Tác giả:

Cửa kính phòng làm việc bị đẩy ra từ bên ngoài. Triệu Nhiễm Nhiễm nhìn người phụ nữ sau bàn vẽ bên cửa sổ, cô mặc một chiếc váy liền thân hai hàng cúc màu xanh khói, đầu hơi cúi, mái tóc đen mềm mại ngoan ngoãn xõa sau vai. Những ngón tay trắng nõn cầm bút kỹ thuật số trên máy tính bảng, hẳn là nghe thấy tiếng động, cô ngẩng đầu nhìn qua, đôi môi hồng nhuận đầy đặn cong lên một nụ cười dịu dàng, giọng nói trong như suối: “Về rồi à.”   Triệu Nhiễm Nhiễm ngẩn người hai giây, sau khi hoàn hồn vội vàng đáp: “Vâng ạ, về rồi.” Nói rồi, cô ấy xách hai ly cà phê nóng đi về phía Ứng Yên La, đặt một ly lên bàn vẽ của cô: “Đàn chị, của chị.”   Ứng Yên La cười với cô: “Cảm ơn.” Triệu Nhiễm Nhiễm vội vàng lắc đầu.   Cắm ống hút, đưa lên miệng.   Vị cà phê hơi đắng giúp xua tan đi không ít mệt mỏi.   Ứng Yên La nhận ra ánh mắt Triệu Nhiễm Nhiễm vẫn còn dừng trên người mình, cười nói: “Nhìn gì thế? Không làm việc à?”   “Làm việc, làm việc chứ.” Triệu Nhiễm Nhiễm cầm ly cà phê vội vàng trở lại bàn vẽ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...