Chín giờ rưỡi tối, máy bay từ La Mã đến thành phố T đúng giờ hạ cánh, sau một chuyến dài đi đường xa, các hành khách ai cũng mỏi mệt, riêng có một người ngoại lệ. Đường Húc Nghiêu gương mặt rạng rỡ đi ra từ của máy bay, thân hình thon dài, mặc áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, hai cúc áo phía trên được nới lỏng, ống tay áo được lộn ra xắn hai lần tới khuỷu tay, cả người tản ra tư thái nhàn nhã, thong dong. Phía sau anh ta, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp thay anh kéo chiếc vali, khóe mắt mỉm cười, ở trên phi cơ trò chuyện với anh rất vui, tâm đã sớm rung động, “Đường thiếu gia, tối nay … ” “Cưng yêu, thật xin lỗi, anh bây giờ đã có hẹn rồi “. Người đàn ông xoa bóp cổ tay than nhẹ, khóe mắt đuôi lông mày nhìn không ra chút nào tiếc nuối, mắt phượng đào hoa làm cho người ta say mê, khóe môi cong nhẹ, mang theo vẻ mặt đùa giỡn quen thuộc, tiện tay lấy ra trong túi chiếc thẻ vàng, “Đây, dùng cái này đi mua mỹ phẩm dưỡng da, đặc biệt là kem dưỡng tay, hành lý của anh nặng như vậy, tay…
Chương 86: Rốt cuộc lên đường
Tổng Giám Đốc Cấp Trên OutTác giả: An Nhiễm NhiễmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChín giờ rưỡi tối, máy bay từ La Mã đến thành phố T đúng giờ hạ cánh, sau một chuyến dài đi đường xa, các hành khách ai cũng mỏi mệt, riêng có một người ngoại lệ. Đường Húc Nghiêu gương mặt rạng rỡ đi ra từ của máy bay, thân hình thon dài, mặc áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, hai cúc áo phía trên được nới lỏng, ống tay áo được lộn ra xắn hai lần tới khuỷu tay, cả người tản ra tư thái nhàn nhã, thong dong. Phía sau anh ta, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp thay anh kéo chiếc vali, khóe mắt mỉm cười, ở trên phi cơ trò chuyện với anh rất vui, tâm đã sớm rung động, “Đường thiếu gia, tối nay … ” “Cưng yêu, thật xin lỗi, anh bây giờ đã có hẹn rồi “. Người đàn ông xoa bóp cổ tay than nhẹ, khóe mắt đuôi lông mày nhìn không ra chút nào tiếc nuối, mắt phượng đào hoa làm cho người ta say mê, khóe môi cong nhẹ, mang theo vẻ mặt đùa giỡn quen thuộc, tiện tay lấy ra trong túi chiếc thẻ vàng, “Đây, dùng cái này đi mua mỹ phẩm dưỡng da, đặc biệt là kem dưỡng tay, hành lý của anh nặng như vậy, tay… Rột rột rột ……....Chợt thấy bụng đói kêu lên rồn rột.Hạ Hải Dụ hồi thần, lúc này mới nhớ ra buổi tối mình còn chưa ăn gì, cố gắng một mạch thu dọn hành lý!Bẹp bẹp, cô đi vào bếp, nhìn thấy trên bếp lò còn hai gói mì ăn liền cuối cùng, một là mì thịt bò kho tàu, một là mì gà hầm nấm hương, nên chọn loại mì nào đây?Đưa tay cầm hai gói mì lên, nhìn ngày tháng một chút, ừ, mì thịt bò kho tàu để được ít ngày, mì gà hầm nấm hương để được lâu hơn, cho nên, ăn mì thịt bò kho tàu!Bật bếp, nước sôi sùng sục, chỉ chốc lát sau, hương thơm ngào ngạt tràn ngập khắp phòng.Ôi, thơm quá!Mở tủ lạnh, đem nửa cái chân giò hun khói còn dư lại bên trong lấy ra ngoài, cắt thành miếng, bỏ vào trong nồi.Tối nay ăn một bữa lớn hơn, như vậy ngày mai mới có thể lực lặn lội đường xa!Hơn nữa không thể lãng phí thức ăn, cô muốn ăn sạch mọi thứ có trong tủ lạnh!Mười phút sau, Hạ Hải Dụ đã giải quyết xong vấn đề đói bụng, ngả đầu trên ghế sa lon, cười khúc khích.Ha ha, cô biết chọn giày ình thế nào rồi, cùng một đạo lý với ăn uống, không thể lãng phí nha, cho nên mặc mọi chuyện trước kia!Tuy, đôi giày là đôi mà Đường Húc Nghiêu lưu manh tặng.Miệng không kìm được lẩm bẩm, hừ, người đáng ghét !◎◎◎Ngày hôm sau.Hạ Hải Dụ dậy từ rất sớm rất sớm, kiểm tra trong ngoài phòng một lần, toàn bộ điện nước khí gas đều tắt, xác định đã an toàn kiểm tra hành lý lại một phen, xác nhận không quên bất kỳ vật gì, lúc đó mới yên lòng.O o, chuẩn bị tất cả sẵn sàng rồi !Tóc buộc thành đuôi ngựa, so với ngày thường tốn thêm một xíu tâm tư, tóc mai ở thái dương cài lên như một con mèo đáng yêu, hì hì, nghe nói làm kiểu con mèo này có thể trừ tà, nhất định sẽ phù hộ cô lên đường bình an!Quần áo cũng được lựa chọn tỉ mỉ, mặc dù không phải đồ mới, nhưng là một bộ mà cô thích nhất trong số tất cả quần áo mình có!Từ đầu đến chân, tất cả đều đẹp, Hạ Hải Dụ kéo va ly tâm tình vui vẻ ra cửa, tròng mắt sáng trong lộ ra hạnh phúc, tinh thần thật tốt.Ngồi xe buýt, chuyển xe buýt, đến sân bay, xuất trình vé, lên máy bay.San Francisco, ta đến đây! ! !
Rột rột rột ……....
Chợt thấy bụng đói kêu lên rồn rột.
Hạ Hải Dụ hồi thần, lúc này mới nhớ ra buổi tối mình còn chưa ăn gì, cố gắng một mạch thu dọn hành lý!
Bẹp bẹp, cô đi vào bếp, nhìn thấy trên bếp lò còn hai gói mì ăn liền cuối cùng, một là mì thịt bò kho tàu, một là mì gà hầm nấm hương, nên chọn loại mì nào đây?
Đưa tay cầm hai gói mì lên, nhìn ngày tháng một chút, ừ, mì thịt bò kho tàu để được ít ngày, mì gà hầm nấm hương để được lâu hơn, cho nên, ăn mì thịt bò kho tàu!
Bật bếp, nước sôi sùng sục, chỉ chốc lát sau, hương thơm ngào ngạt tràn ngập khắp phòng.
Ôi, thơm quá!
Mở tủ lạnh, đem nửa cái chân giò hun khói còn dư lại bên trong lấy ra ngoài, cắt thành miếng, bỏ vào trong nồi.
Tối nay ăn một bữa lớn hơn, như vậy ngày mai mới có thể lực lặn lội đường xa!
Hơn nữa không thể lãng phí thức ăn, cô muốn ăn sạch mọi thứ có trong tủ lạnh!
Mười phút sau, Hạ Hải Dụ đã giải quyết xong vấn đề đói bụng, ngả đầu trên ghế sa lon, cười khúc khích.
Ha ha, cô biết chọn giày ình thế nào rồi, cùng một đạo lý với ăn uống, không thể lãng phí nha, cho nên mặc mọi chuyện trước kia!
Tuy, đôi giày là đôi mà Đường Húc Nghiêu lưu manh tặng.
Miệng không kìm được lẩm bẩm, hừ, người đáng ghét !
◎◎◎
Ngày hôm sau.
Hạ Hải Dụ dậy từ rất sớm rất sớm, kiểm tra trong ngoài phòng một lần, toàn bộ điện nước khí gas đều tắt, xác định đã an toàn kiểm tra hành lý lại một phen, xác nhận không quên bất kỳ vật gì, lúc đó mới yên lòng.
O o, chuẩn bị tất cả sẵn sàng rồi !
Tóc buộc thành đuôi ngựa, so với ngày thường tốn thêm một xíu tâm tư, tóc mai ở thái dương cài lên như một con mèo đáng yêu, hì hì, nghe nói làm kiểu con mèo này có thể trừ tà, nhất định sẽ phù hộ cô lên đường bình an!
Quần áo cũng được lựa chọn tỉ mỉ, mặc dù không phải đồ mới, nhưng là một bộ mà cô thích nhất trong số tất cả quần áo mình có!
Từ đầu đến chân, tất cả đều đẹp, Hạ Hải Dụ kéo va ly tâm tình vui vẻ ra cửa, tròng mắt sáng trong lộ ra hạnh phúc, tinh thần thật tốt.
Ngồi xe buýt, chuyển xe buýt, đến sân bay, xuất trình vé, lên máy bay.
San Francisco, ta đến đây! ! !
Tổng Giám Đốc Cấp Trên OutTác giả: An Nhiễm NhiễmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChín giờ rưỡi tối, máy bay từ La Mã đến thành phố T đúng giờ hạ cánh, sau một chuyến dài đi đường xa, các hành khách ai cũng mỏi mệt, riêng có một người ngoại lệ. Đường Húc Nghiêu gương mặt rạng rỡ đi ra từ của máy bay, thân hình thon dài, mặc áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, hai cúc áo phía trên được nới lỏng, ống tay áo được lộn ra xắn hai lần tới khuỷu tay, cả người tản ra tư thái nhàn nhã, thong dong. Phía sau anh ta, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp thay anh kéo chiếc vali, khóe mắt mỉm cười, ở trên phi cơ trò chuyện với anh rất vui, tâm đã sớm rung động, “Đường thiếu gia, tối nay … ” “Cưng yêu, thật xin lỗi, anh bây giờ đã có hẹn rồi “. Người đàn ông xoa bóp cổ tay than nhẹ, khóe mắt đuôi lông mày nhìn không ra chút nào tiếc nuối, mắt phượng đào hoa làm cho người ta say mê, khóe môi cong nhẹ, mang theo vẻ mặt đùa giỡn quen thuộc, tiện tay lấy ra trong túi chiếc thẻ vàng, “Đây, dùng cái này đi mua mỹ phẩm dưỡng da, đặc biệt là kem dưỡng tay, hành lý của anh nặng như vậy, tay… Rột rột rột ……....Chợt thấy bụng đói kêu lên rồn rột.Hạ Hải Dụ hồi thần, lúc này mới nhớ ra buổi tối mình còn chưa ăn gì, cố gắng một mạch thu dọn hành lý!Bẹp bẹp, cô đi vào bếp, nhìn thấy trên bếp lò còn hai gói mì ăn liền cuối cùng, một là mì thịt bò kho tàu, một là mì gà hầm nấm hương, nên chọn loại mì nào đây?Đưa tay cầm hai gói mì lên, nhìn ngày tháng một chút, ừ, mì thịt bò kho tàu để được ít ngày, mì gà hầm nấm hương để được lâu hơn, cho nên, ăn mì thịt bò kho tàu!Bật bếp, nước sôi sùng sục, chỉ chốc lát sau, hương thơm ngào ngạt tràn ngập khắp phòng.Ôi, thơm quá!Mở tủ lạnh, đem nửa cái chân giò hun khói còn dư lại bên trong lấy ra ngoài, cắt thành miếng, bỏ vào trong nồi.Tối nay ăn một bữa lớn hơn, như vậy ngày mai mới có thể lực lặn lội đường xa!Hơn nữa không thể lãng phí thức ăn, cô muốn ăn sạch mọi thứ có trong tủ lạnh!Mười phút sau, Hạ Hải Dụ đã giải quyết xong vấn đề đói bụng, ngả đầu trên ghế sa lon, cười khúc khích.Ha ha, cô biết chọn giày ình thế nào rồi, cùng một đạo lý với ăn uống, không thể lãng phí nha, cho nên mặc mọi chuyện trước kia!Tuy, đôi giày là đôi mà Đường Húc Nghiêu lưu manh tặng.Miệng không kìm được lẩm bẩm, hừ, người đáng ghét !◎◎◎Ngày hôm sau.Hạ Hải Dụ dậy từ rất sớm rất sớm, kiểm tra trong ngoài phòng một lần, toàn bộ điện nước khí gas đều tắt, xác định đã an toàn kiểm tra hành lý lại một phen, xác nhận không quên bất kỳ vật gì, lúc đó mới yên lòng.O o, chuẩn bị tất cả sẵn sàng rồi !Tóc buộc thành đuôi ngựa, so với ngày thường tốn thêm một xíu tâm tư, tóc mai ở thái dương cài lên như một con mèo đáng yêu, hì hì, nghe nói làm kiểu con mèo này có thể trừ tà, nhất định sẽ phù hộ cô lên đường bình an!Quần áo cũng được lựa chọn tỉ mỉ, mặc dù không phải đồ mới, nhưng là một bộ mà cô thích nhất trong số tất cả quần áo mình có!Từ đầu đến chân, tất cả đều đẹp, Hạ Hải Dụ kéo va ly tâm tình vui vẻ ra cửa, tròng mắt sáng trong lộ ra hạnh phúc, tinh thần thật tốt.Ngồi xe buýt, chuyển xe buýt, đến sân bay, xuất trình vé, lên máy bay.San Francisco, ta đến đây! ! !