CHƯƠNG 1 Hứa Đại Chí luôn cho rằng mình sau này chắc chắn sẽ trở thành một đại nhân vật. Hầu hêt mọi người trong đầu có loại suy nghĩ ngốc nghếch này đều sẽ có nguyên do. Nguyên do của Hứa Đại Chí là dễ gây chú ý. Hứa Đại Chí đúng là một người rất gây chú ý. Về việc vì sao lại gây chú ý, Hứa Đại Chí lại tự mình giải thích rằng: “Người mà quá đẹp trai thật đúng cũng là một loại tội lỗi”. Giáo viên chủ nhiệm năm đầu tiểu học của Hứa Đại Chí, Triệu lão đầu thì có một đánh giá tiêu chuẩn nhất: “Đứa nhỏ này, mày rậm, mắt to, lớn lên chắc chắn sẽ thật chói mắt.” Lúc nghe xong những lời này, Hứa Đại Chí hạ quyết tâm sau này phải trở nên thật xuất sắc, về sau càng ngày càng điệu bộ. Thế nhưng, số phận thường không như ý người. Một không tiền tài, hai không gia thế, Hứa Đại Chí từ lúc tốt nghiệp một cái đại học hạng ba đến nay, chạy qua chạy lại vẫn chỉ làm chân phóng viên nho nhỏ cho báo Gia đình đô thị. Suốt ngày ôm máy ảnh lái con xe Jeep rách chạy loạn khắp thành phố, còn bị tổng biên hói…
Chương 2
Bát Điểm ĐươngTác giả: Đại Phong Quát QuáTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcCHƯƠNG 1 Hứa Đại Chí luôn cho rằng mình sau này chắc chắn sẽ trở thành một đại nhân vật. Hầu hêt mọi người trong đầu có loại suy nghĩ ngốc nghếch này đều sẽ có nguyên do. Nguyên do của Hứa Đại Chí là dễ gây chú ý. Hứa Đại Chí đúng là một người rất gây chú ý. Về việc vì sao lại gây chú ý, Hứa Đại Chí lại tự mình giải thích rằng: “Người mà quá đẹp trai thật đúng cũng là một loại tội lỗi”. Giáo viên chủ nhiệm năm đầu tiểu học của Hứa Đại Chí, Triệu lão đầu thì có một đánh giá tiêu chuẩn nhất: “Đứa nhỏ này, mày rậm, mắt to, lớn lên chắc chắn sẽ thật chói mắt.” Lúc nghe xong những lời này, Hứa Đại Chí hạ quyết tâm sau này phải trở nên thật xuất sắc, về sau càng ngày càng điệu bộ. Thế nhưng, số phận thường không như ý người. Một không tiền tài, hai không gia thế, Hứa Đại Chí từ lúc tốt nghiệp một cái đại học hạng ba đến nay, chạy qua chạy lại vẫn chỉ làm chân phóng viên nho nhỏ cho báo Gia đình đô thị. Suốt ngày ôm máy ảnh lái con xe Jeep rách chạy loạn khắp thành phố, còn bị tổng biên hói… CHƯƠNG 2“Không sai, là tôi đề cử cậu với tổng biên.” Trước mặt Hứa Đại Chí lúc này, Hàn bà tám cười đặc biệt xán lạn. “Cậu có ý kiến?”Hứa Đại Chí qua kẽ răng nặn ra hai chữ: “Không có.”Không chấp với đàn bà ~~~ lúc này phải cười ~~~“Chẳng qua chỉ là không hiểu được tôi đã làm chuyện tốt đẹp quái gì mà phiền đến Hàn chủ nhiệm phải đích thân đề cử với tổng biên?”“Tôi vốn cũng không muốn tìm cậu. Không có cách nào khác, chọn lựa thật khó khăn, dùng đỡ cậu vậy. Ai bảo đồng sự nam tổ chúng ta chỉ có cậu còn ra dáng người, Ít ra dáng dấp cũng cao ráo.”Hứa Đại Chí khóe mắt đảo qua những đồng sự nam khác đang giả bộ chuyên tâm làm việc trong văn phòng. Con mụ này vậy nhưng cũng nói được vài câu đúng đắn. Nghiệp vụ mà, khó tránh đôi khi cũng phải cống hiến hi sinh một chút.“Cũng không phải bởi tôi đẹp trai mà phải làm vật hi sinh đi?”Hàn Tư Hồng đem câu sau của Hứa Đại Chí lờ luôn đi: “Cứ định như vậy đi! Tổng biên muốn càng nhanh càng tốt, vậy tối nay bắt đầu tiến hành luôn. Bar đó tên là Pure time. Cậu nhớ kĩ phải thay đồ cho hợp đấy, Lý Khắc nhà tôi biết chỗ đó rồi.”Kháo! Tôi còn chưa có đồng ý đâu! Hứa Đại Chí cười khẩy: “Làm phiền Hàn chủ nhiệm còn đặc biệt cho ông chồng Lý trợ lý dẫn đường.”Hàn bà tám tươi cười như đóa loa kèn nở rộ: “Tôi trông anh ấy với cậu đứng cùng một chỗ là hợp nhất. Đặc biệt là, thế mới cho Lý Khắc lên làm sếp bên tổ phát hành được”Hứa Đại Chí bỗng rùng mình một cái, tóc gáy dựng hết lên.Đôi mắt Hàn Tư Hồng dưới ánh nắng mùa xuân lấp lánh phát sáng, thanh âm hàm chứa mười hai vạn phần mềm mại: “Hai người phải tỏ ra thân mật một chút đó ~~~”
CHƯƠNG 2
“Không sai, là tôi đề cử cậu với tổng biên.” Trước mặt Hứa Đại Chí lúc này, Hàn bà tám cười đặc biệt xán lạn. “Cậu có ý kiến?”
Hứa Đại Chí qua kẽ răng nặn ra hai chữ: “Không có.”
Không chấp với đàn bà ~~~ lúc này phải cười ~~~
“Chẳng qua chỉ là không hiểu được tôi đã làm chuyện tốt đẹp quái gì mà phiền đến Hàn chủ nhiệm phải đích thân đề cử với tổng biên?”
“Tôi vốn cũng không muốn tìm cậu. Không có cách nào khác, chọn lựa thật khó khăn, dùng đỡ cậu vậy. Ai bảo đồng sự nam tổ chúng ta chỉ có cậu còn ra dáng người, Ít ra dáng dấp cũng cao ráo.”
Hứa Đại Chí khóe mắt đảo qua những đồng sự nam khác đang giả bộ chuyên tâm làm việc trong văn phòng. Con mụ này vậy nhưng cũng nói được vài câu đúng đắn. Nghiệp vụ mà, khó tránh đôi khi cũng phải cống hiến hi sinh một chút.
“Cũng không phải bởi tôi đẹp trai mà phải làm vật hi sinh đi?”
Hàn Tư Hồng đem câu sau của Hứa Đại Chí lờ luôn đi: “Cứ định như vậy đi! Tổng biên muốn càng nhanh càng tốt, vậy tối nay bắt đầu tiến hành luôn. Bar đó tên là Pure time. Cậu nhớ kĩ phải thay đồ cho hợp đấy, Lý Khắc nhà tôi biết chỗ đó rồi.”
Kháo! Tôi còn chưa có đồng ý đâu! Hứa Đại Chí cười khẩy: “Làm phiền Hàn chủ nhiệm còn đặc biệt cho ông chồng Lý trợ lý dẫn đường.”
Hàn bà tám tươi cười như đóa loa kèn nở rộ: “Tôi trông anh ấy với cậu đứng cùng một chỗ là hợp nhất. Đặc biệt là, thế mới cho Lý Khắc lên làm sếp bên tổ phát hành được”
Hứa Đại Chí bỗng rùng mình một cái, tóc gáy dựng hết lên.
Đôi mắt Hàn Tư Hồng dưới ánh nắng mùa xuân lấp lánh phát sáng, thanh âm hàm chứa mười hai vạn phần mềm mại: “Hai người phải tỏ ra thân mật một chút đó ~~~”
Bát Điểm ĐươngTác giả: Đại Phong Quát QuáTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcCHƯƠNG 1 Hứa Đại Chí luôn cho rằng mình sau này chắc chắn sẽ trở thành một đại nhân vật. Hầu hêt mọi người trong đầu có loại suy nghĩ ngốc nghếch này đều sẽ có nguyên do. Nguyên do của Hứa Đại Chí là dễ gây chú ý. Hứa Đại Chí đúng là một người rất gây chú ý. Về việc vì sao lại gây chú ý, Hứa Đại Chí lại tự mình giải thích rằng: “Người mà quá đẹp trai thật đúng cũng là một loại tội lỗi”. Giáo viên chủ nhiệm năm đầu tiểu học của Hứa Đại Chí, Triệu lão đầu thì có một đánh giá tiêu chuẩn nhất: “Đứa nhỏ này, mày rậm, mắt to, lớn lên chắc chắn sẽ thật chói mắt.” Lúc nghe xong những lời này, Hứa Đại Chí hạ quyết tâm sau này phải trở nên thật xuất sắc, về sau càng ngày càng điệu bộ. Thế nhưng, số phận thường không như ý người. Một không tiền tài, hai không gia thế, Hứa Đại Chí từ lúc tốt nghiệp một cái đại học hạng ba đến nay, chạy qua chạy lại vẫn chỉ làm chân phóng viên nho nhỏ cho báo Gia đình đô thị. Suốt ngày ôm máy ảnh lái con xe Jeep rách chạy loạn khắp thành phố, còn bị tổng biên hói… CHƯƠNG 2“Không sai, là tôi đề cử cậu với tổng biên.” Trước mặt Hứa Đại Chí lúc này, Hàn bà tám cười đặc biệt xán lạn. “Cậu có ý kiến?”Hứa Đại Chí qua kẽ răng nặn ra hai chữ: “Không có.”Không chấp với đàn bà ~~~ lúc này phải cười ~~~“Chẳng qua chỉ là không hiểu được tôi đã làm chuyện tốt đẹp quái gì mà phiền đến Hàn chủ nhiệm phải đích thân đề cử với tổng biên?”“Tôi vốn cũng không muốn tìm cậu. Không có cách nào khác, chọn lựa thật khó khăn, dùng đỡ cậu vậy. Ai bảo đồng sự nam tổ chúng ta chỉ có cậu còn ra dáng người, Ít ra dáng dấp cũng cao ráo.”Hứa Đại Chí khóe mắt đảo qua những đồng sự nam khác đang giả bộ chuyên tâm làm việc trong văn phòng. Con mụ này vậy nhưng cũng nói được vài câu đúng đắn. Nghiệp vụ mà, khó tránh đôi khi cũng phải cống hiến hi sinh một chút.“Cũng không phải bởi tôi đẹp trai mà phải làm vật hi sinh đi?”Hàn Tư Hồng đem câu sau của Hứa Đại Chí lờ luôn đi: “Cứ định như vậy đi! Tổng biên muốn càng nhanh càng tốt, vậy tối nay bắt đầu tiến hành luôn. Bar đó tên là Pure time. Cậu nhớ kĩ phải thay đồ cho hợp đấy, Lý Khắc nhà tôi biết chỗ đó rồi.”Kháo! Tôi còn chưa có đồng ý đâu! Hứa Đại Chí cười khẩy: “Làm phiền Hàn chủ nhiệm còn đặc biệt cho ông chồng Lý trợ lý dẫn đường.”Hàn bà tám tươi cười như đóa loa kèn nở rộ: “Tôi trông anh ấy với cậu đứng cùng một chỗ là hợp nhất. Đặc biệt là, thế mới cho Lý Khắc lên làm sếp bên tổ phát hành được”Hứa Đại Chí bỗng rùng mình một cái, tóc gáy dựng hết lên.Đôi mắt Hàn Tư Hồng dưới ánh nắng mùa xuân lấp lánh phát sáng, thanh âm hàm chứa mười hai vạn phần mềm mại: “Hai người phải tỏ ra thân mật một chút đó ~~~”