Tác giả:

“Mạch… Ơ, Kiều Dạng, bạn cùng bàn của cậu đâu?” Kiều Dạng khẽ ngoảnh đầu, trả lời Mạc Tri: “Chưa tới.” “Hả? Lại không tới?” Trần Thiên Cù lắc cái chai nhỏ trong tay, rồi ném lọ thuốc đã uống hết vào thùng rác bên tường: “Giờ ông mới phát hiện ra à? Đã được vài tiết rồi.” “Ngại quá, tôi ngủ cả sáng nay, vừa mới tỉnh ngủ.” Mạc Tri vươn vai rồi đứng dậy khỏi ghế. Trời mưa liên miên, đã nửa tháng không có giờ Thể dục. Tòa nhà dạy học bị che khuất trong mây mù, trong phòng học ồn ào, Trần Thiên Cù vừa kéo cửa sổ ra thì Mạc Tri liền rụt cổ lại kêu lạnh. Mùa đông dài đằng đẵng, dù đã là tháng 3, gió vẫn lạnh thấu xương. Kiều Dạng đứng trên ghế, tay chống vào tường để hoàn thành nét cuối cùng của “Bảng vàng đề danh”. Cô thả tay xuống, thở phào một hơi, nghiêng đầu gọi: “Ai đến đỡ tớ xuống cái?” Hàng Dĩ An ngáp dài định đứng dậy, thì Trần Thiên Cù đã tới trước một bước. Cậu ngồi lại ghế, phát hiện Mạc Tri đang cúi người giữa chỗ của Kiều Dạng và Mạch Sơ, không biết đang lén lút lục lọi cái gì…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...