Dãy núi xanh biếc trải dài bất tận, thung lũng tĩnh lặng, một đầm nước sâu lấp lánh dưới ánh mặt trời, không thể đo được đáy. Mặt nước yên ả bỗng xao động, một người đột ngột trồi lên, khiến chú nai con đang cúi đầu uống nước gần đó hoảng sợ bỏ chạy tán loạn. A Hằng lau nước trên mặt, nhìn quanh bốn phía. Khi thấy cảnh vật quen thuộc, nàng sững người, nước mắt trào ra, hai tay ôm mặt mà khóc. Đã trở về rồi. Phu tử không lừa nàng, nàng thực sự đã trở về! Không kịp suy nghĩ nhiều, phản ứng đầu tiên của A Hằng là chạy về nhà. Nhưng vừa bước lên bờ, một tiếng nổ lớn vang lên, một tia sét chói lòa giáng thẳng xuống mặt nước. Tiếp theo là tiếng sấm rền vang, mưa lớn ập xuống, những tia chớp như xé toạc bầu trời. A Hằng lập tức cất bước chạy về hướng nhà, tiếng sấm chớp như bám riết lấy nàng. Một ý nghĩ kỳ lạ chợt lóe lên trong đầu: Dường như những tia sét này nhắm thẳng vào nàng mà đánh. Tại sao? Đây vốn là nhà nàng, là nơi nàng thuộc về! Cơn giận bỗng trào dâng, đè nén đi sự xúc động khi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...