QUYỂN 1: HOÀNG THỬ LANG MÙA XUÂN NĂM ĐÓ
Trời Kinh Thành trong xanh, chưa có mưa phùn, sắc trời dịu nhẹ. Lễ bộ Thị lang Lan Giác ra khỏi phủ đệ từ cửa ngách.
Nó náu mình trong bụi cỏ cao, dòm lom lom về bãi đất trống gần đó.
“Các vị, xin mời qua bên này,” Một cô thư ký xinh đẹp quyến rũđẩy cửa ra, rồi lên tiếng thông báo với người bên trong, “Quản lý, họ tới rồi ạ.”
Một đôi bàn tay bế nó từ trong ba lô ra. Đặt nó lên bàn. Chiếc khăn quàng cổ bọc thành đống to ú ụ trên người được tháo bỏ, nó rùng mình, lông run rẩy. Cẩn thận quan sát bốn phía.
CHƯƠNG 1
Hứa Đại Chí luôn cho rằng mình sau này chắc chắn sẽ trở thành một đại nhân vật.
Hầu hêt mọi người trong đầu có loại suy nghĩ ngốc nghếch này đều sẽ có nguyên do. Nguyên do của Hứa Đại Chí là dễ gây chú ý.
CHƯƠNG 1
Tôn quả phụ vừa nhìn mặt thì biết là một quả phụ. “Thành thân ba năm thì trượng phu (*trượng phu: chồng) chết, quả phụ thủ tiết một tay nuôi lớn hai đứa con song sinh.” đây là Tôn quả phụ tự nhận xét bản thân.
Nhân vật:
Cơ Dung Quân x Vương Lăng
Biên tập:
Phong Yên
…
Đệ nhất chương
Tháng tư cuối xuân, dương liễu xanh biếc.
Vương Lăng phóng ngựa như bay trên quan đạo, mặt trời giữa trưa tỏa nắng chói chang bốn phía, làm cho người ta có chút hoa mắt.
Trọng Cát là một con hồ ly sống ở trong núi.
“Thiếu gia.” Vương Đầu Nhi nhìn ta, trên gương mặt ngăm đen
đỏ bừng có hai ba vết sưng, mồ hôi hột lấm tấm sắp rơi xuống hàm râu quai nón.