“Ngô …. —— da ngươi thật mềm mại...” giọng nói và hơi thở c*̉a hắn mang vài tia hưng phấn. Giang Viễn Lưu bị ép vào tường, hai tay cậu đặt lên tường, phía sau là thân thể c*̉a một tên con trai, cậu khẽ trở mình, trợn mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà. Trần nhà thực bẩn, vách tường cũng thực bẩn, cậu tuyệt đối không muốn mặt mình chạm phải vách tường bẩn như vậy, nhưng là kẻ sau lưng cậu càng lúc càng ép chặt hơn, cả người cậu sắp bị người kia ép sát vào tường. “Học trưởng, chờ một chút, ngươi sắp tham gia trận đấu mà.” Giang Viễn Lưu muốn làm dịu tình hình, tốt nhất là khiến cho kẻ này biết khó mà lui. Người được gọi là học trưởng thân hình cao to, cơ thể rắn chắc, hắn khẽ c*́i đầu, hít sâu những sợi tóc mang mùi hương nhẹ nhàng và dễ chịu c*̉a Giang Viễn Lưu. Trong lòng Giang Viễn Lưu không ngừng nhắc nhở bản thân, từ một đến một trăm, cố gắng ngăn cản chính mình không làm ra hành động không tốt gì, ví…
Tác giả: