“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 210
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Mặc dù biết người anh ta mơ ước cũng không phải Tuệ Tuệ của mình, nhưng điều này không có nghĩa là anh ta có thể muốn làm gì thì làm.“Anh… Anh định lạm dụng chức quyền?” Bởi vì lúc ấy Khương Tuệ Ninh gả chồng, cho nên Lương Bân cố ý tìm hiểu về Quý Thần Nham, vẫn có chút hiểu biết về anh, nhưng anh thật sự dám ngông cuồng to gan như vậy sao?Lời này cũng thật sự dọa anh ta sợ rồi, mấy năm nay nhà bọn họ thật sự có rất nhiều việc không thể để lộ ra, nếu không cha bị tạm thời đình chỉ công tác cũng sẽ không yên ổn như vậy, mà lời uy h**p trực tiếp của Quý Thần Nham làm anh có chút không đứng được.“Chỉ với mấy việc nhà cậu làm, rửa sạch sẽ bản thân trước rồi hãy đến chỉ trích tôi.” Thời buổi này có rất nhiều người nhân lúc loạn lạc mà đánh cướp, Lương gia chính là loại người này, Quý Thần Nham nói xong ôm đồ vật rời đi, cũng không thèm quay đầu lại.Kết quả vừa mới lên lầu, ở ngõ rẽ cầu thang đã bị Khương Tuệ Ninh cản lại: “Vừa rồi hai người các anh nói gì vậy? Quý Thần Nham, em không quen biết anh ta đâu, cái tên Lương Bân này vẫn luôn lì lợm la l**m em, nhưng mà từ trước đến nay em đều không có phản ứng anh ta.”Sau khi lên lầu, Khương Tuệ Ninh vội vàng chạy đi tìm mẹ bù lại một chút tin tức về Lương Bân. Cũng may nguyên chủ hoàn toàn không thích anh ta, chỉ là anh ta rất thích quấn lấy nguyên chủ, bởi vì anh ta không có làm việc quá đáng, cho nên nguyên chủ và cha mẹ cũng không có cách nào.Nhưng lúc cô đi ra tới lại nhìn hai người bọn họ đang nói chuyện ở dưới lầu, cô cảm thấy vô cùng cần thiết phải giải thích rõ ràng với Quý Thần Nham.Cô không thích trong tình cảm vợ chồng có sự hiểu lầm.Quý Thần Nham nhìn vẻ mặt đơn thuần vô tội của cô, trong lòng suy nghĩ rốt cuộc có nên cho cô biết việc cha cô bị người ta hãm hại hay không, mặc dù sau khi anh biết cô là Khương Tuệ Ninh thật sự thì đã giúp cô giải quyết tất cả, nhưng phải nói cho cô biết sao?Nói ra có thể làm cô lo lắng và sợ hãi không?“Anh tin tưởng Tuệ Tuệ của anh!” Trong tay Quý Thần Nham đang cầm đồ, cho nên không có cách nào ôm cô được, chỉ có thể cúi đầu cọ cọ trán với cô.Khương Tuệ Ninh cảm động trước sự tin tưởng 100% của anh, cô cười hì hì, sau đó lùi lại một chút để cho Quý Thần Nham đi vào trong phòng.Tôn Hội Vân đã thu dọn tất cả những thứ trên giường, hai chiếc giường đã được thay mới, vốn dĩ Tôn Hội Vân còn muốn giúp hai người sắp xếp giường chiếu, nhưng lúc bà ấy đi vào thì nhìn thấy Quý Thần Nham đã bắt đầu tự mình làm, Khương Tuệ Ninh cũng đang đứng bên cạnh giúp đỡ.Tôn Hội Vân đứng ở cửa nhìn thấy dáng vẻ đang làm việc của con rể, sau đó nhìn thấy con gái mình như một đứa trẻ chuyên gây rắc rối, mà con rể cũng không hề khó chịu, còn vừa làm vừa trêu con gái, cho nên bà ấy chỉ mỉm cười giúp hai người đóng cửa lại, rồi quay người đi ra ngoài.Khương Thế Dân nhìn thấy vợ mình đi ra, hỏi: “Không phải em nói muốn đi dọn trải chăn ga cho Ninh Ninh sao? Sao lại đi ra rồi?”“Không cần đến em nữa rồi.” Giọng điệu của Tôn Hội Vân hơi mất mát nói, nhưng trong đó lại nhiều sự hài lòng hơn, bà ấy cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn khi thấy con gái có người chăm sóc.“Ninh Ninh tự mình làm sao?”“Con rể anh đang làm.” Mặc dù trong lòng Tôn Hội Vân thật sự không muốn thừa nhận rằng kỹ năng sống của con gái bà có chút kém, nhưng đó quả thực là sự thật.Nhắc đến cậu con rể của mình, Khương Kiến Dân cảm thấy rất hài lòng, vẻ mặt vui vẻ nói: “Lúc đó bố chúng ta nói nhờ thằng bé giúp đỡ, thực ra trong lòng anh cũng rất lo lắng, thằng bé lớn tuổi như vậy rồi, lúc nó đến Nam Thành, Ninh Ninh còn rất sợ nó, trong ấn tượng của anh, thằng bé đó cũng là người cực kỳ nghiêm túc, nhưng không ngờ được sau khi kết hôn, nó lại dễ gần như vậy.”
Mặc dù biết người anh ta mơ ước cũng không phải Tuệ Tuệ của mình, nhưng điều này không có nghĩa là anh ta có thể muốn làm gì thì làm.
“Anh… Anh định lạm dụng chức quyền?” Bởi vì lúc ấy Khương Tuệ Ninh gả chồng, cho nên Lương Bân cố ý tìm hiểu về Quý Thần Nham, vẫn có chút hiểu biết về anh, nhưng anh thật sự dám ngông cuồng to gan như vậy sao?
Lời này cũng thật sự dọa anh ta sợ rồi, mấy năm nay nhà bọn họ thật sự có rất nhiều việc không thể để lộ ra, nếu không cha bị tạm thời đình chỉ công tác cũng sẽ không yên ổn như vậy, mà lời uy h**p trực tiếp của Quý Thần Nham làm anh có chút không đứng được.
“Chỉ với mấy việc nhà cậu làm, rửa sạch sẽ bản thân trước rồi hãy đến chỉ trích tôi.” Thời buổi này có rất nhiều người nhân lúc loạn lạc mà đánh cướp, Lương gia chính là loại người này, Quý Thần Nham nói xong ôm đồ vật rời đi, cũng không thèm quay đầu lại.
Kết quả vừa mới lên lầu, ở ngõ rẽ cầu thang đã bị Khương Tuệ Ninh cản lại: “Vừa rồi hai người các anh nói gì vậy? Quý Thần Nham, em không quen biết anh ta đâu, cái tên Lương Bân này vẫn luôn lì lợm la l**m em, nhưng mà từ trước đến nay em đều không có phản ứng anh ta.”
Sau khi lên lầu, Khương Tuệ Ninh vội vàng chạy đi tìm mẹ bù lại một chút tin tức về Lương Bân. Cũng may nguyên chủ hoàn toàn không thích anh ta, chỉ là anh ta rất thích quấn lấy nguyên chủ, bởi vì anh ta không có làm việc quá đáng, cho nên nguyên chủ và cha mẹ cũng không có cách nào.
Nhưng lúc cô đi ra tới lại nhìn hai người bọn họ đang nói chuyện ở dưới lầu, cô cảm thấy vô cùng cần thiết phải giải thích rõ ràng với Quý Thần Nham.
Cô không thích trong tình cảm vợ chồng có sự hiểu lầm.
Quý Thần Nham nhìn vẻ mặt đơn thuần vô tội của cô, trong lòng suy nghĩ rốt cuộc có nên cho cô biết việc cha cô bị người ta hãm hại hay không, mặc dù sau khi anh biết cô là Khương Tuệ Ninh thật sự thì đã giúp cô giải quyết tất cả, nhưng phải nói cho cô biết sao?
Nói ra có thể làm cô lo lắng và sợ hãi không?
“Anh tin tưởng Tuệ Tuệ của anh!” Trong tay Quý Thần Nham đang cầm đồ, cho nên không có cách nào ôm cô được, chỉ có thể cúi đầu cọ cọ trán với cô.
Khương Tuệ Ninh cảm động trước sự tin tưởng 100% của anh, cô cười hì hì, sau đó lùi lại một chút để cho Quý Thần Nham đi vào trong phòng.
Tôn Hội Vân đã thu dọn tất cả những thứ trên giường, hai chiếc giường đã được thay mới, vốn dĩ Tôn Hội Vân còn muốn giúp hai người sắp xếp giường chiếu, nhưng lúc bà ấy đi vào thì nhìn thấy Quý Thần Nham đã bắt đầu tự mình làm, Khương Tuệ Ninh cũng đang đứng bên cạnh giúp đỡ.
Tôn Hội Vân đứng ở cửa nhìn thấy dáng vẻ đang làm việc của con rể, sau đó nhìn thấy con gái mình như một đứa trẻ chuyên gây rắc rối, mà con rể cũng không hề khó chịu, còn vừa làm vừa trêu con gái, cho nên bà ấy chỉ mỉm cười giúp hai người đóng cửa lại, rồi quay người đi ra ngoài.
Khương Thế Dân nhìn thấy vợ mình đi ra, hỏi: “Không phải em nói muốn đi dọn trải chăn ga cho Ninh Ninh sao? Sao lại đi ra rồi?”
“Không cần đến em nữa rồi.” Giọng điệu của Tôn Hội Vân hơi mất mát nói, nhưng trong đó lại nhiều sự hài lòng hơn, bà ấy cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn khi thấy con gái có người chăm sóc.
“Ninh Ninh tự mình làm sao?”
“Con rể anh đang làm.” Mặc dù trong lòng Tôn Hội Vân thật sự không muốn thừa nhận rằng kỹ năng sống của con gái bà có chút kém, nhưng đó quả thực là sự thật.
Nhắc đến cậu con rể của mình, Khương Kiến Dân cảm thấy rất hài lòng, vẻ mặt vui vẻ nói: “Lúc đó bố chúng ta nói nhờ thằng bé giúp đỡ, thực ra trong lòng anh cũng rất lo lắng, thằng bé lớn tuổi như vậy rồi, lúc nó đến Nam Thành, Ninh Ninh còn rất sợ nó, trong ấn tượng của anh, thằng bé đó cũng là người cực kỳ nghiêm túc, nhưng không ngờ được sau khi kết hôn, nó lại dễ gần như vậy.”
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Mặc dù biết người anh ta mơ ước cũng không phải Tuệ Tuệ của mình, nhưng điều này không có nghĩa là anh ta có thể muốn làm gì thì làm.“Anh… Anh định lạm dụng chức quyền?” Bởi vì lúc ấy Khương Tuệ Ninh gả chồng, cho nên Lương Bân cố ý tìm hiểu về Quý Thần Nham, vẫn có chút hiểu biết về anh, nhưng anh thật sự dám ngông cuồng to gan như vậy sao?Lời này cũng thật sự dọa anh ta sợ rồi, mấy năm nay nhà bọn họ thật sự có rất nhiều việc không thể để lộ ra, nếu không cha bị tạm thời đình chỉ công tác cũng sẽ không yên ổn như vậy, mà lời uy h**p trực tiếp của Quý Thần Nham làm anh có chút không đứng được.“Chỉ với mấy việc nhà cậu làm, rửa sạch sẽ bản thân trước rồi hãy đến chỉ trích tôi.” Thời buổi này có rất nhiều người nhân lúc loạn lạc mà đánh cướp, Lương gia chính là loại người này, Quý Thần Nham nói xong ôm đồ vật rời đi, cũng không thèm quay đầu lại.Kết quả vừa mới lên lầu, ở ngõ rẽ cầu thang đã bị Khương Tuệ Ninh cản lại: “Vừa rồi hai người các anh nói gì vậy? Quý Thần Nham, em không quen biết anh ta đâu, cái tên Lương Bân này vẫn luôn lì lợm la l**m em, nhưng mà từ trước đến nay em đều không có phản ứng anh ta.”Sau khi lên lầu, Khương Tuệ Ninh vội vàng chạy đi tìm mẹ bù lại một chút tin tức về Lương Bân. Cũng may nguyên chủ hoàn toàn không thích anh ta, chỉ là anh ta rất thích quấn lấy nguyên chủ, bởi vì anh ta không có làm việc quá đáng, cho nên nguyên chủ và cha mẹ cũng không có cách nào.Nhưng lúc cô đi ra tới lại nhìn hai người bọn họ đang nói chuyện ở dưới lầu, cô cảm thấy vô cùng cần thiết phải giải thích rõ ràng với Quý Thần Nham.Cô không thích trong tình cảm vợ chồng có sự hiểu lầm.Quý Thần Nham nhìn vẻ mặt đơn thuần vô tội của cô, trong lòng suy nghĩ rốt cuộc có nên cho cô biết việc cha cô bị người ta hãm hại hay không, mặc dù sau khi anh biết cô là Khương Tuệ Ninh thật sự thì đã giúp cô giải quyết tất cả, nhưng phải nói cho cô biết sao?Nói ra có thể làm cô lo lắng và sợ hãi không?“Anh tin tưởng Tuệ Tuệ của anh!” Trong tay Quý Thần Nham đang cầm đồ, cho nên không có cách nào ôm cô được, chỉ có thể cúi đầu cọ cọ trán với cô.Khương Tuệ Ninh cảm động trước sự tin tưởng 100% của anh, cô cười hì hì, sau đó lùi lại một chút để cho Quý Thần Nham đi vào trong phòng.Tôn Hội Vân đã thu dọn tất cả những thứ trên giường, hai chiếc giường đã được thay mới, vốn dĩ Tôn Hội Vân còn muốn giúp hai người sắp xếp giường chiếu, nhưng lúc bà ấy đi vào thì nhìn thấy Quý Thần Nham đã bắt đầu tự mình làm, Khương Tuệ Ninh cũng đang đứng bên cạnh giúp đỡ.Tôn Hội Vân đứng ở cửa nhìn thấy dáng vẻ đang làm việc của con rể, sau đó nhìn thấy con gái mình như một đứa trẻ chuyên gây rắc rối, mà con rể cũng không hề khó chịu, còn vừa làm vừa trêu con gái, cho nên bà ấy chỉ mỉm cười giúp hai người đóng cửa lại, rồi quay người đi ra ngoài.Khương Thế Dân nhìn thấy vợ mình đi ra, hỏi: “Không phải em nói muốn đi dọn trải chăn ga cho Ninh Ninh sao? Sao lại đi ra rồi?”“Không cần đến em nữa rồi.” Giọng điệu của Tôn Hội Vân hơi mất mát nói, nhưng trong đó lại nhiều sự hài lòng hơn, bà ấy cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn khi thấy con gái có người chăm sóc.“Ninh Ninh tự mình làm sao?”“Con rể anh đang làm.” Mặc dù trong lòng Tôn Hội Vân thật sự không muốn thừa nhận rằng kỹ năng sống của con gái bà có chút kém, nhưng đó quả thực là sự thật.Nhắc đến cậu con rể của mình, Khương Kiến Dân cảm thấy rất hài lòng, vẻ mặt vui vẻ nói: “Lúc đó bố chúng ta nói nhờ thằng bé giúp đỡ, thực ra trong lòng anh cũng rất lo lắng, thằng bé lớn tuổi như vậy rồi, lúc nó đến Nam Thành, Ninh Ninh còn rất sợ nó, trong ấn tượng của anh, thằng bé đó cũng là người cực kỳ nghiêm túc, nhưng không ngờ được sau khi kết hôn, nó lại dễ gần như vậy.”