Đầu hạ, thành Trường An, mây kết thành từng tầng, như là trời muốn mưa.
Người đi trên đường như dệt cửi, lại không gấp gáp về nhà, ngược lại người sau nối người trước chen về phía quán trà quán rượu.
Chỉ vì có một tin lạ truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Cánh cửa thép nặng nề vừa đóng lại, Tô Hiểu kéo vali mười tám inch rời khỏi nhà họ Tiêu. Sắc trời tối om, đèn đường chiếu vào bóng người cao ráo cô đơn của cô.
Trên tầng hai của căn biệt thự ba tầng cỡ nhỏ vẫn còn truyền đến tiếng khóc tan nát cõi lòng.
Mưa thu tràn về, cuốn theo những cơn gió lạnh buốt.
Những hạt mưa dày đặc như vội vã trút xuống, dập tắt đi sự ồn ào, náo nhiệt của buổi tiệc cưới. Cái lạnh của mùa thu bất chợt bao trùm khắp Yến Quốc Công phủ...
Ngày đại hôn của Từ Vân Tê, những cánh hoa quế cuối mùa đã rụng rải rác phủ đầy khắp kinh thành.
Đến buổi chiều tà, trong màn mưa gió mịt mùng, kiệu hoa đã được quan viên Lễ bộ nghênh đón tiến vào Hi Vương phủ.
Nếu tại địa điểm mà bạn đang ngồi xuất hiện " một thứ" được cho là tâm điểm thì chắc chắn bạn sẽ phải để ý đến "nó" như bao người khác xung quanh. Đúng vậy! Đó là một điều hiển nhiên.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm qua mới vừa lập xuân, hôm nay đã có sấm báo mùa xuân, phía chân trời âm u, mưa phùn che phủ.
Hôm qua vừa lập xuân, hôm nay đã có tiếng sét đánh mùa xuân, chân trời âm u, mưa phùn rả rích như phủ một tấm lụa tối tăm lên đất trời.