Tác giả:

Cánh cửa thép nặng nề vừa đóng lại, Tô Hiểu kéo vali mười tám inch rời khỏi nhà họ Tiêu. Sắc trời tối om, đèn đường chiếu vào bóng người cao ráo cô đơn của cô. Trên tầng hai của căn biệt thự ba tầng cỡ nhỏ vẫn còn truyền đến tiếng khóc tan nát cõi lòng. “Bố, để cô ta đi đi, con không thích cô ta ở đây, cô ta đâu phải người nhà họ Tiêu chúng ta. Con và anh Doãn Minh xem mắt, cô ta đi theo làm gì? Bố, con không muốn cô ta ở đây, sao bố có thể nuôi con gái thay người khác chứ? Bố của cô ta cờ bạc bán cô ta đi rồi thì cứ để cô ta tự sinh tự diệt đi...” Sau đó, một giọng nói dịu dàng quen thuộc vang lên. “Được rồi, được rồi, Dung Dung đừng khóc nữa, con bé đã đi rồi. Dì xin lỗi, là dì không tốt, dì sẽ không dẫn con bé về nữa, con tha thứ cho dì lần này nhé… Con bé sẽ không đến buổi xem mắt giữa con và Doãn Minh đâu!” “Thật sao? Cô ta không đến thật à? Dì không nói cho cô ta biết địa chỉ đấy chứ?” Cô gái ngừng thút thít. “Không có, con yên tâm đi, con bé tuyệt đối không đến...” Người phụ nữ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...