Một quán cà phê với bầu không khí ưu nhã, bản nhạc nhẹ nhàng cất lên, điều hòa thổi nhè nhẹ xua tan cái nóng bức của ngày hè. Một cô gái trong trẻo nhưng lạnh lùng ngồi cạnh cửa sổ bằng kính trong suốt, nét đẹp tinh xảo đầy vẻ kiều mị, mái tóc đen dài xõa tung, đôi mắt đầy vẻ kiên nghị, phía trên là hàng mi thon dài, mềm mại, môi nàng hơi nhếch lên, tiết lộ một tia lo lắng. Người bồi bàn nho nhã mang lên tách cà phê thứ tư, rồi lẳng lặng lui xuống. Nàng là khách quen ở đây, mỗi lần từ nơi đó trở về, việc đầu tiên phải làm, chính là đến nơi đây lẳng lặng ngồi một lúc để ngẫm lại những hồi ức tốt đẹp được cất giấu chỗ sâu nhất của kí ức. Cửa bị đẩy ra, một thân ảnh xinh đẹp sải bước vào quán cà phê xa hoa. Tiếng giày cao gót vang lên thánh thót theo nhịp bước, cô gái kia tự nhiên phóng khoáng mà ngồi vào vị trí đối diện. Người con giá này thoạt nhìn ưu tú, làn da trắng nõn, mái tóc uốn lượn càng thêm quyến rũ, hơi thở ôn nhu, toàn thân toát ra khí chất tao nhã mà cao quý. “Mân Mân, sao…

Chương 58: Lần đầu gặp mặt

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng TàiTác giả: Cổ Phán Quỳnh YTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMột quán cà phê với bầu không khí ưu nhã, bản nhạc nhẹ nhàng cất lên, điều hòa thổi nhè nhẹ xua tan cái nóng bức của ngày hè. Một cô gái trong trẻo nhưng lạnh lùng ngồi cạnh cửa sổ bằng kính trong suốt, nét đẹp tinh xảo đầy vẻ kiều mị, mái tóc đen dài xõa tung, đôi mắt đầy vẻ kiên nghị, phía trên là hàng mi thon dài, mềm mại, môi nàng hơi nhếch lên, tiết lộ một tia lo lắng. Người bồi bàn nho nhã mang lên tách cà phê thứ tư, rồi lẳng lặng lui xuống. Nàng là khách quen ở đây, mỗi lần từ nơi đó trở về, việc đầu tiên phải làm, chính là đến nơi đây lẳng lặng ngồi một lúc để ngẫm lại những hồi ức tốt đẹp được cất giấu chỗ sâu nhất của kí ức. Cửa bị đẩy ra, một thân ảnh xinh đẹp sải bước vào quán cà phê xa hoa. Tiếng giày cao gót vang lên thánh thót theo nhịp bước, cô gái kia tự nhiên phóng khoáng mà ngồi vào vị trí đối diện. Người con giá này thoạt nhìn ưu tú, làn da trắng nõn, mái tóc uốn lượn càng thêm quyến rũ, hơi thở ôn nhu, toàn thân toát ra khí chất tao nhã mà cao quý. “Mân Mân, sao… Sáng sớm có rất nhiều người đi xe bus, mỗi lần nàng bước xuống xe, sức lực toàn thân cũng không còn, hôm nay cảm mạo khó chịu, tính xa xỉ một lần bắt taxi đến trường.Nàng vẫy vẫy tay, vừa chui vào trong xe, chợt nghe thấy cánh cửa đối diện phát ra tiếng vang, một thân ảnh cũng đồng thời ngồi vào xe, nhất thời trong xe có một loại im lặng quái dị.Xem ra là có người đoạt taxi với nàng, nàng ngẩng đầu nhìn, một gương mặt nam tính cũng quay lại đây xem nàng.Chiếc kính mát hiệu Gucci che khuất hơn phân nửa khuôn mặt hắn, nhưng vẫn khó che lấp khuôn mặt đẹp trai, hoàn mĩ, tuấn dật. Làn da bóng láng như sữa tôn lên đôi môi đẹp hồng nhạt, ánh mặt trời theo cửa sổ bên phía hắn chiếu vào, khiến cho toàn thân hắn lộ ra một tầng ngọc thạch thản nhiên, làm cho người ta nhìn mà đui mù.“Bà cô lôi thôi này, xem đã đủ chưa, đời này chưa từng nhìn qua người đẹp trai?” Đối phương bỡn cợt, cong lên khóe môi tinh xảo, tiếng nói trêu chọc đánh gãy ánh mặt si mê của nàng.Bà cô lôi thôi? Đáng giận, nhìn qua tuổi nàng cùng lắm lớn hơn hắn chỉ một hai tuổi, hơn nữa nàng chỉ nhìn nhiều hai mắt hắn, đã bị gọi là bà cô.Khuôn mặt của tiểu tử này cũng được, không thể tưởng được cái miệng lại ác độc như thế. Nàng không khỏi lườm nguýt đối phương một cái, cúi đầu chải chải mái tóc, thế mới phát hiện chính mình vội vã đi ra, quên chải đầu, giương mắt nhìn về kính xe phía trước, trong chính hiện lên mái tóc như một mảng cỏ dại trên đầu.“A…” Nàng không khỏi tự giác kêu lên, nháy mắt đỏ bừng mặt, cũng hơi hiểu vì sao người ta gọi mình là bà cô lôi thôi, như vậy mình thật không xong.Đều do tối hôm qua tắm rửa xong, không chịu lau khô tóc liền đi ngủ, nàng một mặt hét to, một mặt tay chân luống cuống lấy ra gương cùng lược trong ba lô, nhanh chóng chải lại mái đầu rối bù.Sau khi xác định chính mình hoàn toàn sạch sẽ, xe taxi còn không khởi động, nàng vội vàng thúc giục lái xe. “Sư phụ lái xe, phiền bác lái xe nhanh lên, cháu đang vội.”Không đợi lái xe mở miệng, tên đàn ông kia đã mở miệng trước, “Nếu cô nói có việc gấp, tôi nghĩ hiện tại cô nên xuống xe, tìm một chiếc khác.”“Dựa vào cái gì? Vì tiên sinh này, anh nói cho rõ ràng, tôi và anh cùng lên xe, dựa vào gì mà bắt tôi xuống xe.”Nàng bất mãn kháng nghị. Hiện giờ là giờ cao điểm, ngăn một chiếc taxi vô cùng không dễ dàng, nàng mới không ngốc đến độ xuỗng xe.“Bà cô này, cô là ngu ngốc sao? Cô không thấy được phía trước xe…” Người kia hiển nhiên có chút không kiên nhẫn, chợt nghiêng người, nhìn đến dung nhan sau khi chải vuốt sau, bỗng nhiên im bặt.Bị hắn nhìn chằm chằm có chút không tự nhiên, nhịn không được đáp lại đối phương một cái xem thường. Nàng vội vàng cầm lấy gương nhìn lại mình xem có chỗ nào chưa ổn, kết quả cũng không có nhìn thấy cái gì trên mặt mình.Đúng lúc này, lái xe vẫn không nói gì đột nhiên quay đầu lại nói, “Tiểu thư, là như vậy, chiếc xe này là vị tiên sinh đây thuê trước, vị này muốn đi cửa hàng tiện lợi mua mấy thứ, tôi đem xe đứng ở đó chờ, sau đó cô lại lên xe.”

Sáng sớm có rất nhiều người đi xe bus, mỗi lần nàng bước xuống xe, sức lực
toàn thân cũng không còn, hôm nay cảm mạo khó chịu, tính xa xỉ một lần bắt taxi
đến trường.

Nàng vẫy vẫy tay, vừa chui vào trong xe, chợt nghe thấy cánh cửa đối diện
phát ra tiếng vang, một thân ảnh cũng đồng thời ngồi vào xe, nhất thời trong xe
có một loại im lặng quái dị.

Xem ra là có người đoạt taxi với nàng, nàng ngẩng đầu nhìn, một gương mặt nam
tính cũng quay lại đây xem nàng.

Chiếc kính mát hiệu Gucci che khuất hơn phân nửa khuôn mặt hắn, nhưng vẫn khó
che lấp khuôn mặt đẹp trai, hoàn mĩ, tuấn dật. Làn da bóng láng như sữa tôn lên
đôi môi đẹp hồng nhạt, ánh mặt trời theo cửa sổ bên phía hắn chiếu vào, khiến
cho toàn thân hắn lộ ra một tầng ngọc thạch thản nhiên, làm cho người ta nhìn mà
đui mù.

“Bà cô lôi thôi này, xem đã đủ chưa, đời này chưa từng nhìn qua người đẹp
trai?” Đối phương bỡn cợt, cong lên khóe môi tinh xảo, tiếng nói trêu chọc đánh
gãy ánh mặt si mê của nàng.

Bà cô lôi thôi? Đáng giận, nhìn qua tuổi nàng cùng lắm lớn hơn hắn chỉ một
hai tuổi, hơn nữa nàng chỉ nhìn nhiều hai mắt hắn, đã bị gọi là bà cô.

Khuôn mặt của tiểu tử này cũng được, không thể tưởng được cái miệng lại ác
độc như thế. Nàng không khỏi lườm nguýt đối phương một cái, cúi đầu chải chải
mái tóc, thế mới phát hiện chính mình vội vã đi ra, quên chải đầu, giương mắt
nhìn về kính xe phía trước, trong chính hiện lên mái tóc như một mảng cỏ dại
trên đầu.

“A…” Nàng không khỏi tự giác kêu lên, nháy mắt đỏ bừng mặt, cũng hơi hiểu vì
sao người ta gọi mình là bà cô lôi thôi, như vậy mình thật không xong.

Đều do tối hôm qua tắm rửa xong, không chịu lau khô tóc liền đi ngủ, nàng một
mặt hét to, một mặt tay chân luống cuống lấy ra gương cùng lược trong ba lô,
nhanh chóng chải lại mái đầu rối bù.

Sau khi xác định chính mình hoàn toàn sạch sẽ, xe taxi còn không khởi động,
nàng vội vàng thúc giục lái xe. “Sư phụ lái xe, phiền bác lái xe nhanh lên, cháu
đang vội.”

Không đợi lái xe mở miệng, tên đàn ông kia đã mở miệng trước, “Nếu cô nói có
việc gấp, tôi nghĩ hiện tại cô nên xuống xe, tìm một chiếc khác.”

“Dựa vào cái gì? Vì tiên sinh này, anh nói cho rõ ràng, tôi và anh cùng lên
xe, dựa vào gì mà bắt tôi xuống xe.”

Nàng bất mãn kháng nghị. Hiện giờ là giờ cao điểm, ngăn một chiếc taxi vô
cùng không dễ dàng, nàng mới không ngốc đến độ xuỗng xe.

“Bà cô này, cô là ngu ngốc sao? Cô không thấy được phía trước xe…” Người kia
hiển nhiên có chút không kiên nhẫn, chợt nghiêng người, nhìn đến dung nhan sau
khi chải vuốt sau, bỗng nhiên im bặt.

Bị hắn nhìn chằm chằm có chút không tự nhiên, nhịn không được đáp lại đối
phương một cái xem thường. Nàng vội vàng cầm lấy gương nhìn lại mình xem có chỗ
nào chưa ổn, kết quả cũng không có nhìn thấy cái gì trên mặt mình.

Đúng lúc này, lái xe vẫn không nói gì đột nhiên quay đầu lại nói, “Tiểu thư,
là như vậy, chiếc xe này là vị tiên sinh đây thuê trước, vị này muốn đi cửa hàng
tiện lợi mua mấy thứ, tôi đem xe đứng ở đó chờ, sau đó cô lại lên xe.”

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng TàiTác giả: Cổ Phán Quỳnh YTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMột quán cà phê với bầu không khí ưu nhã, bản nhạc nhẹ nhàng cất lên, điều hòa thổi nhè nhẹ xua tan cái nóng bức của ngày hè. Một cô gái trong trẻo nhưng lạnh lùng ngồi cạnh cửa sổ bằng kính trong suốt, nét đẹp tinh xảo đầy vẻ kiều mị, mái tóc đen dài xõa tung, đôi mắt đầy vẻ kiên nghị, phía trên là hàng mi thon dài, mềm mại, môi nàng hơi nhếch lên, tiết lộ một tia lo lắng. Người bồi bàn nho nhã mang lên tách cà phê thứ tư, rồi lẳng lặng lui xuống. Nàng là khách quen ở đây, mỗi lần từ nơi đó trở về, việc đầu tiên phải làm, chính là đến nơi đây lẳng lặng ngồi một lúc để ngẫm lại những hồi ức tốt đẹp được cất giấu chỗ sâu nhất của kí ức. Cửa bị đẩy ra, một thân ảnh xinh đẹp sải bước vào quán cà phê xa hoa. Tiếng giày cao gót vang lên thánh thót theo nhịp bước, cô gái kia tự nhiên phóng khoáng mà ngồi vào vị trí đối diện. Người con giá này thoạt nhìn ưu tú, làn da trắng nõn, mái tóc uốn lượn càng thêm quyến rũ, hơi thở ôn nhu, toàn thân toát ra khí chất tao nhã mà cao quý. “Mân Mân, sao… Sáng sớm có rất nhiều người đi xe bus, mỗi lần nàng bước xuống xe, sức lực toàn thân cũng không còn, hôm nay cảm mạo khó chịu, tính xa xỉ một lần bắt taxi đến trường.Nàng vẫy vẫy tay, vừa chui vào trong xe, chợt nghe thấy cánh cửa đối diện phát ra tiếng vang, một thân ảnh cũng đồng thời ngồi vào xe, nhất thời trong xe có một loại im lặng quái dị.Xem ra là có người đoạt taxi với nàng, nàng ngẩng đầu nhìn, một gương mặt nam tính cũng quay lại đây xem nàng.Chiếc kính mát hiệu Gucci che khuất hơn phân nửa khuôn mặt hắn, nhưng vẫn khó che lấp khuôn mặt đẹp trai, hoàn mĩ, tuấn dật. Làn da bóng láng như sữa tôn lên đôi môi đẹp hồng nhạt, ánh mặt trời theo cửa sổ bên phía hắn chiếu vào, khiến cho toàn thân hắn lộ ra một tầng ngọc thạch thản nhiên, làm cho người ta nhìn mà đui mù.“Bà cô lôi thôi này, xem đã đủ chưa, đời này chưa từng nhìn qua người đẹp trai?” Đối phương bỡn cợt, cong lên khóe môi tinh xảo, tiếng nói trêu chọc đánh gãy ánh mặt si mê của nàng.Bà cô lôi thôi? Đáng giận, nhìn qua tuổi nàng cùng lắm lớn hơn hắn chỉ một hai tuổi, hơn nữa nàng chỉ nhìn nhiều hai mắt hắn, đã bị gọi là bà cô.Khuôn mặt của tiểu tử này cũng được, không thể tưởng được cái miệng lại ác độc như thế. Nàng không khỏi lườm nguýt đối phương một cái, cúi đầu chải chải mái tóc, thế mới phát hiện chính mình vội vã đi ra, quên chải đầu, giương mắt nhìn về kính xe phía trước, trong chính hiện lên mái tóc như một mảng cỏ dại trên đầu.“A…” Nàng không khỏi tự giác kêu lên, nháy mắt đỏ bừng mặt, cũng hơi hiểu vì sao người ta gọi mình là bà cô lôi thôi, như vậy mình thật không xong.Đều do tối hôm qua tắm rửa xong, không chịu lau khô tóc liền đi ngủ, nàng một mặt hét to, một mặt tay chân luống cuống lấy ra gương cùng lược trong ba lô, nhanh chóng chải lại mái đầu rối bù.Sau khi xác định chính mình hoàn toàn sạch sẽ, xe taxi còn không khởi động, nàng vội vàng thúc giục lái xe. “Sư phụ lái xe, phiền bác lái xe nhanh lên, cháu đang vội.”Không đợi lái xe mở miệng, tên đàn ông kia đã mở miệng trước, “Nếu cô nói có việc gấp, tôi nghĩ hiện tại cô nên xuống xe, tìm một chiếc khác.”“Dựa vào cái gì? Vì tiên sinh này, anh nói cho rõ ràng, tôi và anh cùng lên xe, dựa vào gì mà bắt tôi xuống xe.”Nàng bất mãn kháng nghị. Hiện giờ là giờ cao điểm, ngăn một chiếc taxi vô cùng không dễ dàng, nàng mới không ngốc đến độ xuỗng xe.“Bà cô này, cô là ngu ngốc sao? Cô không thấy được phía trước xe…” Người kia hiển nhiên có chút không kiên nhẫn, chợt nghiêng người, nhìn đến dung nhan sau khi chải vuốt sau, bỗng nhiên im bặt.Bị hắn nhìn chằm chằm có chút không tự nhiên, nhịn không được đáp lại đối phương một cái xem thường. Nàng vội vàng cầm lấy gương nhìn lại mình xem có chỗ nào chưa ổn, kết quả cũng không có nhìn thấy cái gì trên mặt mình.Đúng lúc này, lái xe vẫn không nói gì đột nhiên quay đầu lại nói, “Tiểu thư, là như vậy, chiếc xe này là vị tiên sinh đây thuê trước, vị này muốn đi cửa hàng tiện lợi mua mấy thứ, tôi đem xe đứng ở đó chờ, sau đó cô lại lên xe.”

Chương 58: Lần đầu gặp mặt