Tác giả:

Chín giờ rưỡi tối, máy bay từ La Mã đến thành phố T đúng giờ hạ cánh, sau một chuyến dài đi đường xa, các hành khách ai cũng mỏi mệt, riêng có một người ngoại lệ. Đường Húc Nghiêu gương mặt rạng rỡ đi ra từ của máy bay, thân hình thon dài, mặc áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, hai cúc áo phía trên được nới lỏng, ống tay áo được lộn ra xắn hai lần tới khuỷu tay, cả người tản ra tư thái nhàn nhã, thong dong. Phía sau anh ta, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp thay anh kéo chiếc vali, khóe mắt mỉm cười, ở trên phi cơ trò chuyện với anh rất vui, tâm đã sớm rung động, “Đường thiếu gia, tối nay … ” “Cưng yêu, thật xin lỗi, anh bây giờ đã có hẹn rồi “. Người đàn ông xoa bóp cổ tay than nhẹ, khóe mắt đuôi lông mày nhìn không ra chút nào tiếc nuối, mắt phượng đào hoa làm cho người ta say mê, khóe môi cong nhẹ, mang theo vẻ mặt đùa giỡn quen thuộc, tiện tay lấy ra trong túi chiếc thẻ vàng, “Đây, dùng cái này đi mua mỹ phẩm dưỡng da, đặc biệt là kem dưỡng tay, hành lý của anh nặng như vậy, tay…

Chương 83: Anh đang ở đâu?

Tổng Giám Đốc Cấp Trên OutTác giả: An Nhiễm NhiễmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChín giờ rưỡi tối, máy bay từ La Mã đến thành phố T đúng giờ hạ cánh, sau một chuyến dài đi đường xa, các hành khách ai cũng mỏi mệt, riêng có một người ngoại lệ. Đường Húc Nghiêu gương mặt rạng rỡ đi ra từ của máy bay, thân hình thon dài, mặc áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, hai cúc áo phía trên được nới lỏng, ống tay áo được lộn ra xắn hai lần tới khuỷu tay, cả người tản ra tư thái nhàn nhã, thong dong. Phía sau anh ta, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp thay anh kéo chiếc vali, khóe mắt mỉm cười, ở trên phi cơ trò chuyện với anh rất vui, tâm đã sớm rung động, “Đường thiếu gia, tối nay … ” “Cưng yêu, thật xin lỗi, anh bây giờ đã có hẹn rồi “. Người đàn ông xoa bóp cổ tay than nhẹ, khóe mắt đuôi lông mày nhìn không ra chút nào tiếc nuối, mắt phượng đào hoa làm cho người ta say mê, khóe môi cong nhẹ, mang theo vẻ mặt đùa giỡn quen thuộc, tiện tay lấy ra trong túi chiếc thẻ vàng, “Đây, dùng cái này đi mua mỹ phẩm dưỡng da, đặc biệt là kem dưỡng tay, hành lý của anh nặng như vậy, tay… Cùng lúc đó, Hạ Hải Dụ bất chợt hắt xì!"Hắt xì. . . . . ."A?Ai nhắc đến mình vậy?Ngồi trước bàn đọc sách xem lại ghi chép, đang lúc phân tâm thì điện thoại di động vang lên."Alo, hóa ra là em trai Hạo Nhiên . . . Tôi mới vừa hỏi sao tự nhiên lại hắt hơi...""Sao vậy…" đầu kia điện thoại, Bạch Hạo Nhiên hơi ngỡ ngàng."Hì hì, không có gì!" Hạ Hải Dụ bắt đầu cười trộm, "Em trai Hạo Nhiên, cám ơn cậu nhé, lần trước cậu mail tài liệu rất hữu dụng với tôi, tôi phát hiện cách phát âm của tiếng Anh Mỹ và tiếng Anh Anh có sự khác biện, hiện tại mỗi ngày tôi đều luyện tập khẩu ngữ!""Hải Dụ, em đừng quá sức, chú ý thân thể nhé!""Không sao đâu.., thân thể của tôi rất tốt!" Hạ Hải Dụ vỗ ngực đảm bảo.Bạch Hạo Nhiên không nhịn được thở dài, "Sao anh có thể không lo lắng được! Đúng rồi, Hải Dụ, anh mới gửi email cho em, em mở ra xem đi, là một vài thực đơn đơn giản, ở nước ngoài không giống với trong nước, dạ dày em vốn đã không tốt, anh sợ em đến Mĩ sẽ không quen ăn cơm tây.""Cảm ơn. . ." đáy lòng Hạ Hải Dụ một hồi cảm động, em trai Hạo Nhiên đối với cô thật tốt!"Hải Dụ, anh vẫn không yên tâm, hay để anh đi đón em!""Sao?" Hạ Hải Dụ bị hù sợ, "Cậu đùa gì thế? Cậu ở MIT, bang Massachusetts, tôi có xem qua bản đồ, nó chính là dọc theo bờ Đại Tây Dương, tôi đi California, lại dọc theo bờ Thái Bình Dương. . .cậu đi đón tôi, cậu điên rồi à?"Anh đã sớm điên vì em rồi!Đáy lòng Bạch Hạo Nhiên lặng lẽ nói.Mặc dù anh ở bờ đông, em ở bờ Tây, nhưng ít ra, so với khoảng cách giữa chúng ta hiện tại thì gần hơn nhiều.Hi vọng, có thể gần hơn.Vốn là trò chuyện vui vẻ nay không khí chợt có chút mập mờ, tình cảm sâu nặng ấy làm Hạ Hải Dụ run lên bần bật, em trai Hạo Nhiên đối với cô càng tốt, cô lại càng thêm áy náy.Em trai Hạo Nhiên lớn lên đẹp trai, tính tình rất, lại thông minh, anh ta xứng với một người con gái tốt hơn, mà cô chỉ là một người con gái bình thường, lại còn không thuần khiết. . .Nghĩ đến đây, kìm lòng không được nhớ tới Đường Húc Nghiêu.Á, Hạ Hải Dụ, làm sao mi lại nghĩ tới anh ta?Không cho phép nghĩ! Không được nghĩ!Ôi, thật ra thì cô cũng không rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra, có lẽ không thuần khiết, chỉ là một cái cớ để cự tuyệt em trai Hạo Nhiên.Tâm tình, bắt đầu có điểm phiền não. . .Buồn bực nằm nhoài người trên bàn, trán đụng phải bản đồ trải trên mặt bàn, trong óc nổi lên một vấn đề —— Đường Húc Nghiêu, bây giờ anh đang ở góc nào của địa cầu?

Cùng lúc đó, Hạ Hải Dụ bất chợt hắt xì!

"Hắt xì. . . . . ."

A?

Ai nhắc đến mình vậy?

Ngồi trước bàn đọc sách xem lại ghi chép, đang lúc phân tâm thì điện thoại di động vang lên.

"Alo, hóa ra là em trai Hạo Nhiên . . . Tôi mới vừa hỏi sao tự nhiên lại hắt hơi..."

"Sao vậy…" đầu kia điện thoại, Bạch Hạo Nhiên hơi ngỡ ngàng.

"Hì hì, không có gì!" Hạ Hải Dụ bắt đầu cười trộm, "Em trai Hạo Nhiên, cám ơn cậu nhé, lần trước cậu mail tài liệu rất hữu dụng với tôi, tôi phát hiện cách phát âm của tiếng Anh Mỹ và tiếng Anh Anh có sự khác biện, hiện tại mỗi ngày tôi đều luyện tập khẩu ngữ!"

"Hải Dụ, em đừng quá sức, chú ý thân thể nhé!"

"Không sao đâu.., thân thể của tôi rất tốt!" Hạ Hải Dụ vỗ ngực đảm bảo.

Bạch Hạo Nhiên không nhịn được thở dài, "Sao anh có thể không lo lắng được! Đúng rồi, Hải Dụ, anh mới gửi email cho em, em mở ra xem đi, là một vài thực đơn đơn giản, ở nước ngoài không giống với trong nước, dạ dày em vốn đã không tốt, anh sợ em đến Mĩ sẽ không quen ăn cơm tây."

"Cảm ơn. . ." đáy lòng Hạ Hải Dụ một hồi cảm động, em trai Hạo Nhiên đối với cô thật tốt!

"Hải Dụ, anh vẫn không yên tâm, hay để anh đi đón em!"

"Sao?" Hạ Hải Dụ bị hù sợ, "Cậu đùa gì thế? Cậu ở MIT, bang Massachusetts, tôi có xem qua bản đồ, nó chính là dọc theo bờ Đại Tây Dương, tôi đi California, lại dọc theo bờ Thái Bình Dương. . .cậu đi đón tôi, cậu điên rồi à?"

Anh đã sớm điên vì em rồi!

Đáy lòng Bạch Hạo Nhiên lặng lẽ nói.

Mặc dù anh ở bờ đông, em ở bờ Tây, nhưng ít ra, so với khoảng cách giữa chúng ta hiện tại thì gần hơn nhiều.

Hi vọng, có thể gần hơn.

Vốn là trò chuyện vui vẻ nay không khí chợt có chút mập mờ, tình cảm sâu nặng ấy làm Hạ Hải Dụ run lên bần bật, em trai Hạo Nhiên đối với cô càng tốt, cô lại càng thêm áy náy.

Em trai Hạo Nhiên lớn lên đẹp trai, tính tình rất, lại thông minh, anh ta xứng với một người con gái tốt hơn, mà cô chỉ là một người con gái bình thường, lại còn không thuần khiết. . .

Nghĩ đến đây, kìm lòng không được nhớ tới Đường Húc Nghiêu.

Á, Hạ Hải Dụ, làm sao mi lại nghĩ tới anh ta?

Không cho phép nghĩ! Không được nghĩ!

Ôi, thật ra thì cô cũng không rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra, có lẽ không thuần khiết, chỉ là một cái cớ để cự tuyệt em trai Hạo Nhiên.

Tâm tình, bắt đầu có điểm phiền não. . .

Buồn bực nằm nhoài người trên bàn, trán đụng phải bản đồ trải trên mặt bàn, trong óc nổi lên một vấn đề —— Đường Húc Nghiêu, bây giờ anh đang ở góc nào của địa cầu?

Tổng Giám Đốc Cấp Trên OutTác giả: An Nhiễm NhiễmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChín giờ rưỡi tối, máy bay từ La Mã đến thành phố T đúng giờ hạ cánh, sau một chuyến dài đi đường xa, các hành khách ai cũng mỏi mệt, riêng có một người ngoại lệ. Đường Húc Nghiêu gương mặt rạng rỡ đi ra từ của máy bay, thân hình thon dài, mặc áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, hai cúc áo phía trên được nới lỏng, ống tay áo được lộn ra xắn hai lần tới khuỷu tay, cả người tản ra tư thái nhàn nhã, thong dong. Phía sau anh ta, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp thay anh kéo chiếc vali, khóe mắt mỉm cười, ở trên phi cơ trò chuyện với anh rất vui, tâm đã sớm rung động, “Đường thiếu gia, tối nay … ” “Cưng yêu, thật xin lỗi, anh bây giờ đã có hẹn rồi “. Người đàn ông xoa bóp cổ tay than nhẹ, khóe mắt đuôi lông mày nhìn không ra chút nào tiếc nuối, mắt phượng đào hoa làm cho người ta say mê, khóe môi cong nhẹ, mang theo vẻ mặt đùa giỡn quen thuộc, tiện tay lấy ra trong túi chiếc thẻ vàng, “Đây, dùng cái này đi mua mỹ phẩm dưỡng da, đặc biệt là kem dưỡng tay, hành lý của anh nặng như vậy, tay… Cùng lúc đó, Hạ Hải Dụ bất chợt hắt xì!"Hắt xì. . . . . ."A?Ai nhắc đến mình vậy?Ngồi trước bàn đọc sách xem lại ghi chép, đang lúc phân tâm thì điện thoại di động vang lên."Alo, hóa ra là em trai Hạo Nhiên . . . Tôi mới vừa hỏi sao tự nhiên lại hắt hơi...""Sao vậy…" đầu kia điện thoại, Bạch Hạo Nhiên hơi ngỡ ngàng."Hì hì, không có gì!" Hạ Hải Dụ bắt đầu cười trộm, "Em trai Hạo Nhiên, cám ơn cậu nhé, lần trước cậu mail tài liệu rất hữu dụng với tôi, tôi phát hiện cách phát âm của tiếng Anh Mỹ và tiếng Anh Anh có sự khác biện, hiện tại mỗi ngày tôi đều luyện tập khẩu ngữ!""Hải Dụ, em đừng quá sức, chú ý thân thể nhé!""Không sao đâu.., thân thể của tôi rất tốt!" Hạ Hải Dụ vỗ ngực đảm bảo.Bạch Hạo Nhiên không nhịn được thở dài, "Sao anh có thể không lo lắng được! Đúng rồi, Hải Dụ, anh mới gửi email cho em, em mở ra xem đi, là một vài thực đơn đơn giản, ở nước ngoài không giống với trong nước, dạ dày em vốn đã không tốt, anh sợ em đến Mĩ sẽ không quen ăn cơm tây.""Cảm ơn. . ." đáy lòng Hạ Hải Dụ một hồi cảm động, em trai Hạo Nhiên đối với cô thật tốt!"Hải Dụ, anh vẫn không yên tâm, hay để anh đi đón em!""Sao?" Hạ Hải Dụ bị hù sợ, "Cậu đùa gì thế? Cậu ở MIT, bang Massachusetts, tôi có xem qua bản đồ, nó chính là dọc theo bờ Đại Tây Dương, tôi đi California, lại dọc theo bờ Thái Bình Dương. . .cậu đi đón tôi, cậu điên rồi à?"Anh đã sớm điên vì em rồi!Đáy lòng Bạch Hạo Nhiên lặng lẽ nói.Mặc dù anh ở bờ đông, em ở bờ Tây, nhưng ít ra, so với khoảng cách giữa chúng ta hiện tại thì gần hơn nhiều.Hi vọng, có thể gần hơn.Vốn là trò chuyện vui vẻ nay không khí chợt có chút mập mờ, tình cảm sâu nặng ấy làm Hạ Hải Dụ run lên bần bật, em trai Hạo Nhiên đối với cô càng tốt, cô lại càng thêm áy náy.Em trai Hạo Nhiên lớn lên đẹp trai, tính tình rất, lại thông minh, anh ta xứng với một người con gái tốt hơn, mà cô chỉ là một người con gái bình thường, lại còn không thuần khiết. . .Nghĩ đến đây, kìm lòng không được nhớ tới Đường Húc Nghiêu.Á, Hạ Hải Dụ, làm sao mi lại nghĩ tới anh ta?Không cho phép nghĩ! Không được nghĩ!Ôi, thật ra thì cô cũng không rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra, có lẽ không thuần khiết, chỉ là một cái cớ để cự tuyệt em trai Hạo Nhiên.Tâm tình, bắt đầu có điểm phiền não. . .Buồn bực nằm nhoài người trên bàn, trán đụng phải bản đồ trải trên mặt bàn, trong óc nổi lên một vấn đề —— Đường Húc Nghiêu, bây giờ anh đang ở góc nào của địa cầu?

Chương 83: Anh đang ở đâu?