Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…

Chương 210: Làm tiểu lão bà

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tô Tiểu Tiểu tiếp tục rưng rưng gật đầu. Đồng thời, trong đáy lòng nàng cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Ngô. Dựa theo quy củ mà nói, cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn không phải là sẽ hành lễ vua tôi với nàng sao? Hồng Lâu Mộng đều là diễn như thế này! Được rồi được rồi, hẳn là Tô Tiểu Tiểu nàng nghĩ nhiều. Sau đó không lâu, Tô Tiểu Tiểu vào trong phòng. Trong phòng không nhiều người lắm. Theo như Tô Tiểu Tiểu quan sát, chỉ có năm người, người hầu không tính. Bởi vì từ trên quần áo có thể thấy được, ai là người hầu ai là ông chủ, cái này thực dễ dàng có thể phân ra đi. Trừ bỏ hai người nàng mới biết là cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn ra, còn có ba người. Một nam hai nữ. Trong đó nam nhân bộ dạng tuấn tú lịch sự, mặt khác hai nữ nhân kia, thoạt nhìn tuổi tác không chênh lệch mấy. Nhưng là bộ dáng lại thập phần không giống nhau. Một người bộ dáng xinh đẹp đáng yêu, một người lại là được trang điểm xinh đẹp. Tô Tiểu Tiểu phỏng chừng người nam kia chính là ca ca hoặc đệ đệ của nàng, mà còn hai cái nữ nhân kia, phỏng chừng có một là muội muội của nàng, một người còn lại là tiểu lão bà của phụ thân hữu danh vô thực kia. Lúc này, có thể thấy được ánh mắt đánh giá của Tô Tiểu Tiểu. Cái kia nam tử có bộ dáng tuấn tú lịch sự tiến lên mỉm cười nhìn Tô Tiểu Tiểu: “Một năm không gặp, muội muội trở nên xinh đẹp hơn nhiều.” Nha… Tô Tiểu Tiểu ở trong lòng nói: quả nhiên là ca ca của nàng… Tốt lắm, ca ca này thoạt nhìn thực có lễ phép, hơn nữa bộ dạng rất được, nàng thưởng thức. Vì thế Tô Tiểu Tiểu cũng hàm ý cười. “Một năm không gặp, ca ca cũng trở nên anh tuấn hơn.” Nam tử kia cười nói: “Muội muội mồm miệng càng ngày lại càng lanh lợi.” Hai người dứt lời, chỉ nghe sau đó, cha Đoan Mộc Lang Hoàn nói: “Còn không mau qua đây bái kiến hoàng hậu?” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới quay đầu, nhìn coi. Vừa vặn thấy hai nữ nhân kia nhất tề tiến lên, hướng Tô Tiểu Tiểu thật sâu cúi đầu, sau đó nói. “Thiếp thân Tô thị bái kiến nương nương, nương nương thiên tuế.” “Thiếp thân Lý thị bái kiến nương nương, nương nương thiên tuế.” Tô Tiểu Tiểu lúc này ở trong lòng nghẹn họng nhìn trân trối. Nàng lén lút liếc cái người mà nàng gọi là phụ thân một cái. Ôi uy. Thọat nhìn đã hơn năm mươi tuổi, còn cưới cái người mà so với Tô Tiểu Tiểu nàng còn trẻ hơn làm tiểu lão bà. Chậc chậc.

Tô Tiểu Tiểu tiếp tục rưng rưng gật đầu. Đồng thời, trong đáy lòng nàng cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Ngô. Dựa theo quy củ mà nói, cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn không phải là sẽ hành lễ vua tôi với nàng sao? Hồng Lâu Mộng đều là diễn như thế này! Được rồi được rồi, hẳn là Tô Tiểu Tiểu nàng nghĩ nhiều. Sau đó không lâu, Tô Tiểu Tiểu vào trong phòng. Trong phòng không nhiều người lắm. Theo như Tô Tiểu Tiểu quan sát, chỉ có năm người, người hầu không tính. Bởi vì từ trên quần áo có thể thấy được, ai là người hầu ai là ông chủ, cái này thực dễ dàng có thể phân ra đi. Trừ bỏ hai người nàng mới biết là cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn ra, còn có ba người. Một nam hai nữ. Trong đó nam nhân bộ dạng tuấn tú lịch sự, mặt khác hai nữ nhân kia, thoạt nhìn tuổi tác không chênh lệch mấy. Nhưng là bộ dáng lại thập phần không giống nhau. Một người bộ dáng xinh đẹp đáng yêu, một người lại là được trang điểm xinh đẹp. Tô Tiểu Tiểu phỏng chừng người nam kia chính là ca ca hoặc đệ đệ của nàng, mà còn hai cái nữ nhân kia, phỏng chừng có một là muội muội của nàng, một người còn lại là tiểu lão bà của phụ thân hữu danh vô thực kia. Lúc này, có thể thấy được ánh mắt đánh giá của Tô Tiểu Tiểu. Cái kia nam tử có bộ dáng tuấn tú lịch sự tiến lên mỉm cười nhìn Tô Tiểu Tiểu: “Một năm không gặp, muội muội trở nên xinh đẹp hơn nhiều.” Nha… Tô Tiểu Tiểu ở trong lòng nói: quả nhiên là ca ca của nàng… Tốt lắm, ca ca này thoạt nhìn thực có lễ phép, hơn nữa bộ dạng rất được, nàng thưởng thức. Vì thế Tô Tiểu Tiểu cũng hàm ý cười. “Một năm không gặp, ca ca cũng trở nên anh tuấn hơn.” Nam tử kia cười nói: “Muội muội mồm miệng càng ngày lại càng lanh lợi.” Hai người dứt lời, chỉ nghe sau đó, cha Đoan Mộc Lang Hoàn nói: “Còn không mau qua đây bái kiến hoàng hậu?” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới quay đầu, nhìn coi. Vừa vặn thấy hai nữ nhân kia nhất tề tiến lên, hướng Tô Tiểu Tiểu thật sâu cúi đầu, sau đó nói. “Thiếp thân Tô thị bái kiến nương nương, nương nương thiên tuế.” “Thiếp thân Lý thị bái kiến nương nương, nương nương thiên tuế.” Tô Tiểu Tiểu lúc này ở trong lòng nghẹn họng nhìn trân trối. Nàng lén lút liếc cái người mà nàng gọi là phụ thân một cái. Ôi uy. Thọat nhìn đã hơn năm mươi tuổi, còn cưới cái người mà so với Tô Tiểu Tiểu nàng còn trẻ hơn làm tiểu lão bà. Chậc chậc.

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tô Tiểu Tiểu tiếp tục rưng rưng gật đầu. Đồng thời, trong đáy lòng nàng cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Ngô. Dựa theo quy củ mà nói, cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn không phải là sẽ hành lễ vua tôi với nàng sao? Hồng Lâu Mộng đều là diễn như thế này! Được rồi được rồi, hẳn là Tô Tiểu Tiểu nàng nghĩ nhiều. Sau đó không lâu, Tô Tiểu Tiểu vào trong phòng. Trong phòng không nhiều người lắm. Theo như Tô Tiểu Tiểu quan sát, chỉ có năm người, người hầu không tính. Bởi vì từ trên quần áo có thể thấy được, ai là người hầu ai là ông chủ, cái này thực dễ dàng có thể phân ra đi. Trừ bỏ hai người nàng mới biết là cha mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn ra, còn có ba người. Một nam hai nữ. Trong đó nam nhân bộ dạng tuấn tú lịch sự, mặt khác hai nữ nhân kia, thoạt nhìn tuổi tác không chênh lệch mấy. Nhưng là bộ dáng lại thập phần không giống nhau. Một người bộ dáng xinh đẹp đáng yêu, một người lại là được trang điểm xinh đẹp. Tô Tiểu Tiểu phỏng chừng người nam kia chính là ca ca hoặc đệ đệ của nàng, mà còn hai cái nữ nhân kia, phỏng chừng có một là muội muội của nàng, một người còn lại là tiểu lão bà của phụ thân hữu danh vô thực kia. Lúc này, có thể thấy được ánh mắt đánh giá của Tô Tiểu Tiểu. Cái kia nam tử có bộ dáng tuấn tú lịch sự tiến lên mỉm cười nhìn Tô Tiểu Tiểu: “Một năm không gặp, muội muội trở nên xinh đẹp hơn nhiều.” Nha… Tô Tiểu Tiểu ở trong lòng nói: quả nhiên là ca ca của nàng… Tốt lắm, ca ca này thoạt nhìn thực có lễ phép, hơn nữa bộ dạng rất được, nàng thưởng thức. Vì thế Tô Tiểu Tiểu cũng hàm ý cười. “Một năm không gặp, ca ca cũng trở nên anh tuấn hơn.” Nam tử kia cười nói: “Muội muội mồm miệng càng ngày lại càng lanh lợi.” Hai người dứt lời, chỉ nghe sau đó, cha Đoan Mộc Lang Hoàn nói: “Còn không mau qua đây bái kiến hoàng hậu?” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới quay đầu, nhìn coi. Vừa vặn thấy hai nữ nhân kia nhất tề tiến lên, hướng Tô Tiểu Tiểu thật sâu cúi đầu, sau đó nói. “Thiếp thân Tô thị bái kiến nương nương, nương nương thiên tuế.” “Thiếp thân Lý thị bái kiến nương nương, nương nương thiên tuế.” Tô Tiểu Tiểu lúc này ở trong lòng nghẹn họng nhìn trân trối. Nàng lén lút liếc cái người mà nàng gọi là phụ thân một cái. Ôi uy. Thọat nhìn đã hơn năm mươi tuổi, còn cưới cái người mà so với Tô Tiểu Tiểu nàng còn trẻ hơn làm tiểu lão bà. Chậc chậc.

Chương 210: Làm tiểu lão bà