CHƯƠNG 1 Hứa Đại Chí luôn cho rằng mình sau này chắc chắn sẽ trở thành một đại nhân vật. Hầu hêt mọi người trong đầu có loại suy nghĩ ngốc nghếch này đều sẽ có nguyên do. Nguyên do của Hứa Đại Chí là dễ gây chú ý. Hứa Đại Chí đúng là một người rất gây chú ý. Về việc vì sao lại gây chú ý, Hứa Đại Chí lại tự mình giải thích rằng: “Người mà quá đẹp trai thật đúng cũng là một loại tội lỗi”. Giáo viên chủ nhiệm năm đầu tiểu học của Hứa Đại Chí, Triệu lão đầu thì có một đánh giá tiêu chuẩn nhất: “Đứa nhỏ này, mày rậm, mắt to, lớn lên chắc chắn sẽ thật chói mắt.” Lúc nghe xong những lời này, Hứa Đại Chí hạ quyết tâm sau này phải trở nên thật xuất sắc, về sau càng ngày càng điệu bộ. Thế nhưng, số phận thường không như ý người. Một không tiền tài, hai không gia thế, Hứa Đại Chí từ lúc tốt nghiệp một cái đại học hạng ba đến nay, chạy qua chạy lại vẫn chỉ làm chân phóng viên nho nhỏ cho báo Gia đình đô thị. Suốt ngày ôm máy ảnh lái con xe Jeep rách chạy loạn khắp thành phố, còn bị tổng biên hói…

Chương 26

Bát Điểm ĐươngTác giả: Đại Phong Quát QuáTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcCHƯƠNG 1 Hứa Đại Chí luôn cho rằng mình sau này chắc chắn sẽ trở thành một đại nhân vật. Hầu hêt mọi người trong đầu có loại suy nghĩ ngốc nghếch này đều sẽ có nguyên do. Nguyên do của Hứa Đại Chí là dễ gây chú ý. Hứa Đại Chí đúng là một người rất gây chú ý. Về việc vì sao lại gây chú ý, Hứa Đại Chí lại tự mình giải thích rằng: “Người mà quá đẹp trai thật đúng cũng là một loại tội lỗi”. Giáo viên chủ nhiệm năm đầu tiểu học của Hứa Đại Chí, Triệu lão đầu thì có một đánh giá tiêu chuẩn nhất: “Đứa nhỏ này, mày rậm, mắt to, lớn lên chắc chắn sẽ thật chói mắt.” Lúc nghe xong những lời này, Hứa Đại Chí hạ quyết tâm sau này phải trở nên thật xuất sắc, về sau càng ngày càng điệu bộ. Thế nhưng, số phận thường không như ý người. Một không tiền tài, hai không gia thế, Hứa Đại Chí từ lúc tốt nghiệp một cái đại học hạng ba đến nay, chạy qua chạy lại vẫn chỉ làm chân phóng viên nho nhỏ cho báo Gia đình đô thị. Suốt ngày ôm máy ảnh lái con xe Jeep rách chạy loạn khắp thành phố, còn bị tổng biên hói… CHƯƠNG 26Ý trời, tất cả đều là ý trời!Con mẹ nó ta không qua nổi ông trời chết tiệt!X quang cũng đã chụp, cắt lớp cũng đã làm. Bác sĩ dùng ngữ khí vui mừng chuyên nghiệp tuyên án đồng chí Hứa Đại Chí không có gì đáng ngại, có thể yên tâm về nhà. Hai chân Hứa Đại Chí như đeo hai quả tạ năm mươi cân, từng bước một tiến về phía trước.Giờ là hai giờ chiều ở Bắc Kinh.Tần Tri Nghi hẳn là đang cùng Nho Chẩn ca ca đi trên đường Hồng Kông.Sai, Tần Tri Nghi rất thích ngủ trưa. Hiện tại nên là ngủ trên giường ở khách sạn.Lòng Hứa Đại Chí nảy lên một chút.Hơn nữa là ngủ ở bên cạnh hỗn trướng con mẹ nó Lý Nho Chẩn!Tim gan phèo phổi gan mật trong bụng bốc lên ầm ầm.Sáng ngày kia bay, không bao giờ… trở về nữa.Không bao giờ… trở về nữa. Không bao giờ… trở về nữa ~~~Dao nhỏ đâm vào là màu trắng, rút ra đã là màu đỏ máu chảy đầm đìa.Tần Tri Nghi đi cùng Lý Nho Chẩn, không bao giờ… trở về nữa.Hứa Đại Chí nhắm mắt lại, đưa tay ôm đầu: Tôi là một X ngu!Đồng sự Tiểu Đinh đứng bên cạnh rất đồng tình nhìn. Rốt cuộc bị xe đụng, cái cổ nhất định là đau ghê gớm. “A u Đại Chí, không thì tôi mua cao hoạt huyết giảm đau về xoa nhé? Ai ai, trước đừng ra ngoài. Đồ đạc, cậu xem đồ đạc của cậu còn đang trong phòng bệnh kìa.”Trên tủ đầu giường đánh đống như tòa pháo đài. Hàn bà tám xách từng túi từng túi lên cho Hứa Đại Chí xem.“Cộng tác hoàng X, tổng biên cho cậu. Hai cân táo của Tiểu Trương, hai cân quýt của Tiểu Đinh, hai cân táo này, là tôi mua. Ô ô, cái này, não X kim, là mẹ của tiểu kinh bá tạ ơn cậu.”(“cộng tác hoàng X” – “hoàng X đáp đương” với “não X kim”, bạn tạm thời chưa hiểu rõ nó là cái gì, nợ lại ở bản word vậy. Ô ô, cái truyện này nhiều chỗ khó quá, liên tục phải chạy lung tung tìm >.v

CHƯƠNG 26

Ý trời, tất cả đều là ý trời!

Con mẹ nó ta không qua nổi ông trời chết tiệt!

X quang cũng đã chụp, cắt lớp cũng đã làm. Bác sĩ dùng ngữ khí vui mừng chuyên nghiệp tuyên án đồng chí Hứa Đại Chí không có gì đáng ngại, có thể yên tâm về nhà. Hai chân Hứa Đại Chí như đeo hai quả tạ năm mươi cân, từng bước một tiến về phía trước.

Giờ là hai giờ chiều ở Bắc Kinh.

Tần Tri Nghi hẳn là đang cùng Nho Chẩn ca ca đi trên đường Hồng Kông.

Sai, Tần Tri Nghi rất thích ngủ trưa. Hiện tại nên là ngủ trên giường ở khách sạn.

Lòng Hứa Đại Chí nảy lên một chút.

Hơn nữa là ngủ ở bên cạnh hỗn trướng con mẹ nó Lý Nho Chẩn!

Tim gan phèo phổi gan mật trong bụng bốc lên ầm ầm.

Sáng ngày kia bay, không bao giờ… trở về nữa.

Không bao giờ… trở về nữa. Không bao giờ… trở về nữa ~~~

Dao nhỏ đâm vào là màu trắng, rút ra đã là màu đỏ máu chảy đầm đìa.

Tần Tri Nghi đi cùng Lý Nho Chẩn, không bao giờ… trở về nữa.

Hứa Đại Chí nhắm mắt lại, đưa tay ôm đầu: Tôi là một X ngu!

Đồng sự Tiểu Đinh đứng bên cạnh rất đồng tình nhìn. Rốt cuộc bị xe đụng, cái cổ nhất định là đau ghê gớm. “A u Đại Chí, không thì tôi mua cao hoạt huyết giảm đau về xoa nhé? Ai ai, trước đừng ra ngoài. Đồ đạc, cậu xem đồ đạc của cậu còn đang trong phòng bệnh kìa.”

Trên tủ đầu giường đánh đống như tòa pháo đài. Hàn bà tám xách từng túi từng túi lên cho Hứa Đại Chí xem.

“Cộng tác hoàng X, tổng biên cho cậu. Hai cân táo của Tiểu Trương, hai cân quýt của Tiểu Đinh, hai cân táo này, là tôi mua. Ô ô, cái này, não X kim, là mẹ của tiểu kinh bá tạ ơn cậu.”

(“cộng tác hoàng X” – “hoàng X đáp đương” với “não X kim”, bạn tạm thời chưa hiểu rõ nó là cái gì, nợ lại ở bản word vậy. Ô ô, cái truyện này nhiều chỗ khó quá, liên tục phải chạy lung tung tìm >.v

Bát Điểm ĐươngTác giả: Đại Phong Quát QuáTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcCHƯƠNG 1 Hứa Đại Chí luôn cho rằng mình sau này chắc chắn sẽ trở thành một đại nhân vật. Hầu hêt mọi người trong đầu có loại suy nghĩ ngốc nghếch này đều sẽ có nguyên do. Nguyên do của Hứa Đại Chí là dễ gây chú ý. Hứa Đại Chí đúng là một người rất gây chú ý. Về việc vì sao lại gây chú ý, Hứa Đại Chí lại tự mình giải thích rằng: “Người mà quá đẹp trai thật đúng cũng là một loại tội lỗi”. Giáo viên chủ nhiệm năm đầu tiểu học của Hứa Đại Chí, Triệu lão đầu thì có một đánh giá tiêu chuẩn nhất: “Đứa nhỏ này, mày rậm, mắt to, lớn lên chắc chắn sẽ thật chói mắt.” Lúc nghe xong những lời này, Hứa Đại Chí hạ quyết tâm sau này phải trở nên thật xuất sắc, về sau càng ngày càng điệu bộ. Thế nhưng, số phận thường không như ý người. Một không tiền tài, hai không gia thế, Hứa Đại Chí từ lúc tốt nghiệp một cái đại học hạng ba đến nay, chạy qua chạy lại vẫn chỉ làm chân phóng viên nho nhỏ cho báo Gia đình đô thị. Suốt ngày ôm máy ảnh lái con xe Jeep rách chạy loạn khắp thành phố, còn bị tổng biên hói… CHƯƠNG 26Ý trời, tất cả đều là ý trời!Con mẹ nó ta không qua nổi ông trời chết tiệt!X quang cũng đã chụp, cắt lớp cũng đã làm. Bác sĩ dùng ngữ khí vui mừng chuyên nghiệp tuyên án đồng chí Hứa Đại Chí không có gì đáng ngại, có thể yên tâm về nhà. Hai chân Hứa Đại Chí như đeo hai quả tạ năm mươi cân, từng bước một tiến về phía trước.Giờ là hai giờ chiều ở Bắc Kinh.Tần Tri Nghi hẳn là đang cùng Nho Chẩn ca ca đi trên đường Hồng Kông.Sai, Tần Tri Nghi rất thích ngủ trưa. Hiện tại nên là ngủ trên giường ở khách sạn.Lòng Hứa Đại Chí nảy lên một chút.Hơn nữa là ngủ ở bên cạnh hỗn trướng con mẹ nó Lý Nho Chẩn!Tim gan phèo phổi gan mật trong bụng bốc lên ầm ầm.Sáng ngày kia bay, không bao giờ… trở về nữa.Không bao giờ… trở về nữa. Không bao giờ… trở về nữa ~~~Dao nhỏ đâm vào là màu trắng, rút ra đã là màu đỏ máu chảy đầm đìa.Tần Tri Nghi đi cùng Lý Nho Chẩn, không bao giờ… trở về nữa.Hứa Đại Chí nhắm mắt lại, đưa tay ôm đầu: Tôi là một X ngu!Đồng sự Tiểu Đinh đứng bên cạnh rất đồng tình nhìn. Rốt cuộc bị xe đụng, cái cổ nhất định là đau ghê gớm. “A u Đại Chí, không thì tôi mua cao hoạt huyết giảm đau về xoa nhé? Ai ai, trước đừng ra ngoài. Đồ đạc, cậu xem đồ đạc của cậu còn đang trong phòng bệnh kìa.”Trên tủ đầu giường đánh đống như tòa pháo đài. Hàn bà tám xách từng túi từng túi lên cho Hứa Đại Chí xem.“Cộng tác hoàng X, tổng biên cho cậu. Hai cân táo của Tiểu Trương, hai cân quýt của Tiểu Đinh, hai cân táo này, là tôi mua. Ô ô, cái này, não X kim, là mẹ của tiểu kinh bá tạ ơn cậu.”(“cộng tác hoàng X” – “hoàng X đáp đương” với “não X kim”, bạn tạm thời chưa hiểu rõ nó là cái gì, nợ lại ở bản word vậy. Ô ô, cái truyện này nhiều chỗ khó quá, liên tục phải chạy lung tung tìm >.v

Chương 26