[Vị hôn thê của tôi?] Khi Chu Tích Tuyết tỉnh lại, máy bay vừa hay hạ cánh xuống nước Z vào lúc 19 giờ theo giờ địa phương. Tác dụng phụ của thuốc quá mạnh, dù đã hơn hai mươi tiếng trôi qua, cô vẫn cảm thấy choáng váng. Cứ như thể trong cơ thể bị đổ quá liều caffein, đầu nặng chân nhẹ. Ngoài ra còn có hai vệ sĩ vạm vỡ, một trái một phải, vững như bàn thạch canh chừng cô, khiến cô khó lòng thoát được. Suốt chặng đường, Chu Tích Tuyết không khóc không làm loạn. Cô bình tĩnh lạ thường bước xuống máy bay, rồi lên xe, không muốn tiêu hao quá nhiều thể lực. Cô đã không ăn gì hơn hai mươi tiếng, trong suốt thời gian đó chỉ uống một ít đồ uống chức năng. Nhưng rất nhanh, cuộc gọi video bất ngờ từ Chu Hàn Phi khiến Chu Tích Tuyết vốn đang đói cồn cào thiếu chút nữa nôn khan. “Chúc mừng cô em gái yêu quý của tôi sắp gả cho lão quỷ nhé.” Ở đầu dây video call bên kia, mái tóc vuốt ngược của Chu Hàn Phi bóng loáng, tay kẹp điếu xì gà. Giọng điệu cà lơ phất phơ của anh ta cứ như thể não bộ bị lắc…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...