Bầu trời mùa thu luôn yên ả và mênh mang, sắc xanh trong vắt thăm thẳm khiến lòng người bất giác trở nên khoan khoái dễ chịu, ngay cả sự nôn nóng trong lòng dường như cũng bị ẩn giấu sau tấm màn trời xanh thẳm ấy. Cơ Phi Nghênh thu ánh mắt đang nhìn ra ngoài cửa sổ lại, tiếp tục tập trung lắng nghe giáo viên sinh học đang giảng trên bục giảng. Chiếc quạt trần trên trần nhà vẫn cần mẫn quay đều, phát ra tiếng rì rì nhịp nhàng. Bước vào năm học mới, lớp 11/9, ngoài các giáo viên dạy Toán, Văn, Anh vẫn giữ nguyên đội hình như năm lớp 10 thì các môn học còn lại đều thay bằng giáo viên mới. Đã khai giảng được hai ngày, hôm nay mới là tiết Sinh học đầu tiên của học kỳ, cũng là lần đầu tiên học sinh được thấy “diện mạo thật” của thầy giáo sinh học. Sau khi vào lớp 11, Cơ Phi Nghênh được chuyển từ lớp 4 sang lớp 9. Dù tấm biển trước cửa chỉ ghi “Lớp 11/9”, nhưng thực tế lớp này và lớp 11/8 bên cạnh đều là lớp thực nghiệm “độc nhất vô nhị” trong khối – vị trí của hai lớp này là điều hiển nhiên…

Chương 46: Ngoại truyện: Một đoạn nhỏ

Mùi Vị Của Nỗi Nhớ Xuyên Qua Tầng MâyTác giả: Như Thị Phi NghênhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBầu trời mùa thu luôn yên ả và mênh mang, sắc xanh trong vắt thăm thẳm khiến lòng người bất giác trở nên khoan khoái dễ chịu, ngay cả sự nôn nóng trong lòng dường như cũng bị ẩn giấu sau tấm màn trời xanh thẳm ấy. Cơ Phi Nghênh thu ánh mắt đang nhìn ra ngoài cửa sổ lại, tiếp tục tập trung lắng nghe giáo viên sinh học đang giảng trên bục giảng. Chiếc quạt trần trên trần nhà vẫn cần mẫn quay đều, phát ra tiếng rì rì nhịp nhàng. Bước vào năm học mới, lớp 11/9, ngoài các giáo viên dạy Toán, Văn, Anh vẫn giữ nguyên đội hình như năm lớp 10 thì các môn học còn lại đều thay bằng giáo viên mới. Đã khai giảng được hai ngày, hôm nay mới là tiết Sinh học đầu tiên của học kỳ, cũng là lần đầu tiên học sinh được thấy “diện mạo thật” của thầy giáo sinh học. Sau khi vào lớp 11, Cơ Phi Nghênh được chuyển từ lớp 4 sang lớp 9. Dù tấm biển trước cửa chỉ ghi “Lớp 11/9”, nhưng thực tế lớp này và lớp 11/8 bên cạnh đều là lớp thực nghiệm “độc nhất vô nhị” trong khối – vị trí của hai lớp này là điều hiển nhiên… Một ngày nọ, Nhan Thiếu Thông đặc biệt đến A thị thăm bạn gái.Chu Vân Kỳ muốn gọi điện cho Cơ Phi Nghênh, nên Nhan Thiếu Thông liền mở máy tính xách tay của cô, vừa lên mạng vừa ngồi đợi.Cậu nghe bạn gái nói chuyện điện thoại suốt một hồi toàn nhắc đến California, còn có cả một trường đại học hàng đầu thế giới nào đó.Nghe suốt hơn mười phút, cậu ngồi như trên đống lửa.Đợi cô cúp máy xong, hai người cùng nhau ra ngoài ăn cơm.Đi được một đoạn, Nhan Thiếu Thông kéo bạn gái đứng lại, nghiêm túc hỏi:"Em muốn sang California à?"Vừa mới làm lành sau trận cãi nhau, cậu tuyệt đối không muốn lại xảy ra vấn đề gì nữa.Chu Vân Kỳ ngơ ngác:"Em qua California làm gì?"Chẳng phải đã hẹn là hai đứa sẽ cùng sang Anh Quốc sao? "Thế sao lúc nãy gọi điện cho Cơ Phi Nghênh, em toàn nói về California?"Từ thời tiết cho đến phong cảnh ở đó, nói mãi không dứt.Chu Vân Kỳ lườm cậu:"Cô ấy với Trình Thích sớm ở bên nhau rồi."Nhan Thiếu Thông kinh hãi lặp lại:"Trình Thích á?"Thật sự là tin chấn động. "Đúng đó! Cho nên em mới phải trêu chọc cô ấy chứ sao!"Chu Vân Kỳ cho rằng cảnh giới cao nhất của việc trêu chọc chính là nói suốt về một người nào đó, nhưng không hề nhắc tên người ấy. "À, suýt nữa quên nói với anh."Cô kéo tay bạn trai, vẻ mặt có phần áy náy:"Giờ thì anh biết rồi ha?"Ai bảo trước đó anh dám cãi nhau với em.Nhan Thiếu Thông suy nghĩ một lúc, rồi bật ra một câu:"Vậy thì chẳng phải là... liên minh siêu cấp mạnh mẽ rồi à?"

Một ngày nọ, Nhan Thiếu Thông đặc biệt đến A thị thăm bạn gái.

Chu Vân Kỳ muốn gọi điện cho Cơ Phi Nghênh, nên Nhan Thiếu Thông liền mở máy tính xách tay của cô, vừa lên mạng vừa ngồi đợi.

Cậu nghe bạn gái nói chuyện điện thoại suốt một hồi toàn nhắc đến California, còn có cả một trường đại học hàng đầu thế giới nào đó.

Nghe suốt hơn mười phút, cậu ngồi như trên đống lửa.

Đợi cô cúp máy xong, hai người cùng nhau ra ngoài ăn cơm.

Đi được một đoạn, Nhan Thiếu Thông kéo bạn gái đứng lại, nghiêm túc hỏi:

"Em muốn sang California à?"

Vừa mới làm lành sau trận cãi nhau, cậu tuyệt đối không muốn lại xảy ra vấn đề gì nữa.

Chu Vân Kỳ ngơ ngác:

"Em qua California làm gì?"

Chẳng phải đã hẹn là hai đứa sẽ cùng sang Anh Quốc sao?

 "Thế sao lúc nãy gọi điện cho Cơ Phi Nghênh, em toàn nói về California?"

Từ thời tiết cho đến phong cảnh ở đó, nói mãi không dứt.

Chu Vân Kỳ lườm cậu:

"Cô ấy với Trình Thích sớm ở bên nhau rồi."

Nhan Thiếu Thông kinh hãi lặp lại:

"Trình Thích á?"

Thật sự là tin chấn động.

 "Đúng đó! Cho nên em mới phải trêu chọc cô ấy chứ sao!"

Chu Vân Kỳ cho rằng cảnh giới cao nhất của việc trêu chọc chính là nói suốt về một người nào đó, nhưng không hề nhắc tên người ấy.

 "À, suýt nữa quên nói với anh."

Cô kéo tay bạn trai, vẻ mặt có phần áy náy:

"Giờ thì anh biết rồi ha?"

Ai bảo trước đó anh dám cãi nhau với em.

Nhan Thiếu Thông suy nghĩ một lúc, rồi bật ra một câu:

"Vậy thì chẳng phải là... liên minh siêu cấp mạnh mẽ rồi à?"

Mùi Vị Của Nỗi Nhớ Xuyên Qua Tầng MâyTác giả: Như Thị Phi NghênhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBầu trời mùa thu luôn yên ả và mênh mang, sắc xanh trong vắt thăm thẳm khiến lòng người bất giác trở nên khoan khoái dễ chịu, ngay cả sự nôn nóng trong lòng dường như cũng bị ẩn giấu sau tấm màn trời xanh thẳm ấy. Cơ Phi Nghênh thu ánh mắt đang nhìn ra ngoài cửa sổ lại, tiếp tục tập trung lắng nghe giáo viên sinh học đang giảng trên bục giảng. Chiếc quạt trần trên trần nhà vẫn cần mẫn quay đều, phát ra tiếng rì rì nhịp nhàng. Bước vào năm học mới, lớp 11/9, ngoài các giáo viên dạy Toán, Văn, Anh vẫn giữ nguyên đội hình như năm lớp 10 thì các môn học còn lại đều thay bằng giáo viên mới. Đã khai giảng được hai ngày, hôm nay mới là tiết Sinh học đầu tiên của học kỳ, cũng là lần đầu tiên học sinh được thấy “diện mạo thật” của thầy giáo sinh học. Sau khi vào lớp 11, Cơ Phi Nghênh được chuyển từ lớp 4 sang lớp 9. Dù tấm biển trước cửa chỉ ghi “Lớp 11/9”, nhưng thực tế lớp này và lớp 11/8 bên cạnh đều là lớp thực nghiệm “độc nhất vô nhị” trong khối – vị trí của hai lớp này là điều hiển nhiên… Một ngày nọ, Nhan Thiếu Thông đặc biệt đến A thị thăm bạn gái.Chu Vân Kỳ muốn gọi điện cho Cơ Phi Nghênh, nên Nhan Thiếu Thông liền mở máy tính xách tay của cô, vừa lên mạng vừa ngồi đợi.Cậu nghe bạn gái nói chuyện điện thoại suốt một hồi toàn nhắc đến California, còn có cả một trường đại học hàng đầu thế giới nào đó.Nghe suốt hơn mười phút, cậu ngồi như trên đống lửa.Đợi cô cúp máy xong, hai người cùng nhau ra ngoài ăn cơm.Đi được một đoạn, Nhan Thiếu Thông kéo bạn gái đứng lại, nghiêm túc hỏi:"Em muốn sang California à?"Vừa mới làm lành sau trận cãi nhau, cậu tuyệt đối không muốn lại xảy ra vấn đề gì nữa.Chu Vân Kỳ ngơ ngác:"Em qua California làm gì?"Chẳng phải đã hẹn là hai đứa sẽ cùng sang Anh Quốc sao? "Thế sao lúc nãy gọi điện cho Cơ Phi Nghênh, em toàn nói về California?"Từ thời tiết cho đến phong cảnh ở đó, nói mãi không dứt.Chu Vân Kỳ lườm cậu:"Cô ấy với Trình Thích sớm ở bên nhau rồi."Nhan Thiếu Thông kinh hãi lặp lại:"Trình Thích á?"Thật sự là tin chấn động. "Đúng đó! Cho nên em mới phải trêu chọc cô ấy chứ sao!"Chu Vân Kỳ cho rằng cảnh giới cao nhất của việc trêu chọc chính là nói suốt về một người nào đó, nhưng không hề nhắc tên người ấy. "À, suýt nữa quên nói với anh."Cô kéo tay bạn trai, vẻ mặt có phần áy náy:"Giờ thì anh biết rồi ha?"Ai bảo trước đó anh dám cãi nhau với em.Nhan Thiếu Thông suy nghĩ một lúc, rồi bật ra một câu:"Vậy thì chẳng phải là... liên minh siêu cấp mạnh mẽ rồi à?"

Chương 46: Ngoại truyện: Một đoạn nhỏ