Tác giả:

“ I love you, loving you, as the mouse so love the rice. Even every day……” Vào đầu hạ nắng nóng, bầu trời xanh thắm không gợn tí mây, những ánh nắng ấm vui đùa chiếu rọi khắp một góc sân đỏ rực. Trong phòng ký túc xá nào đó tại trường đại học Dạ Hoa bỗng vang lên thất thanh: “Oh yeah!!!cuối cùng cũng hè rồi.”-Tố Tố mừng rỡ hét lên, nắm lấy tay Thinh Thinh rồi bỗng lặng đi. Cả hai không hẹn mà cùng quay sang Ni Ni đang ngồi u rũ. “Thôi nào, chắc sẽ ổn mà”-Tố Tố vừa nói vừa lay lay vai cô bạn đáng thương đang thấp thỏm lo sợ kết quả thi của mình:” Thi thôi mà dù sao cũng qua rồi, phải tự tin lên chứ. Cậu nhìn Thinh Thinh kìa, mai cậu ấy thi mà bây giờ mặt vẫn tỉnh bơ thế kia.” “Này, này, ai bảo là tớ tỉnh bơ hả? Cậu không thấy tớ đang muốn phát điên lên vì cuốn sách đầy luật này à? Thật là.”- Cô vừa nói vừa lấy cuốn sách dày cộm gõ vào đầu Tố Tố đang ba hoa múa mép đằng kia. Tố Tố đáng thương nước mắt lưng tròng chưa kịp định hình thì hung thủ lại vênh váo tiếp lời:”Cậu tưởng ai cũng…

Chương 3

Tình Yêu À, Để Sau Nhé!Tác giả: zieny189 “ I love you, loving you, as the mouse so love the rice. Even every day……” Vào đầu hạ nắng nóng, bầu trời xanh thắm không gợn tí mây, những ánh nắng ấm vui đùa chiếu rọi khắp một góc sân đỏ rực. Trong phòng ký túc xá nào đó tại trường đại học Dạ Hoa bỗng vang lên thất thanh: “Oh yeah!!!cuối cùng cũng hè rồi.”-Tố Tố mừng rỡ hét lên, nắm lấy tay Thinh Thinh rồi bỗng lặng đi. Cả hai không hẹn mà cùng quay sang Ni Ni đang ngồi u rũ. “Thôi nào, chắc sẽ ổn mà”-Tố Tố vừa nói vừa lay lay vai cô bạn đáng thương đang thấp thỏm lo sợ kết quả thi của mình:” Thi thôi mà dù sao cũng qua rồi, phải tự tin lên chứ. Cậu nhìn Thinh Thinh kìa, mai cậu ấy thi mà bây giờ mặt vẫn tỉnh bơ thế kia.” “Này, này, ai bảo là tớ tỉnh bơ hả? Cậu không thấy tớ đang muốn phát điên lên vì cuốn sách đầy luật này à? Thật là.”- Cô vừa nói vừa lấy cuốn sách dày cộm gõ vào đầu Tố Tố đang ba hoa múa mép đằng kia. Tố Tố đáng thương nước mắt lưng tròng chưa kịp định hình thì hung thủ lại vênh váo tiếp lời:”Cậu tưởng ai cũng… Ánh nắng chói rọi len lỏi qua từng chiếc lá phảlên khuôn mặt thanh túấy nhưnhững vầng hào quang chói nhoáng.Phía sau cánh cửa Thinh Thinh thoáng nghe tiếng thở dài của Tố Tố.“Haizzz…Ni Ni này, tớ thấy hơi lo lo…nhỡ Thinh Thinh lại…”“Chắc cậu lo quá rồi, tớ nghĩ Thinh Thinh không ngốc thế đâu.”“Ai mà biết được cơ chứ, đâu phải cậu ấy chưa từng ngốc bao giờ.”Nắm chặt nắm cửa cô bất lực khép phòng lại,tiếng xì xào ngoài ấy vẫn chưa thôi. Từng giọt nước mắt buốt lạnh lần lượt lăn dài trên gò má, cô đưa tay cố nắm lấy trái tim đang tan vỡ dần một cách đầy bất lực…bất lực….“Hà Vĩ Phong.”“Hà Vĩ Phong…”” Liêu Tâm Thinh mày làm sao thếnày? Sao lúc nào mày cũng bịcon ngườiấyảnh hưởng nhưvậy. Mày không thểmạnh mẽlên được à, sao cứphải tựdày vò mình, phảivì hạng ngườiấy mà đau khổhả? Đã bảo là quên rồi cơmà….”Nói thì nói thế nhưng làm sao mà cô lại có thể quên được cơ chứ…khi mà hạnh phúc, nỗi đau những thứ luôn luôn hiện hữu trong lòng cô chưa lúc nào ngủ yên.TốTốnói rất đúng, cô rất ngốc, rất ngốc…Ngốc đến nỗi đến tận bây giờcô vẫn chưa thểchấp nhận được sựthật, vẫn hy vọng và chờđợi con người đó, con người đã làm cô tổn thương hết lần này đến lần khác.Cấp 3 là khoảng thời gian đẹp đẽnhất của mỗi người học sinh, có lẽvới một cô nàng thuần khiết,t rong sáng nhưThinh Thinh cũng vậy. Nơi đây chính là nơi đã giúp cô nuôi nấng những tâm tưbé nhỏ, là nơi hé nởnhững nụhồng tình cảm đầu đời. Cô là một cô gái ngây thơ, hay mộng mơvà thích đắm mình trong tiểu thuyết ngôn tình, có lẽvì thếmà cô luôn mơtưởng đến một chàng bạch mã hoàng tửcủa riêng mình. Nhưng còn vềchuyện tình cảm nam nữcô lại rất mơhồ, mong manh và dễvỡ.Rồi bất chợt một ngày đẹp trời c*ối thu,thiên sứtình yêu đã mang Hà VĩPhong đến trái tim cô, nhen nhúm cho cô nhọn lửa tình đầu. Nhưng người không chỉdành hắn cho cô mà hắn là tài sản của tất cảnữsinh trong lớp.Nhưngười ta vẫn thường hay nói ”trai đẹp là trai của chung” mà.Hà VĩPhong một thành viên sáng giá của trường, đồng thời cũng là một nam viên mới của lớp. Lần đầu gặp cậu thật không thểkhông khiến các nàng nữsinh đổnườm nượp, Thinh Thinh chắc chắncũng không ngoại lệ. Chính đôi mắtấy,đôi mắt biết nóiđã c*ốn hút cô từánh nhìn đầu tiên, nó mang đến cô một sựyên bình mênh mang của biển mùa thu, nụcười nhẹnhàng nhưlàn gióấm áp mùa hạ. Nhưng đâu đó lại toát lên một vẻlạnh lùng, cao ngạo khác thường.Ánh nắng chói rọi len lỏi qua từng chiếc lá, phảlên khuôn mặt thanh túấy nhưnhững vầng hào quang chói nhoáng. Dường nhưsựxuất hiện của hắn nhưmột thiên sứ, luôn luôn thu hút ánh nhìn nhưvậy.Trớtrêu thay Hà VĩPhong lại được xếp ngồi chung với cô nàng hot girl kiêu kì của lớp là HạYên, một tiểu thưđanh đá sánh đôi với chàng hoàng tửVĩPhong thật khiến các cô nàng phải phát sốt lên vì ganh tị. Sựxuất hiện của anh chàng đã khiến nàng thay đổi phải nói là 360, vốn dĩđã là một đại mỹnhân sởhữu cảthân hình lẫn nhan sắc nay càng nổi bật hơn với sựhiền thục giảtạo, khiến bao anh chàng ngây ngất.Giờnghỹlại thật thấy kinh tởm!!!Quảthật không hổdanh là thiên tài của trường, hắn không những thông minh mà tất cảcácmôn thểthao đều không thểlàm khó được hắn. Mới đây thôi hắn đã giành được huy chương vàng của c*ộc thi bơi lội toàn quốc. Một chàng trai tài hoa, hào nhoáng nhưthếhỏi làm sao mà ai không động lòng cho được.Khoảng cách giữa Thinh Thinh và hắn tuy rất gần nhưng đôi lúc lại rất xa vời. Dù người đầu sông người c*ối sông nhưng mọi hành động của hắn đều trong tầm mắt cô…Thỉnh thoảng lại thấy HạYên quay sang thì thầm với hắn, còn hắn chỉlạnh lùng, dửng dưng đáp lại bằng một nụcười nhẹ. Chẳng hiểu vì sao điều đó làm Thinh Thinh thích thú, từđó dần dần thành thói quen, cô quan sát hắn nhìu hơn.Không biết từlúc nào cô mến hắn, đem lòng yêu hắn mất rồi.Một lần bắt gặp ánh mắtấy đang nhìn vềphía mình, tim cô lại đập loạn xạ, tựhỏi lòng:”Phải chăng vừa nãy cậuấy vừa nhìn mìnhư? Mìnhư? Hay là HạYên?”Thấy thếHạYên tức giận, giọng giễu cợt:“Ê, nhìn gì mà đỏmặt hết vậy?”Cảm giác bịbắt quảtang nhưvừa làm điều gì xấu xa, Thinh Thinh nhưmột đứa trẻmắc lỗi cúi đầu lúng túng.“Mình..Mình…”Trong phút chốc, một bàn tay bỗng hất mạnh lên vai cô, khiến cô muốn ngã nhào.“Này, cậu đừng nói với tôi cậu thích Hà VĩPhong đấy nhé?”Vừa dứt lời, Tiêu Linh lại tiếp:”Sao phải hỏi nữa? HạYên cậu nhìn kìa đỏđến tận tai rồi còn gì.”HạYên khẽ“hừm” một cái rồi liếc nhìn cô từđầu xuống chân.Một lát sau, cô nàng mới quay sang Tiêu Linhỏngẹo:“Thôi nào cậu cứghẹo người ta hoài. Là con gái với nhau chúng mình phải giúp đỡcậuấy chứ.”Tiêu Linh ngạc nhiên ngây ra một lúc hỏi lại: “Hạ..Yên..cậu vừa nói gì cơ?”-Rồi nhưhiểu ra điều gì đó nói tiếp:”À…Ờ.. Đúng vậy hai tụi này sẽgiúp cậu..”HạYên mỉm cười đồng tình: “Tiêu Linh nói đúng, cậu nên mạnh dạng lên chứ,phải chủđộng ý mà.”Thật đáng kinh tỏm!!! thật đáng xấu xa!!!Sao lúc đó mày lại đỏmặt bỏchạy, sao mày lại tin chúng thật lòng muốn giúp mày, sao mày không tát cho tụi nó một bạt tay, sao mày lại tin lời nó đểgiờđây thếnày. Mày thật ngốc nghếch Liêu Tâm Thinhạ.…………………………………..“Liêu Tâm Thinh, cậu định chiếm luôn cái nhà vệ sinh à?”-Tố Tố hét lên ầm ĩ:” Hay là ngủ ở trỏng luôn rồi.”Thếđấy vào vệsinh lúc nào cũng bịhai bà chằn này cằn nhằn mãi.

Ánh n

ng chói r

i len l

i qua t

ng chi

ế

c lá ph

lên khuôn m

t thanh tú

y nh

ư

nh

ng v

ng hào quang chói nhoáng.

Phía sau cánh cửa Thinh Thinh thoáng nghe tiếng thở dài của Tố Tố.

“Haizzz…Ni Ni này, tớ thấy hơi lo lo…nhỡ Thinh Thinh lại…”

“Chắc cậu lo quá rồi, tớ nghĩ Thinh Thinh không ngốc thế đâu.”

“Ai mà biết được cơ chứ, đâu phải cậu ấy chưa từng ngốc bao giờ.”

Nắm chặt nắm cửa cô bất lực khép phòng lại,tiếng xì xào ngoài ấy vẫn chưa thôi. Từng giọt nước mắt buốt lạnh lần lượt lăn dài trên gò má, cô đưa tay cố nắm lấy trái tim đang tan vỡ dần một cách đầy bất lực…bất lực….

“Hà Vĩ Phong.”

“Hà Vĩ Phong…”

” Liêu Tâm Thinh mày làm sao th

ế

này? Sao lúc nào mày c

ũ

ng b

con ng

ườ

i

y

nh h

ưở

ng nh

ư

v

y. Mày không th

m

nh m

lên đ

ượ

c à, sao c

ph

i t

dày vò mình, ph

i

vì h

ng ng

ườ

i

y mà đau kh

h

? Đã b

o là quên r

i c

ơ

mà….”

Nói thì nói thế nhưng làm sao mà cô lại có thể quên được cơ chứ…

khi mà hạnh phúc, nỗi đau những thứ luôn luôn hiện hữu trong lòng cô chưa lúc nào ngủ yên.

T

T

nói r

t đúng, cô r

t ng

c, r

t ng

c…Ng

c đ

ế

n n

i đ

ế

n t

n bây gi

cô v

n ch

ư

a th

ch

p nh

n đ

ượ

c s

th

t, v

n hy v

ng và ch

đ

i con ng

ườ

i đó, con ng

ườ

i đã làm cô t

n th

ươ

ng h

ế

t l

n này đ

ế

n l

n khác

.

C

p 3 là kho

ng th

i gian đ

p đ

nh

t c

a m

i ng

ườ

i h

c sinh, có l

v

i m

t cô nàng thu

n khi

ế

t,t rong sáng nh

ư

Thinh Thinh c

ũ

ng v

y. N

ơ

i đây chính là n

ơ

i đã giúp cô nuôi n

ng nh

ng tâm t

ư

bé nh

, là n

ơ

i hé n

nh

ng n

h

ng tình c

m đ

u đ

i. Cô là m

t cô gái ngây th

ơ

, hay m

ng m

ơ

và thích đ

m mình trong ti

u thuy

ế

t ngôn tình, có l

vì th

ế

mà cô luôn m

ơ

t

ưở

ng đ

ế

n m

t chàng b

ch mã hoàng t

c

a riêng mình. Nh

ư

ng còn v

chuy

n tình c

m nam n

cô l

i r

t m

ơ

h

, mong manh và d

v

.

R

i b

t ch

t m

t ngày đ

p tr

i c*

i thu,thiên s

tình yêu đã mang Hà V

ĩ

Phong đ

ế

n trái tim cô, nhen nhúm cho cô nh

n l

a tình đ

u. Nh

ư

ng ng

ườ

i không ch

dành h

n cho cô mà h

n là tài s

n c

a t

t c

n

sinh trong l

p.

Nh

ư

ng

ườ

i ta v

n th

ườ

ng hay nói ”trai đ

p là trai c

a chung” mà.

Hà V

ĩ

Phong m

t thành viên sáng giá c

a tr

ườ

ng, đ

ng th

i c

ũ

ng là m

t nam viên m

i c

a l

p. L

n đ

u g

p c

u th

t không th

không khi

ế

n các nàng n

sinh đ

n

ườ

m n

ượ

p, Thinh Thinh ch

c ch

n

c

ũ

ng không ngo

i l

. Chính đôi m

t

y,

đôi m

t bi

ế

t nói

đã c*

n hút cô t

ánh nhìn đ

u tiên, nó mang đ

ế

n cô m

t s

yên bình mênh mang c

a bi

n mùa thu, n

c

ườ

i nh

nhàng nh

ư

làn gió

m áp mùa h

. Nh

ư

ng đâu đó l

i toát lên m

t v

l

nh lùng, cao ng

o khác th

ườ

ng.

Ánh n

ng chói r

i len l

i qua t

ng chi

ế

c lá, ph

lên khuôn m

t thanh tú

y nh

ư

nh

ng v

ng hào quang chói nhoáng. D

ườ

ng nh

ư

s

xu

t hi

n c

a h

n nh

ư

m

t thiên s

, luôn luôn thu hút ánh nhìn nh

ư

v

y.

Tr

trêu thay Hà V

ĩ

Phong l

i đ

ượ

c x

ế

p ng

i chung v

i cô nàng hot girl kiêu kì c

a l

p là H

Yên, m

t ti

u th

ư

đanh đá sánh đôi v

i chàng hoàng t

V

ĩ

Phong th

t khi

ế

n các cô nàng ph

i phát s

t lên vì ganh t

. S

xu

t hi

n c

a anh chàng đã khi

ế

n nàng thay đ

i ph

i nói là 360, v

n d

ĩ

đã là m

t đ

i m

nhân s

h

u c

thân hình l

n nhan s

c nay càng n

i b

t h

ơ

n v

i s

hi

n th

c gi

t

o, khi

ế

n bao anh chàng ngây ng

t.

Gi

ngh

l

i th

t th

y kinh t

m!!!

Qu

th

t không h

danh là thiên tài c

a tr

ườ

ng, h

n không nh

ng thông minh mà t

t c

các

môn th

thao đ

u không th

làm khó đ

ượ

c h

n

. M

i đây thôi h

n đã giành đ

ượ

c huy ch

ươ

ng vàng c

a c*

c thi b

ơ

i l

i toàn qu

c. M

t chàng trai tài hoa, hào nhoáng nh

ư

th

ế

h

i làm sao mà ai không đ

ng lòng cho đ

ượ

c.

Kho

ng cách gi

a Thinh Thinh và h

n tuy r

t g

n nh

ư

ng đôi lúc l

i r

t xa v

i. Dù ng

ườ

i đ

u sông ng

ườ

i c*

i sông nh

ư

ng m

i hành đ

ng c

a h

n đ

u trong t

m m

t cô…Th

nh tho

ng l

i th

y H

Yên quay sang thì th

m v

i h

n, còn h

n ch

l

nh lùng, d

ng d

ư

ng đáp l

i b

ng m

t n

c

ườ

i nh

. Ch

ng hi

u vì sao đi

u đó làm Thinh Thinh thích thú, t

đó d

n d

n thành thói quen, cô quan sát h

n nhìu h

ơ

n.

Không bi

ế

t t

lúc nào cô m

ế

n h

n, đem lòng yêu h

n m

t r

i.

M

t l

n b

t g

p ánh m

t

y đang nhìn v

phía mình, tim cô l

i đ

p lo

n x

, t

h

i lòng:”Ph

i chăng v

a nãy c

u

y v

a nhìn mình

ư

? Mình

ư

? Hay là H

Yên?”

Th

y th

ế

H

Yên t

c gi

n, gi

ng gi

u c

t:“Ê, nhìn gì mà đ

m

t h

ế

t v

y?”

C

m giác b

b

t qu

tang nh

ư

v

a làm đi

u gì x

u xa, Thinh Thinh nh

ư

m

t đ

a tr

m

c l

i cúi đ

u lúng túng.

“Mình..Mình…”

Trong phút ch

c, m

t bàn tay b

ng h

t m

nh lên vai cô, khi

ế

n cô mu

n ngã nhào.

“Này, c

u đ

ng nói v

i tôi c

u thích Hà V

ĩ

Phong đ

y nhé?”

V

a d

t l

i, Tiêu Linh l

i ti

ế

p:”Sao ph

i h

i n

a? H

Yên c

u nhìn kìa đ

đ

ế

n t

n tai r

i còn gì.”

H

Yên kh

“h

m” m

t cái r

i li

ế

c nhìn cô t

đ

u xu

ng chân.

M

t lát sau, cô nàng m

i quay sang Tiêu Linh

ng

o:“Thôi nào c

u c

gh

o ng

ườ

i ta hoài. Là con gái v

i nhau chúng mình ph

i giúp đ

c

u

y ch

.”

Tiêu Linh ng

c nhiên ngây ra m

t lúc h

i l

i: “H

..Yên..c

u v

a nói gì c

ơ

?”-R

i nh

ư

hi

u ra đi

u gì đó nói ti

ế

p:”À…

.. Đúng v

y hai t

i này s

giúp c

u..”

H

Yên m

m c

ườ

i đ

ng tình: “Tiêu Linh nói đúng, c

u nên m

nh d

ng lên ch

,ph

i ch

đ

ng ý mà.”

Th

t đáng kinh t

m!!! th

t đáng x

u xa!!!

Sao lúc đó mày l

i đ

m

t b

ch

y, sao mày l

i tin chúng th

t lòng mu

n giúp mày, sao mày không tát cho t

i nó m

t b

t tay, sao mày l

i tin l

i nó đ

gi

đây th

ế

này. Mày th

t ng

c ngh

ế

ch Liêu Tâm Thinh

.

…………………………………..

“Liêu Tâm Thinh, cậu định chiếm luôn cái nhà vệ sinh à?”-Tố Tố hét lên ầm ĩ:” Hay là ngủ ở trỏng luôn rồi.”

Th

ế

đ

y vào v

sinh lúc nào c

ũ

ng b

hai bà ch

n này c

n nh

n mãi.

Tình Yêu À, Để Sau Nhé!Tác giả: zieny189 “ I love you, loving you, as the mouse so love the rice. Even every day……” Vào đầu hạ nắng nóng, bầu trời xanh thắm không gợn tí mây, những ánh nắng ấm vui đùa chiếu rọi khắp một góc sân đỏ rực. Trong phòng ký túc xá nào đó tại trường đại học Dạ Hoa bỗng vang lên thất thanh: “Oh yeah!!!cuối cùng cũng hè rồi.”-Tố Tố mừng rỡ hét lên, nắm lấy tay Thinh Thinh rồi bỗng lặng đi. Cả hai không hẹn mà cùng quay sang Ni Ni đang ngồi u rũ. “Thôi nào, chắc sẽ ổn mà”-Tố Tố vừa nói vừa lay lay vai cô bạn đáng thương đang thấp thỏm lo sợ kết quả thi của mình:” Thi thôi mà dù sao cũng qua rồi, phải tự tin lên chứ. Cậu nhìn Thinh Thinh kìa, mai cậu ấy thi mà bây giờ mặt vẫn tỉnh bơ thế kia.” “Này, này, ai bảo là tớ tỉnh bơ hả? Cậu không thấy tớ đang muốn phát điên lên vì cuốn sách đầy luật này à? Thật là.”- Cô vừa nói vừa lấy cuốn sách dày cộm gõ vào đầu Tố Tố đang ba hoa múa mép đằng kia. Tố Tố đáng thương nước mắt lưng tròng chưa kịp định hình thì hung thủ lại vênh váo tiếp lời:”Cậu tưởng ai cũng… Ánh nắng chói rọi len lỏi qua từng chiếc lá phảlên khuôn mặt thanh túấy nhưnhững vầng hào quang chói nhoáng.Phía sau cánh cửa Thinh Thinh thoáng nghe tiếng thở dài của Tố Tố.“Haizzz…Ni Ni này, tớ thấy hơi lo lo…nhỡ Thinh Thinh lại…”“Chắc cậu lo quá rồi, tớ nghĩ Thinh Thinh không ngốc thế đâu.”“Ai mà biết được cơ chứ, đâu phải cậu ấy chưa từng ngốc bao giờ.”Nắm chặt nắm cửa cô bất lực khép phòng lại,tiếng xì xào ngoài ấy vẫn chưa thôi. Từng giọt nước mắt buốt lạnh lần lượt lăn dài trên gò má, cô đưa tay cố nắm lấy trái tim đang tan vỡ dần một cách đầy bất lực…bất lực….“Hà Vĩ Phong.”“Hà Vĩ Phong…”” Liêu Tâm Thinh mày làm sao thếnày? Sao lúc nào mày cũng bịcon ngườiấyảnh hưởng nhưvậy. Mày không thểmạnh mẽlên được à, sao cứphải tựdày vò mình, phảivì hạng ngườiấy mà đau khổhả? Đã bảo là quên rồi cơmà….”Nói thì nói thế nhưng làm sao mà cô lại có thể quên được cơ chứ…khi mà hạnh phúc, nỗi đau những thứ luôn luôn hiện hữu trong lòng cô chưa lúc nào ngủ yên.TốTốnói rất đúng, cô rất ngốc, rất ngốc…Ngốc đến nỗi đến tận bây giờcô vẫn chưa thểchấp nhận được sựthật, vẫn hy vọng và chờđợi con người đó, con người đã làm cô tổn thương hết lần này đến lần khác.Cấp 3 là khoảng thời gian đẹp đẽnhất của mỗi người học sinh, có lẽvới một cô nàng thuần khiết,t rong sáng nhưThinh Thinh cũng vậy. Nơi đây chính là nơi đã giúp cô nuôi nấng những tâm tưbé nhỏ, là nơi hé nởnhững nụhồng tình cảm đầu đời. Cô là một cô gái ngây thơ, hay mộng mơvà thích đắm mình trong tiểu thuyết ngôn tình, có lẽvì thếmà cô luôn mơtưởng đến một chàng bạch mã hoàng tửcủa riêng mình. Nhưng còn vềchuyện tình cảm nam nữcô lại rất mơhồ, mong manh và dễvỡ.Rồi bất chợt một ngày đẹp trời c*ối thu,thiên sứtình yêu đã mang Hà VĩPhong đến trái tim cô, nhen nhúm cho cô nhọn lửa tình đầu. Nhưng người không chỉdành hắn cho cô mà hắn là tài sản của tất cảnữsinh trong lớp.Nhưngười ta vẫn thường hay nói ”trai đẹp là trai của chung” mà.Hà VĩPhong một thành viên sáng giá của trường, đồng thời cũng là một nam viên mới của lớp. Lần đầu gặp cậu thật không thểkhông khiến các nàng nữsinh đổnườm nượp, Thinh Thinh chắc chắncũng không ngoại lệ. Chính đôi mắtấy,đôi mắt biết nóiđã c*ốn hút cô từánh nhìn đầu tiên, nó mang đến cô một sựyên bình mênh mang của biển mùa thu, nụcười nhẹnhàng nhưlàn gióấm áp mùa hạ. Nhưng đâu đó lại toát lên một vẻlạnh lùng, cao ngạo khác thường.Ánh nắng chói rọi len lỏi qua từng chiếc lá, phảlên khuôn mặt thanh túấy nhưnhững vầng hào quang chói nhoáng. Dường nhưsựxuất hiện của hắn nhưmột thiên sứ, luôn luôn thu hút ánh nhìn nhưvậy.Trớtrêu thay Hà VĩPhong lại được xếp ngồi chung với cô nàng hot girl kiêu kì của lớp là HạYên, một tiểu thưđanh đá sánh đôi với chàng hoàng tửVĩPhong thật khiến các cô nàng phải phát sốt lên vì ganh tị. Sựxuất hiện của anh chàng đã khiến nàng thay đổi phải nói là 360, vốn dĩđã là một đại mỹnhân sởhữu cảthân hình lẫn nhan sắc nay càng nổi bật hơn với sựhiền thục giảtạo, khiến bao anh chàng ngây ngất.Giờnghỹlại thật thấy kinh tởm!!!Quảthật không hổdanh là thiên tài của trường, hắn không những thông minh mà tất cảcácmôn thểthao đều không thểlàm khó được hắn. Mới đây thôi hắn đã giành được huy chương vàng của c*ộc thi bơi lội toàn quốc. Một chàng trai tài hoa, hào nhoáng nhưthếhỏi làm sao mà ai không động lòng cho được.Khoảng cách giữa Thinh Thinh và hắn tuy rất gần nhưng đôi lúc lại rất xa vời. Dù người đầu sông người c*ối sông nhưng mọi hành động của hắn đều trong tầm mắt cô…Thỉnh thoảng lại thấy HạYên quay sang thì thầm với hắn, còn hắn chỉlạnh lùng, dửng dưng đáp lại bằng một nụcười nhẹ. Chẳng hiểu vì sao điều đó làm Thinh Thinh thích thú, từđó dần dần thành thói quen, cô quan sát hắn nhìu hơn.Không biết từlúc nào cô mến hắn, đem lòng yêu hắn mất rồi.Một lần bắt gặp ánh mắtấy đang nhìn vềphía mình, tim cô lại đập loạn xạ, tựhỏi lòng:”Phải chăng vừa nãy cậuấy vừa nhìn mìnhư? Mìnhư? Hay là HạYên?”Thấy thếHạYên tức giận, giọng giễu cợt:“Ê, nhìn gì mà đỏmặt hết vậy?”Cảm giác bịbắt quảtang nhưvừa làm điều gì xấu xa, Thinh Thinh nhưmột đứa trẻmắc lỗi cúi đầu lúng túng.“Mình..Mình…”Trong phút chốc, một bàn tay bỗng hất mạnh lên vai cô, khiến cô muốn ngã nhào.“Này, cậu đừng nói với tôi cậu thích Hà VĩPhong đấy nhé?”Vừa dứt lời, Tiêu Linh lại tiếp:”Sao phải hỏi nữa? HạYên cậu nhìn kìa đỏđến tận tai rồi còn gì.”HạYên khẽ“hừm” một cái rồi liếc nhìn cô từđầu xuống chân.Một lát sau, cô nàng mới quay sang Tiêu Linhỏngẹo:“Thôi nào cậu cứghẹo người ta hoài. Là con gái với nhau chúng mình phải giúp đỡcậuấy chứ.”Tiêu Linh ngạc nhiên ngây ra một lúc hỏi lại: “Hạ..Yên..cậu vừa nói gì cơ?”-Rồi nhưhiểu ra điều gì đó nói tiếp:”À…Ờ.. Đúng vậy hai tụi này sẽgiúp cậu..”HạYên mỉm cười đồng tình: “Tiêu Linh nói đúng, cậu nên mạnh dạng lên chứ,phải chủđộng ý mà.”Thật đáng kinh tỏm!!! thật đáng xấu xa!!!Sao lúc đó mày lại đỏmặt bỏchạy, sao mày lại tin chúng thật lòng muốn giúp mày, sao mày không tát cho tụi nó một bạt tay, sao mày lại tin lời nó đểgiờđây thếnày. Mày thật ngốc nghếch Liêu Tâm Thinhạ.…………………………………..“Liêu Tâm Thinh, cậu định chiếm luôn cái nhà vệ sinh à?”-Tố Tố hét lên ầm ĩ:” Hay là ngủ ở trỏng luôn rồi.”Thếđấy vào vệsinh lúc nào cũng bịhai bà chằn này cằn nhằn mãi.

Chương 3