Khi Hàn Thành lại ở qua đêm với Giang Mẫn mà không về nhà. Tôi đã rất bình tĩnh. Anh ấy về nhà vào buổi trưa, mang theo điểm tâm của Hằng Phúc Lâu, nhìn thấy tôi, hiếm khi anh ấy chủ động giải thích: “Đã lâu không tụ họp, uống nhiều quá nên bọn anh tìm một khách sạn gần đó để ngủ lại, nhưng bọn anh không ngủ chung giường, anh ngủ dưới sàn.” Anh ấy nhấn mạnh điều này. Dù sao lần trước cũng vì chuyện này mà chúng tôi đã cãi nhau rất to. Tôi trách anh ấy đã kết hôn mà không chịu vạch ra ranh giới với bạn khác giới, vậy nên tôi đã kiên quyết, đòi đối chất với Giang Mẫn. Giang Mẫn là cô gái lớn lên cùng nhóm bạn trong khu chung cư của anh ấy. Dù là con gái nhưng tính tình lại rất thoải mái. Với ai cũng thân thiết như anh em. Tôi không ít lần thấy Giang Mẫn vô tư ngồi lên đùi của đám bạn trai đó, cười đùa, thậm chí không ngại dùng chung một ly rượu. Lúc đầu, anh ấy còn kiên nhẫn giải thích. Sau đó, anh ấy bực mình, thẳng thừng bỏ lại một câu “Nếu giữa tụi anh có chuyện gì thì đã xảy ra lâu…
Chương 9
Bạn Thân Khác Giới? Em Cũng CóTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhKhi Hàn Thành lại ở qua đêm với Giang Mẫn mà không về nhà. Tôi đã rất bình tĩnh. Anh ấy về nhà vào buổi trưa, mang theo điểm tâm của Hằng Phúc Lâu, nhìn thấy tôi, hiếm khi anh ấy chủ động giải thích: “Đã lâu không tụ họp, uống nhiều quá nên bọn anh tìm một khách sạn gần đó để ngủ lại, nhưng bọn anh không ngủ chung giường, anh ngủ dưới sàn.” Anh ấy nhấn mạnh điều này. Dù sao lần trước cũng vì chuyện này mà chúng tôi đã cãi nhau rất to. Tôi trách anh ấy đã kết hôn mà không chịu vạch ra ranh giới với bạn khác giới, vậy nên tôi đã kiên quyết, đòi đối chất với Giang Mẫn. Giang Mẫn là cô gái lớn lên cùng nhóm bạn trong khu chung cư của anh ấy. Dù là con gái nhưng tính tình lại rất thoải mái. Với ai cũng thân thiết như anh em. Tôi không ít lần thấy Giang Mẫn vô tư ngồi lên đùi của đám bạn trai đó, cười đùa, thậm chí không ngại dùng chung một ly rượu. Lúc đầu, anh ấy còn kiên nhẫn giải thích. Sau đó, anh ấy bực mình, thẳng thừng bỏ lại một câu “Nếu giữa tụi anh có chuyện gì thì đã xảy ra lâu… Chưa bao giờ Hàn Thành thành ra như thế này cả.Nhà anh ấy có điều kiện tốt, anh ấy đẹp trai.Từ trước đến nay, luôn có các cô gái vây quanh anh ấy.Người kiêu ngạo như anh ấy, lẽ nào phải cúi đầu cầu xin một cô gái?Lẽ ra tôi nên cảm động.Nhưng, tôi không cảm động.Tôi chỉ đứng từ trên cao nhìn xuống anh ấy, không có ý định cúi xuống đỡ, lắc đầu từ chối:“Không được.”Sự lạnh lùng của tôi làm tổn thương Hàn Thành.Tôi có thể cảm nhận rõ ràng nỗi đau đớn cùng sự tuyệt vọng của anh ấy, thậm chí còn có chút không hiểu.“Rõ ràng là Giang Mẫn chủ động gạ gẫm anh, dù anh không từ chối, nhưng cũng không làm gì có lỗi với em! Sao em cứ phải bám lấy không buông!”Anh ấy gào lên trong cơn suy sụp.Dường như làm vết thương rách ra, máu từ eo và bụng thấm ra, đỏ thẫm kinh hoàng.Tiếng động nhanh chóng kéo theo cả bố mẹ hai bên đến.Nhìn thấy cảnh này.Mọi thứ trở nên hỗn loạn.…” m m, Hàn Thành đã sai, nhưng kẻ chủ mưu là Giang Mẫn, Hàn Thành chỉ coi con bé như em gái, cũng bị lừa…”“Người ta nói, trăm năm mới chung một con thuyền, ngàn năm mới chung một giường, con và Hàn Thành đã đi cùng nhau suốt chặng đường này, chúng ta đều thấy, có nhất thiết phải đến mức này không?“Bố hứa, chỉ cần con và Hàn Thành không ly hôn, từ nay trở đi, nhà, xe, công ty và tiền tiết kiệm, tất cả đều do con giữ, nếu có lần sau, để Hàn Thành ra đi tay trắng!”Bố chồng lên tiếng bảo đảm.Ông có quyền lực tuyệt đối trong gia đình.Quả nhiên, bố mẹ tôi đã động lòng.Họ tỏ vẻ do dự.” m m, lần này nhà Hàn cũng có thành ý, Hàn Thành thế này… cũng thật sự biết lỗi rồi…”, mẹ tôi kéo tôi nói thầm.Bố tôi muốn phản đối, nhưng bị mẹ tôi trừng mắt, kéo tai ông:“Ông Lục, tôi biết ông muốn nói gì, con gái chúng ta có thể nuôi được, nhưng… đứa bé trong bụng m m cũng không thể thiếu bố.”Phải, tôi đang mang thai, được một tháng.Ban đầu tôi định tìm cơ hội bỏ thai, không ngờ lại bị bố mẹ phát hiện.Người lớn luôn coi trọng sinh mạng hơn rất nhiều so với tưởng tượng.Họ nhìn Hàn Thành, mặc dù không nói ra, nhưng vẻ mặt đã dịu lại so với lần đầu gặp.Rõ ràng, họ muốn cho Hàn Thành thêm một cơ hội.Cuối cùng, tôi đồng ý cho Hàn Thành một cơ hội.Chỉ cần anh ấy không liên lạc với Giang Mẫn trong một tháng, tôi sẽ không nghĩ đến chuyện ly hôn nữa.Có sự chứng kiến của hai bên bố mẹ.Anh ấy vui mừng ra mặt, đồng ý ngay lập tức.Dường như anh ấy nghĩ rằng đề nghị của tôi chỉ là một việc dễ dàng.Bố mẹ hai bên cũng thở phào nhẹ nhõm.Chỉ có tôi mới biết.Với anh ấy, đây là một ván cược anh ấy chắc chắn thua.
Chưa bao giờ Hàn Thành thành ra như thế này cả.
Nhà anh ấy có điều kiện tốt, anh ấy đẹp trai.
Từ trước đến nay, luôn có các cô gái vây quanh anh ấy.
Người kiêu ngạo như anh ấy, lẽ nào phải cúi đầu cầu xin một cô gái?
Lẽ ra tôi nên cảm động.
Nhưng, tôi không cảm động.
Tôi chỉ đứng từ trên cao nhìn xuống anh ấy, không có ý định cúi xuống đỡ, lắc đầu từ chối:
“Không được.”
Sự lạnh lùng của tôi làm tổn thương Hàn Thành.
Tôi có thể cảm nhận rõ ràng nỗi đau đớn cùng sự tuyệt vọng của anh ấy, thậm chí còn có chút không hiểu.
“Rõ ràng là Giang Mẫn chủ động gạ gẫm anh, dù anh không từ chối, nhưng cũng không làm gì có lỗi với em! Sao em cứ phải bám lấy không buông!”
Anh ấy gào lên trong cơn suy sụp.
Dường như làm vết thương rách ra, máu từ eo và bụng thấm ra, đỏ thẫm kinh hoàng.
Tiếng động nhanh chóng kéo theo cả bố mẹ hai bên đến.
Nhìn thấy cảnh này.
Mọi thứ trở nên hỗn loạn.
…
” m m, Hàn Thành đã sai, nhưng kẻ chủ mưu là Giang Mẫn, Hàn Thành chỉ coi con bé như em gái, cũng bị lừa…”
“Người ta nói, trăm năm mới chung một con thuyền, ngàn năm mới chung một giường, con và Hàn Thành đã đi cùng nhau suốt chặng đường này, chúng ta đều thấy, có nhất thiết phải đến mức này không?
“Bố hứa, chỉ cần con và Hàn Thành không ly hôn, từ nay trở đi, nhà, xe, công ty và tiền tiết kiệm, tất cả đều do con giữ, nếu có lần sau, để Hàn Thành ra đi tay trắng!”
Bố chồng lên tiếng bảo đảm.
Ông có quyền lực tuyệt đối trong gia đình.
Quả nhiên, bố mẹ tôi đã động lòng.
Họ tỏ vẻ do dự.
” m m, lần này nhà Hàn cũng có thành ý, Hàn Thành thế này… cũng thật sự biết lỗi rồi…”, mẹ tôi kéo tôi nói thầm.
Bố tôi muốn phản đối, nhưng bị mẹ tôi trừng mắt, kéo tai ông:
“Ông Lục, tôi biết ông muốn nói gì, con gái chúng ta có thể nuôi được, nhưng… đứa bé trong bụng m m cũng không thể thiếu bố.”
Phải, tôi đang mang thai, được một tháng.
Ban đầu tôi định tìm cơ hội bỏ thai, không ngờ lại bị bố mẹ phát hiện.
Người lớn luôn coi trọng sinh mạng hơn rất nhiều so với tưởng tượng.
Họ nhìn Hàn Thành, mặc dù không nói ra, nhưng vẻ mặt đã dịu lại so với lần đầu gặp.
Rõ ràng, họ muốn cho Hàn Thành thêm một cơ hội.
Cuối cùng, tôi đồng ý cho Hàn Thành một cơ hội.
Chỉ cần anh ấy không liên lạc với Giang Mẫn trong một tháng, tôi sẽ không nghĩ đến chuyện ly hôn nữa.
Có sự chứng kiến của hai bên bố mẹ.
Anh ấy vui mừng ra mặt, đồng ý ngay lập tức.
Dường như anh ấy nghĩ rằng đề nghị của tôi chỉ là một việc dễ dàng.
Bố mẹ hai bên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ có tôi mới biết.
Với anh ấy, đây là một ván cược anh ấy chắc chắn thua.
Bạn Thân Khác Giới? Em Cũng CóTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhKhi Hàn Thành lại ở qua đêm với Giang Mẫn mà không về nhà. Tôi đã rất bình tĩnh. Anh ấy về nhà vào buổi trưa, mang theo điểm tâm của Hằng Phúc Lâu, nhìn thấy tôi, hiếm khi anh ấy chủ động giải thích: “Đã lâu không tụ họp, uống nhiều quá nên bọn anh tìm một khách sạn gần đó để ngủ lại, nhưng bọn anh không ngủ chung giường, anh ngủ dưới sàn.” Anh ấy nhấn mạnh điều này. Dù sao lần trước cũng vì chuyện này mà chúng tôi đã cãi nhau rất to. Tôi trách anh ấy đã kết hôn mà không chịu vạch ra ranh giới với bạn khác giới, vậy nên tôi đã kiên quyết, đòi đối chất với Giang Mẫn. Giang Mẫn là cô gái lớn lên cùng nhóm bạn trong khu chung cư của anh ấy. Dù là con gái nhưng tính tình lại rất thoải mái. Với ai cũng thân thiết như anh em. Tôi không ít lần thấy Giang Mẫn vô tư ngồi lên đùi của đám bạn trai đó, cười đùa, thậm chí không ngại dùng chung một ly rượu. Lúc đầu, anh ấy còn kiên nhẫn giải thích. Sau đó, anh ấy bực mình, thẳng thừng bỏ lại một câu “Nếu giữa tụi anh có chuyện gì thì đã xảy ra lâu… Chưa bao giờ Hàn Thành thành ra như thế này cả.Nhà anh ấy có điều kiện tốt, anh ấy đẹp trai.Từ trước đến nay, luôn có các cô gái vây quanh anh ấy.Người kiêu ngạo như anh ấy, lẽ nào phải cúi đầu cầu xin một cô gái?Lẽ ra tôi nên cảm động.Nhưng, tôi không cảm động.Tôi chỉ đứng từ trên cao nhìn xuống anh ấy, không có ý định cúi xuống đỡ, lắc đầu từ chối:“Không được.”Sự lạnh lùng của tôi làm tổn thương Hàn Thành.Tôi có thể cảm nhận rõ ràng nỗi đau đớn cùng sự tuyệt vọng của anh ấy, thậm chí còn có chút không hiểu.“Rõ ràng là Giang Mẫn chủ động gạ gẫm anh, dù anh không từ chối, nhưng cũng không làm gì có lỗi với em! Sao em cứ phải bám lấy không buông!”Anh ấy gào lên trong cơn suy sụp.Dường như làm vết thương rách ra, máu từ eo và bụng thấm ra, đỏ thẫm kinh hoàng.Tiếng động nhanh chóng kéo theo cả bố mẹ hai bên đến.Nhìn thấy cảnh này.Mọi thứ trở nên hỗn loạn.…” m m, Hàn Thành đã sai, nhưng kẻ chủ mưu là Giang Mẫn, Hàn Thành chỉ coi con bé như em gái, cũng bị lừa…”“Người ta nói, trăm năm mới chung một con thuyền, ngàn năm mới chung một giường, con và Hàn Thành đã đi cùng nhau suốt chặng đường này, chúng ta đều thấy, có nhất thiết phải đến mức này không?“Bố hứa, chỉ cần con và Hàn Thành không ly hôn, từ nay trở đi, nhà, xe, công ty và tiền tiết kiệm, tất cả đều do con giữ, nếu có lần sau, để Hàn Thành ra đi tay trắng!”Bố chồng lên tiếng bảo đảm.Ông có quyền lực tuyệt đối trong gia đình.Quả nhiên, bố mẹ tôi đã động lòng.Họ tỏ vẻ do dự.” m m, lần này nhà Hàn cũng có thành ý, Hàn Thành thế này… cũng thật sự biết lỗi rồi…”, mẹ tôi kéo tôi nói thầm.Bố tôi muốn phản đối, nhưng bị mẹ tôi trừng mắt, kéo tai ông:“Ông Lục, tôi biết ông muốn nói gì, con gái chúng ta có thể nuôi được, nhưng… đứa bé trong bụng m m cũng không thể thiếu bố.”Phải, tôi đang mang thai, được một tháng.Ban đầu tôi định tìm cơ hội bỏ thai, không ngờ lại bị bố mẹ phát hiện.Người lớn luôn coi trọng sinh mạng hơn rất nhiều so với tưởng tượng.Họ nhìn Hàn Thành, mặc dù không nói ra, nhưng vẻ mặt đã dịu lại so với lần đầu gặp.Rõ ràng, họ muốn cho Hàn Thành thêm một cơ hội.Cuối cùng, tôi đồng ý cho Hàn Thành một cơ hội.Chỉ cần anh ấy không liên lạc với Giang Mẫn trong một tháng, tôi sẽ không nghĩ đến chuyện ly hôn nữa.Có sự chứng kiến của hai bên bố mẹ.Anh ấy vui mừng ra mặt, đồng ý ngay lập tức.Dường như anh ấy nghĩ rằng đề nghị của tôi chỉ là một việc dễ dàng.Bố mẹ hai bên cũng thở phào nhẹ nhõm.Chỉ có tôi mới biết.Với anh ấy, đây là một ván cược anh ấy chắc chắn thua.