Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tào Xuất Vân ngồi một mình trong văn phòng ở tầng thứ hai mươi ba của tòa cao ốc, sau ba mươi phút đồng hồ, quyết định buông công việc trong tay xuống – đi nghỉ phép. Căn nguyên, bất quá là bởi một cuộc điện thoại vừa xong của bà xã Trần Tuệ Phương. “Xuất Vân, em định đến Hawaii nghỉ phép, anh đi cùng em.” Giọng điệu chưa từng biến chuyển, ý vị trực tiếp lưu loát xuyên ra chỉ thị. Nếu là hai năm trước, đáp án nhất định sẽ là thụ sủng nhược kinh đầy miệng ưng thuận còn e sợ chậm trễ. Đáng tiếc, lúc này với ngày xưa đã bất đồng. “Không được.” Giọng nói của Tuệ Phương lập tức cao lên mấy độ: “Cái gì? Không được? Vì sao?” “Bởi vì anh định đến nơi khác nghỉ phép, đi Hawaii quá nhiều rồi, không còn gì thú vị cả.” Đầu bên kia điện thoại hơi có chút mềm xuống. “Nơi khác?” Làm khó Trần đại tiểu thư luôn luôn ngang ngược lại nghe ra vấn đề trong ngữ khí lãnh đạm của Tào…

Truyện chữ