Tác giả:

“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…

Chương 215

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Thời điểm Khương Tuệ Ninh ôm một đống quần áo về phòng, thì Quý Thần Nham nhìn thấy hình như cô đã khóc, liền đến véo nhẹ mặt cô hỏi: “Làm sao vậy?”“Quý Thần Nham, em phát hiện ra bố mẹ em đối xử với anh còn tốt hơn so với em.” Cô cũng không dám nói bản thân mình đã rời đi khỏi đây nhiều năm, nên chỉ có thể đem bất mãn đẩy lên người Quý Thần Nham.Cha mẹ vợ đúng là đối xử với anh rất tốt, điều này Quý Thần Nham cũng không phủ nhận, bèn nhỏ giọng nói: “Đây là Tuệ Tuệ đang ghen tị phải không?”“Hừ.”Bộ dạng vô cùng đáng thương của cô làm Quý Thần Nham cũng không có cách nào giải quyết được, bèn chạy nhanh đến ôm người vào lồng ngực trấn an: “Bọn họ đối xử với tôi rất tốt, tôi thì đổi xử tốt với em, vậy không phải cũng giống như bọn họ và tôi cùng đối xử tốt với em sao, Tuệ Tuệ nhà chúng ta đây là được của lời rồi.”Khương Tuệ Ninh:…Đây chẳng phải là logic của những tên cướp sao?Nhưng chính là những logic mạnh mẽ này cô cũng rất thích nghe, Khương Tuệ Ninh liền vui vẻ, đem một đống quần áo của trẻ con đặt bừa tất lên giường, có hai bộ quần áo lông nhỏ do thầy Lý làm đặt ở một chỗ, bên cạnh là một loạt các bộ quần áo nhỏ được làm vô cùng tinh xảo, nhìn là thấy vô cùng vui vẻ rồi.“Anh cảm thấy có đẹp không?” Khương Tuệ Ninh đem từng bộ quần áo đưa lên cho Quý Thần Nham xem.Quý Thần Nham từ sau lưng ôm lấy cô, cằm gác l*n đ*nh đầu cô, nhẹ nhàng cọ cọ, tóc của cô gái nhỏ được buông xõa xuống, hơi xoăn một chút, vì vậy đã đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhìn lại càng nhỏ hơn.“Không đẹp, em mới đẹp.”“Đáng ghét.”Khương Tuệ Ninh thật bái phục con người này, khi ở riêng tư anh cũng không nói được câu này hay cả.“Chỗ nào đáng ghét, rõ ràng tối hôm qua em còn nói là rất thích.”Quý Thần Nham nhắc tới chuyện tối hôm qua, Khương Tuệ Ninh liền không muốn nghe anh nói chuyện nữa, cô xấu hổ tới mức bực mình trừng anh một cái, sau đó duỗi tay che miệng anh lại.“Anh có thể đứng đắn một chút không?”Quý Thần Nham cảm thấy bản thân mình thật oan uổng, nhưng mà anh cũng nổi lên tâm tư muốn trêu chọc cô, nên cố ý dùng đôi môi mềm mại cọ nhẹ lên bàn tay cô, sau đó còn dùng những sợi râu cứng mới mọc lên cọ vào những ngón tay mềm mại của cô.Gỡ ngón tay cô xuống, anh liền tiến đến gần bên cạnh tai cô dùng âm thanh khàn khàn nói nhỏ,”Tuệ Tuệ, anh không muốn đứng đắn nữa.”Nói xong cũng không tự khống chế được giờ tay đè lên cổ cô, một tay khác nắm lấy chiếc eo nhỏ của cô, sau đó dùng đôi môi nóng bỏng của mình hôn lên môi cô thật sâu.Năng lực tự học của anh thật sự rất nhanh, rõ ràng hai người ở cùng một vạch xuất phát, bản lĩnh của Khương Tuệ Ninh vẫn chỉ dừng ở mức hôn nhẹ, nhưng anh thì khác, kỹ năng tiến bộ vô cùng nhanh, hơn nữa con người này ngày thương có bao nhiêu cấm dục thì khi chỉ có hai người ở bên nhau lại càng tham lam.Tuy rằng không phải quá điên cuồng, nhưng mỗi một lần dây dưa lại càng thêm tàn nhẫn.Hô hấp của Khương Tuệ Ninh càng ngày càng loạn, mãi đến khi không nhịn được phát ra âm thanh r*n r* thì cô mới được buông ra.Quý Thần Nham lưu luyến buông cô ra, sau đó dán vào cổ cô dịu dàng hôn thêm mấy cái, sau đó mới tự mình ổn định hô hấp nói: “Đi ra mở cửa.”“Hả?” Khương Tuệ Ninh không hiểu lời Quý Thần Nham nói là có ý gì, nhưng vẫn làm theo, kết quả vừa mới mở cửa thì nhìn thấy mẹ cô đang giơ tay lên chuẩn bị gõ cửa.“Nhiệt độ giảm, cho các con thêm một chiếc chăn nữa.” Tôn Hội vân vừa nói vừa đem chăn đưa cho Khương Tuệ Ninh.Khương Tuệ Ninh đem chăm để lên trên giường rồi kỳ quái nhìn chằm chằm vào Quý Thần Nham, hỏi: “Sao anh lại biết mẹ em qua đây?” Vừa rồi nhìn bộ dạng của mẹ thì rõ ràng là đang chuẩn bị gõ cửa.Hơn nữa rõ ràng là Quý Thần Nham dừng lại trước, cho hai người có thời gian ổn định, chắc hẳn không phải là có đôi mắt nhìn thấu trời đất và đôi tai nghe được gió bão chứ?

Thời điểm Khương Tuệ Ninh ôm một đống quần áo về phòng, thì Quý Thần Nham nhìn thấy hình như cô đã khóc, liền đến véo nhẹ mặt cô hỏi: “Làm sao vậy?”

“Quý Thần Nham, em phát hiện ra bố mẹ em đối xử với anh còn tốt hơn so với em.” Cô cũng không dám nói bản thân mình đã rời đi khỏi đây nhiều năm, nên chỉ có thể đem bất mãn đẩy lên người Quý Thần Nham.

Cha mẹ vợ đúng là đối xử với anh rất tốt, điều này Quý Thần Nham cũng không phủ nhận, bèn nhỏ giọng nói: “Đây là Tuệ Tuệ đang ghen tị phải không?”

“Hừ.”

Bộ dạng vô cùng đáng thương của cô làm Quý Thần Nham cũng không có cách nào giải quyết được, bèn chạy nhanh đến ôm người vào lồng ngực trấn an: “Bọn họ đối xử với tôi rất tốt, tôi thì đổi xử tốt với em, vậy không phải cũng giống như bọn họ và tôi cùng đối xử tốt với em sao, Tuệ Tuệ nhà chúng ta đây là được của lời rồi.”

Khương Tuệ Ninh:…

Đây chẳng phải là logic của những tên cướp sao?

Nhưng chính là những logic mạnh mẽ này cô cũng rất thích nghe, Khương Tuệ Ninh liền vui vẻ, đem một đống quần áo của trẻ con đặt bừa tất lên giường, có hai bộ quần áo lông nhỏ do thầy Lý làm đặt ở một chỗ, bên cạnh là một loạt các bộ quần áo nhỏ được làm vô cùng tinh xảo, nhìn là thấy vô cùng vui vẻ rồi.

“Anh cảm thấy có đẹp không?” Khương Tuệ Ninh đem từng bộ quần áo đưa lên cho Quý Thần Nham xem.

Quý Thần Nham từ sau lưng ôm lấy cô, cằm gác l*n đ*nh đầu cô, nhẹ nhàng cọ cọ, tóc của cô gái nhỏ được buông xõa xuống, hơi xoăn một chút, vì vậy đã đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhìn lại càng nhỏ hơn.

“Không đẹp, em mới đẹp.”

“Đáng ghét.”

Khương Tuệ Ninh thật bái phục con người này, khi ở riêng tư anh cũng không nói được câu này hay cả.

“Chỗ nào đáng ghét, rõ ràng tối hôm qua em còn nói là rất thích.”

Quý Thần Nham nhắc tới chuyện tối hôm qua, Khương Tuệ Ninh liền không muốn nghe anh nói chuyện nữa, cô xấu hổ tới mức bực mình trừng anh một cái, sau đó duỗi tay che miệng anh lại.

“Anh có thể đứng đắn một chút không?”

Quý Thần Nham cảm thấy bản thân mình thật oan uổng, nhưng mà anh cũng nổi lên tâm tư muốn trêu chọc cô, nên cố ý dùng đôi môi mềm mại cọ nhẹ lên bàn tay cô, sau đó còn dùng những sợi râu cứng mới mọc lên cọ vào những ngón tay mềm mại của cô.

Gỡ ngón tay cô xuống, anh liền tiến đến gần bên cạnh tai cô dùng âm thanh khàn khàn nói nhỏ,”Tuệ Tuệ, anh không muốn đứng đắn nữa.”

Nói xong cũng không tự khống chế được giờ tay đè lên cổ cô, một tay khác nắm lấy chiếc eo nhỏ của cô, sau đó dùng đôi môi nóng bỏng của mình hôn lên môi cô thật sâu.

Năng lực tự học của anh thật sự rất nhanh, rõ ràng hai người ở cùng một vạch xuất phát, bản lĩnh của Khương Tuệ Ninh vẫn chỉ dừng ở mức hôn nhẹ, nhưng anh thì khác, kỹ năng tiến bộ vô cùng nhanh, hơn nữa con người này ngày thương có bao nhiêu cấm dục thì khi chỉ có hai người ở bên nhau lại càng tham lam.

Tuy rằng không phải quá điên cuồng, nhưng mỗi một lần dây dưa lại càng thêm tàn nhẫn.

Hô hấp của Khương Tuệ Ninh càng ngày càng loạn, mãi đến khi không nhịn được phát ra âm thanh r*n r* thì cô mới được buông ra.

Quý Thần Nham lưu luyến buông cô ra, sau đó dán vào cổ cô dịu dàng hôn thêm mấy cái, sau đó mới tự mình ổn định hô hấp nói: “Đi ra mở cửa.”

“Hả?” Khương Tuệ Ninh không hiểu lời Quý Thần Nham nói là có ý gì, nhưng vẫn làm theo, kết quả vừa mới mở cửa thì nhìn thấy mẹ cô đang giơ tay lên chuẩn bị gõ cửa.

“Nhiệt độ giảm, cho các con thêm một chiếc chăn nữa.” Tôn Hội vân vừa nói vừa đem chăn đưa cho Khương Tuệ Ninh.

Khương Tuệ Ninh đem chăm để lên trên giường rồi kỳ quái nhìn chằm chằm vào Quý Thần Nham, hỏi: “Sao anh lại biết mẹ em qua đây?” Vừa rồi nhìn bộ dạng của mẹ thì rõ ràng là đang chuẩn bị gõ cửa.

Hơn nữa rõ ràng là Quý Thần Nham dừng lại trước, cho hai người có thời gian ổn định, chắc hẳn không phải là có đôi mắt nhìn thấu trời đất và đôi tai nghe được gió bão chứ?

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Thời điểm Khương Tuệ Ninh ôm một đống quần áo về phòng, thì Quý Thần Nham nhìn thấy hình như cô đã khóc, liền đến véo nhẹ mặt cô hỏi: “Làm sao vậy?”“Quý Thần Nham, em phát hiện ra bố mẹ em đối xử với anh còn tốt hơn so với em.” Cô cũng không dám nói bản thân mình đã rời đi khỏi đây nhiều năm, nên chỉ có thể đem bất mãn đẩy lên người Quý Thần Nham.Cha mẹ vợ đúng là đối xử với anh rất tốt, điều này Quý Thần Nham cũng không phủ nhận, bèn nhỏ giọng nói: “Đây là Tuệ Tuệ đang ghen tị phải không?”“Hừ.”Bộ dạng vô cùng đáng thương của cô làm Quý Thần Nham cũng không có cách nào giải quyết được, bèn chạy nhanh đến ôm người vào lồng ngực trấn an: “Bọn họ đối xử với tôi rất tốt, tôi thì đổi xử tốt với em, vậy không phải cũng giống như bọn họ và tôi cùng đối xử tốt với em sao, Tuệ Tuệ nhà chúng ta đây là được của lời rồi.”Khương Tuệ Ninh:…Đây chẳng phải là logic của những tên cướp sao?Nhưng chính là những logic mạnh mẽ này cô cũng rất thích nghe, Khương Tuệ Ninh liền vui vẻ, đem một đống quần áo của trẻ con đặt bừa tất lên giường, có hai bộ quần áo lông nhỏ do thầy Lý làm đặt ở một chỗ, bên cạnh là một loạt các bộ quần áo nhỏ được làm vô cùng tinh xảo, nhìn là thấy vô cùng vui vẻ rồi.“Anh cảm thấy có đẹp không?” Khương Tuệ Ninh đem từng bộ quần áo đưa lên cho Quý Thần Nham xem.Quý Thần Nham từ sau lưng ôm lấy cô, cằm gác l*n đ*nh đầu cô, nhẹ nhàng cọ cọ, tóc của cô gái nhỏ được buông xõa xuống, hơi xoăn một chút, vì vậy đã đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhìn lại càng nhỏ hơn.“Không đẹp, em mới đẹp.”“Đáng ghét.”Khương Tuệ Ninh thật bái phục con người này, khi ở riêng tư anh cũng không nói được câu này hay cả.“Chỗ nào đáng ghét, rõ ràng tối hôm qua em còn nói là rất thích.”Quý Thần Nham nhắc tới chuyện tối hôm qua, Khương Tuệ Ninh liền không muốn nghe anh nói chuyện nữa, cô xấu hổ tới mức bực mình trừng anh một cái, sau đó duỗi tay che miệng anh lại.“Anh có thể đứng đắn một chút không?”Quý Thần Nham cảm thấy bản thân mình thật oan uổng, nhưng mà anh cũng nổi lên tâm tư muốn trêu chọc cô, nên cố ý dùng đôi môi mềm mại cọ nhẹ lên bàn tay cô, sau đó còn dùng những sợi râu cứng mới mọc lên cọ vào những ngón tay mềm mại của cô.Gỡ ngón tay cô xuống, anh liền tiến đến gần bên cạnh tai cô dùng âm thanh khàn khàn nói nhỏ,”Tuệ Tuệ, anh không muốn đứng đắn nữa.”Nói xong cũng không tự khống chế được giờ tay đè lên cổ cô, một tay khác nắm lấy chiếc eo nhỏ của cô, sau đó dùng đôi môi nóng bỏng của mình hôn lên môi cô thật sâu.Năng lực tự học của anh thật sự rất nhanh, rõ ràng hai người ở cùng một vạch xuất phát, bản lĩnh của Khương Tuệ Ninh vẫn chỉ dừng ở mức hôn nhẹ, nhưng anh thì khác, kỹ năng tiến bộ vô cùng nhanh, hơn nữa con người này ngày thương có bao nhiêu cấm dục thì khi chỉ có hai người ở bên nhau lại càng tham lam.Tuy rằng không phải quá điên cuồng, nhưng mỗi một lần dây dưa lại càng thêm tàn nhẫn.Hô hấp của Khương Tuệ Ninh càng ngày càng loạn, mãi đến khi không nhịn được phát ra âm thanh r*n r* thì cô mới được buông ra.Quý Thần Nham lưu luyến buông cô ra, sau đó dán vào cổ cô dịu dàng hôn thêm mấy cái, sau đó mới tự mình ổn định hô hấp nói: “Đi ra mở cửa.”“Hả?” Khương Tuệ Ninh không hiểu lời Quý Thần Nham nói là có ý gì, nhưng vẫn làm theo, kết quả vừa mới mở cửa thì nhìn thấy mẹ cô đang giơ tay lên chuẩn bị gõ cửa.“Nhiệt độ giảm, cho các con thêm một chiếc chăn nữa.” Tôn Hội vân vừa nói vừa đem chăn đưa cho Khương Tuệ Ninh.Khương Tuệ Ninh đem chăm để lên trên giường rồi kỳ quái nhìn chằm chằm vào Quý Thần Nham, hỏi: “Sao anh lại biết mẹ em qua đây?” Vừa rồi nhìn bộ dạng của mẹ thì rõ ràng là đang chuẩn bị gõ cửa.Hơn nữa rõ ràng là Quý Thần Nham dừng lại trước, cho hai người có thời gian ổn định, chắc hẳn không phải là có đôi mắt nhìn thấu trời đất và đôi tai nghe được gió bão chứ?

Chương 215