Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 209: Ngấn đầy nước mắt
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu thần sắc nghiêm trang. “Cho nên hôm nay mới có thể muốn hồi phủ nhìn xem, nhìn xem có thể giúp ta khôi phục trí nhớ được hay không. Các ngươi ngàn vạn lần không cần cùng cha mẹ chắc tới chuyện ta mất trí nhớ, ta không muốn làm cho cha mẹ thương tâm. Bọn họ đều đã có tuổi, ta không muốn cha mẹ ta còn phải vì chuyện này mà vất vả.” Tố Vân cùng Ế Vân vội vàng gật đầu. “Nô tì nhất định sẽ thay nương nương ngài giấu diếm.” Tố Vân nói. Ế Vân cũng nói tiếp: “Chờ sau khi trở lại Đoan Mộc phủ, nô tì cũng nhất định sẽ ở bên người nhắc nhở nương nương.” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới vừa lòng gật gật đầu. Được rồi. Kỳ thật Tô Tiểu Tiểu nàng còn muốn hỏi rất nhiều vấn đề ngu ngốc. Chính là … Đoan Mộc Gia đến tột cùng có bao nhiêu người? Nàng có ca ca tỷ tỷ muội muội đệ đệ sao? Hay là hỏi cha Đoan Mộc Lang Hoàn có bao nhiêu lão bà? Nàng có phải hay không có rất nhiều thân thích? A, không đúng. Vấn đề trọng yếu nhất hẳn là phụ thân Đoan Mộc Lang Hoàn có dễ ở chung hay không? Phải biết rằng, bình thường các loại gia đình quý tộc này phụ thân đều là rất khó ở chung. Tô Tiểu Tiểu trong đầu nghĩ lung nghĩ tung, rất nhanh đã tới Đoan Mộc phủ. ***************ta là một người có phẩm hạnh đường ranh giới************* So với trong tưởng tượng của Tô Tiểu Tiểu là khác nhau. Nàng nghĩ đến nàng sẽ gặp một tòa phủ đệ thực xa hoa rất có khí thế quý tộc. Không nghĩ tới, nhưng lại là một tòa phủ đệ rất có hương vị thư hương thế gia. Có điều, ngoài cửa phủ đệ đứng rất nhiều người. Dựa theo quy củ cổ đại mà nói, Tô Tiểu Tiểu thực dễ dàng biết được người nào mới là cha cùng mẹ của Đoan Mộc Lang Hoàn. Nàng được Tố Vân dìu, nhẹ nhàng đi xuống xe ngựa. Rồi sau đó thản nhiên tiến đến, hướng hai người rất có phong thái đứng đầu đoàn người hành lễ một cái, ngẩng đầu lên thì trong mắt cũng đã ngấn đầy nước mắt. “Cha, nương.” Được rồi. Tô Tiểu Tiểu thừa nhận, nàng là xem Hồng Lâu Mộng đã thấy nhiều … Nàng xem đến tình thế này, đã nghĩ học một ít trong cảnh Lâm Đại Ngọc lần đầu tới Cổ phủ, nàng tâm vừa động, nước mắt đã tới rồi. Thật đúng là lê hoa mang vũ nha. Cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn vừa thấy, vội đỡ Tô Tiểu Tiểu. “Lang Hoàn khó được trở về, mau mau vào phủ đi.”
Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu thần sắc nghiêm trang. “Cho nên hôm nay mới có thể muốn hồi phủ nhìn xem, nhìn xem có thể giúp ta khôi phục trí nhớ được hay không. Các ngươi ngàn vạn lần không cần cùng cha mẹ chắc tới chuyện ta mất trí nhớ, ta không muốn làm cho cha mẹ thương tâm. Bọn họ đều đã có tuổi, ta không muốn cha mẹ ta còn phải vì chuyện này mà vất vả.” Tố Vân cùng Ế Vân vội vàng gật đầu. “Nô tì nhất định sẽ thay nương nương ngài giấu diếm.” Tố Vân nói. Ế Vân cũng nói tiếp: “Chờ sau khi trở lại Đoan Mộc phủ, nô tì cũng nhất định sẽ ở bên người nhắc nhở nương nương.” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới vừa lòng gật gật đầu. Được rồi. Kỳ thật Tô Tiểu Tiểu nàng còn muốn hỏi rất nhiều vấn đề ngu ngốc. Chính là … Đoan Mộc Gia đến tột cùng có bao nhiêu người? Nàng có ca ca tỷ tỷ muội muội đệ đệ sao? Hay là hỏi cha Đoan Mộc Lang Hoàn có bao nhiêu lão bà? Nàng có phải hay không có rất nhiều thân thích? A, không đúng. Vấn đề trọng yếu nhất hẳn là phụ thân Đoan Mộc Lang Hoàn có dễ ở chung hay không? Phải biết rằng, bình thường các loại gia đình quý tộc này phụ thân đều là rất khó ở chung. Tô Tiểu Tiểu trong đầu nghĩ lung nghĩ tung, rất nhanh đã tới Đoan Mộc phủ. ***************ta là một người có phẩm hạnh đường ranh giới************* So với trong tưởng tượng của Tô Tiểu Tiểu là khác nhau. Nàng nghĩ đến nàng sẽ gặp một tòa phủ đệ thực xa hoa rất có khí thế quý tộc. Không nghĩ tới, nhưng lại là một tòa phủ đệ rất có hương vị thư hương thế gia. Có điều, ngoài cửa phủ đệ đứng rất nhiều người. Dựa theo quy củ cổ đại mà nói, Tô Tiểu Tiểu thực dễ dàng biết được người nào mới là cha cùng mẹ của Đoan Mộc Lang Hoàn. Nàng được Tố Vân dìu, nhẹ nhàng đi xuống xe ngựa. Rồi sau đó thản nhiên tiến đến, hướng hai người rất có phong thái đứng đầu đoàn người hành lễ một cái, ngẩng đầu lên thì trong mắt cũng đã ngấn đầy nước mắt. “Cha, nương.” Được rồi. Tô Tiểu Tiểu thừa nhận, nàng là xem Hồng Lâu Mộng đã thấy nhiều … Nàng xem đến tình thế này, đã nghĩ học một ít trong cảnh Lâm Đại Ngọc lần đầu tới Cổ phủ, nàng tâm vừa động, nước mắt đã tới rồi. Thật đúng là lê hoa mang vũ nha. Cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn vừa thấy, vội đỡ Tô Tiểu Tiểu. “Lang Hoàn khó được trở về, mau mau vào phủ đi.”
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu thần sắc nghiêm trang. “Cho nên hôm nay mới có thể muốn hồi phủ nhìn xem, nhìn xem có thể giúp ta khôi phục trí nhớ được hay không. Các ngươi ngàn vạn lần không cần cùng cha mẹ chắc tới chuyện ta mất trí nhớ, ta không muốn làm cho cha mẹ thương tâm. Bọn họ đều đã có tuổi, ta không muốn cha mẹ ta còn phải vì chuyện này mà vất vả.” Tố Vân cùng Ế Vân vội vàng gật đầu. “Nô tì nhất định sẽ thay nương nương ngài giấu diếm.” Tố Vân nói. Ế Vân cũng nói tiếp: “Chờ sau khi trở lại Đoan Mộc phủ, nô tì cũng nhất định sẽ ở bên người nhắc nhở nương nương.” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới vừa lòng gật gật đầu. Được rồi. Kỳ thật Tô Tiểu Tiểu nàng còn muốn hỏi rất nhiều vấn đề ngu ngốc. Chính là … Đoan Mộc Gia đến tột cùng có bao nhiêu người? Nàng có ca ca tỷ tỷ muội muội đệ đệ sao? Hay là hỏi cha Đoan Mộc Lang Hoàn có bao nhiêu lão bà? Nàng có phải hay không có rất nhiều thân thích? A, không đúng. Vấn đề trọng yếu nhất hẳn là phụ thân Đoan Mộc Lang Hoàn có dễ ở chung hay không? Phải biết rằng, bình thường các loại gia đình quý tộc này phụ thân đều là rất khó ở chung. Tô Tiểu Tiểu trong đầu nghĩ lung nghĩ tung, rất nhanh đã tới Đoan Mộc phủ. ***************ta là một người có phẩm hạnh đường ranh giới************* So với trong tưởng tượng của Tô Tiểu Tiểu là khác nhau. Nàng nghĩ đến nàng sẽ gặp một tòa phủ đệ thực xa hoa rất có khí thế quý tộc. Không nghĩ tới, nhưng lại là một tòa phủ đệ rất có hương vị thư hương thế gia. Có điều, ngoài cửa phủ đệ đứng rất nhiều người. Dựa theo quy củ cổ đại mà nói, Tô Tiểu Tiểu thực dễ dàng biết được người nào mới là cha cùng mẹ của Đoan Mộc Lang Hoàn. Nàng được Tố Vân dìu, nhẹ nhàng đi xuống xe ngựa. Rồi sau đó thản nhiên tiến đến, hướng hai người rất có phong thái đứng đầu đoàn người hành lễ một cái, ngẩng đầu lên thì trong mắt cũng đã ngấn đầy nước mắt. “Cha, nương.” Được rồi. Tô Tiểu Tiểu thừa nhận, nàng là xem Hồng Lâu Mộng đã thấy nhiều … Nàng xem đến tình thế này, đã nghĩ học một ít trong cảnh Lâm Đại Ngọc lần đầu tới Cổ phủ, nàng tâm vừa động, nước mắt đã tới rồi. Thật đúng là lê hoa mang vũ nha. Cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn vừa thấy, vội đỡ Tô Tiểu Tiểu. “Lang Hoàn khó được trở về, mau mau vào phủ đi.”