ngoại trở về ,nhân tiện trực tiếp vào ở thẳng luôn tại Sướng Xuân Viên, cách phủ đệ của các vị a ka cũng gần, trái lại thuận tiện cho các vị đó ngày ngày ra ra vào vào!Hôm nay đúng lúc đụng phải Thập Tứ a ka, trông hắn cũng không có vẻ gì vội vàng, liền gọi hắn lại,kín đáo dò hỏi hắn sự tình của Thập a ka và Thập phúc tấn hồi đó. Từ cái lần ở ngự hoa viên Khang Hi lệnh cho các vị a ka cùng nhau đi dạo chơi, nhưng về sau Thập a ka lại cáo ốm, việc này ta vẫn cứ luôn thắc mắc trong đầu, muốn tìm Thập Tứ hỏi cho ra nhẽ nhưng sau cùng lại chưa có cơ hội. Khi không chạm mặt thì ta đã quên; khi nhớ tới lại là lúc không thích hợp để hỏi.xem tại TruyenFull.vnHắn cười nhạo nói: "Nếu không phải từ nhỏ đều đã biết việc của ngươi, không thì sẽ hiểu lầm ngươi! Sao ngươi lại như vậy nhỉ? Cứ quan tâm đến chuyện riêng của vợ chồng nhà người ta như thế! Không biết là trong cái đầu ngươi cả ngày suy nghĩ cái quái gì nữa?" Nói tới nói lui, nhưng lại cũng chính là hắn tình nguyện cười nói kể lể lại hết sự tình mà hắn chứng kiến, ta một mặt nghe, một mặt nghĩ đến đều là thẳng tính này, tính khí đều cấp bách này, đều là nhịn không nổi tức giận, nhưng cũng có thể xem đều là những con người tính tình chân thật, thật đúng là một đôi oan gia vui vẻ, nhao nhao ào ào vậy mà vẫn sống được qua ngày!Hai người đang vừa nói vừa cười, Ngọc Đàn sắc mặt tái mét ở đâu chạy đến trước mặt, hấp tấp thỉnh an Thập Tứ, nhìn ta muốn nói mà lại thôi. Ta ngừng cười hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?" Nàng liếc nhìn Thập Tứ, rồi nhìn chằm chằm vào ta nói: "Thái tử gia….vừa mới…cùng vạn tuế gia muốn…tỷ tỷ! …Là cầu vạn tuế gia tứ hôn!"