Tác giả:

“Mr. Carlyle, tôi đã e-mail những thông số anh yêu cầu rồi.” Tôi ngước lên và nhướn mày. Mọi người ở văn phòng đều biết tôi liên tục kiểm tra hộp thư của mình. Sao phải mất công báo cáo là đã gửi? “Cám ơn, Riley. Có cơ hội tôi sẽ xem ngay.” Riley Jameson đứng trước ngưỡng cửa văn phòng tôi, gõ những ngón tay giục giã lên khung cửa. Đang ngụ ý bảo tôi kiểm tra luôn giờ hả? Tôi thích Riley, nhưng còn lâu tôi mới để cậu ta nghĩ là mình được quyền chiếm dụng đặc biệt nào đó trên thời gian biểu của tôi. “Còn gì nữa không?” Cậu ta giật mình. “Không, Mr. Carlyle.” Trông có vẻ hơi luống cuống. Biết đâu cậu ta mới là người cần được gợi ý. “Vậy thì thế thôi.” Tôi nói tử tế. Những ngón tay thuôn dài của Riley ngừng trên khung cửa. “Vâng.” Cậu ta lẩm bẩm rồi quay người bỏ đi. Nghiêng đầu, tôi lén soi c*p m*ng tr*n trịa bó trong quần của cậu ta. Ngay khi cậu ta đóng cửa, tôi để mặc cho một nụ cười uể oải toét ra trên miệng mình. Trời, tôi biết là sai lầm hết sức mà—cậu ta ta là cấp dưới trong…

Truyện chữ