Tác giả:

Ép Hôn Hả?????????????????????- tiếng một con bé vang lên, vọng khắp cả gian phòng rộng lớn. - Con ko cần phải ngạc nhiên như thế. - Cái j`? Bố bảo con ko-cần-phải-ngac-nhiên-như-thế khi bik tin mình sắp phải cưới ng` mà mình chưa gặp mặt một lần sao? Làm sao có thể chứ? Aaaaaaaaaa... Ng` đàn ông đưa tay bịt tai lại trước tiếng hét của con bé. - Đừng có hét lên như thế. Đây là chuyện đã định sẵn từ lúc con còn chưa ra đời. Giờ đã đến lúc rồi. - Từ lúc con-còn-chưa-ra-đời ư? Vậy là cuộc đời con đã đc quyết định trước cả khi con có mặt trên cõi đời này sao? - Đúng vậy. Lúc xưa ông con đã từng lập hôn ước với một ng` bạn rằng nếu con sinh ra là con gái thì sẽ kết hôn với đứa cháu trai của ng` bạn ấy... - Hôn ước cái j` chứ? Ép hôn thì có. Bố a`, bố nỡ để con lấy một ng` ko wen bik sao? Bố...- con bé quay sang năn nỉ ng` đàn ông ngồi trước mặt nó. - Làm sao mà bố nỡ chứ- ng` đàn ông thở dài- nhưng ông của con đã quyết, hơn nữa chúng ta lại ko thể làm trái hôn ước nên... - Kooooooo- con bé…

Chương 3: Chương 3

Ép HônTác giả: Vô DanhÉp Hôn Hả?????????????????????- tiếng một con bé vang lên, vọng khắp cả gian phòng rộng lớn. - Con ko cần phải ngạc nhiên như thế. - Cái j`? Bố bảo con ko-cần-phải-ngac-nhiên-như-thế khi bik tin mình sắp phải cưới ng` mà mình chưa gặp mặt một lần sao? Làm sao có thể chứ? Aaaaaaaaaa... Ng` đàn ông đưa tay bịt tai lại trước tiếng hét của con bé. - Đừng có hét lên như thế. Đây là chuyện đã định sẵn từ lúc con còn chưa ra đời. Giờ đã đến lúc rồi. - Từ lúc con-còn-chưa-ra-đời ư? Vậy là cuộc đời con đã đc quyết định trước cả khi con có mặt trên cõi đời này sao? - Đúng vậy. Lúc xưa ông con đã từng lập hôn ước với một ng` bạn rằng nếu con sinh ra là con gái thì sẽ kết hôn với đứa cháu trai của ng` bạn ấy... - Hôn ước cái j` chứ? Ép hôn thì có. Bố a`, bố nỡ để con lấy một ng` ko wen bik sao? Bố...- con bé quay sang năn nỉ ng` đàn ông ngồi trước mặt nó. - Làm sao mà bố nỡ chứ- ng` đàn ông thở dài- nhưng ông của con đã quyết, hơn nữa chúng ta lại ko thể làm trái hôn ước nên... - Kooooooo- con bé… - Nếu mun chết thì cứ la lên!Một ng` đến, hỏi con bé có sao ko.- Tôi ko sao, chỉ là gặp ác mộng thôi.Tên trộm cứ nhìn con bé chằm làm nó hơi lo, ko lẽ hắn định...Rồi nhân lúc tên trộm ko để ý, con bé co chân đạp tên trộm một cái làm hắn la oai oái và thả con bé ra. Sau đó, con bé còn tặng thêm tên trộm một cú đá vào bụng rồi mở cửa chạy ra ngoài. Con bé la lên. Lập tức mọi ng` chạy lại phòng con bé. Một thanh niên bước ra, chắc chắn là tên trộm lúc nãy. Tên trộm bước ra một cách đàng hoàng, từ từ:- Cô là ai?- Tên trộm hỏi như thể đây là nhà hắn còn con bé là trộm ý.Mọi ng` vừa nhìn thấy hắn thì cúi đầu chào:- Chào cậu chủ, cậu chủ đã về.Ôi ko, con bé đứng chết sững nhìn tên trộm. Cậu chủ ư? Ko lẽ đây chính là cái tên chết tiệt mà nó phải cưới ư? Đùa a`?- Cô ta là ai?- Hắn hỏi một lần nữa.- Dạ thưa, đó chính là tiểu thư đã có hôn ước với cậu.- ông quản gia lên tiếng trả lời.- Là con bé này đây ư?- Hắn nhìn con bé đầy coi thường.J` chứ, hắn là ai mà dám nhìn nó như vậy chứ? Nó đường đường là một tiểu thư kiêu hãnh có thừa cơ mà.- Tôi thì sao?- Con bé tức giận hỏi- mà tôi ko nghĩ anh lại vào nhà của mình lén lút như một tên ăn trộm thế này- Con bé nói với vẻ châm biếm.- Sao cô dám...Đây là nhà tôi, tôi ra vào thế nào ko cần cô quan tâm.- Oh, tôi chỉ tò mò thôi mà, anh ko mun thì thôi vậy. Nhưng lần sau làm ơn đừng có làm như vậy, và nhất là đừng có vào phòng tôi...- Cô sợ à?- Hắn cười khẩy.- Tất nhiên. Nhưng ko phải tôi sợ trộm, tôi sợ có ng` lẻn vào phòng tôi làm chuyện xằng bậy.- Con bé nói, giọng đầy mỉa mai.- Hình như cô tưởng mình xinh đẹp lắm thì phải? Rất tiếc là phải nói cô nhầm rồi đấy.- Hắn nói, giọng cũng đầy mỉa mai.- Anh...- Con bé tức điên lên, lần đầu tiên có ng` dám nói vậy với nó. Phải cố gắng lắm con bé mới ko để mình đấm vào cái mặt đáng ghét của hắn một phát cho hả giận- Oh`, tôi cũng mong là như lời anh nói.Nói xong con bé quay lưng bước vào phòng, để lại ngoài cửa một thằng nhok tức điên lên. Thằng nhok hậm hực bỏ đi còn mọi ng` thì ai về phòng nấy, típ tục giấc ngủ (mới có 3h sáng mừ).

- Nếu mun chết thì cứ la lên!

Một ng` đến, hỏi con bé có sao ko.

- Tôi ko sao, chỉ là gặp ác mộng thôi.

Tên trộm cứ nhìn con bé chằm làm nó hơi lo, ko lẽ hắn định...Rồi nhân lúc tên trộm ko để ý, con bé co chân đạp tên trộm một cái làm hắn la oai oái và thả con bé ra. Sau đó, con bé còn tặng thêm tên trộm một cú đá vào bụng rồi mở cửa chạy ra ngoài. Con bé la lên. Lập tức mọi ng` chạy lại phòng con bé. Một thanh niên bước ra, chắc chắn là tên trộm lúc nãy. Tên trộm bước ra một cách đàng hoàng, từ từ:

- Cô là ai?- Tên trộm hỏi như thể đây là nhà hắn còn con bé là trộm ý.

Mọi ng` vừa nhìn thấy hắn thì cúi đầu chào:

- Chào cậu chủ, cậu chủ đã về.

Ôi ko, con bé đứng chết sững nhìn tên trộm. Cậu chủ ư? Ko lẽ đây chính là cái tên chết tiệt mà nó phải cưới ư? Đùa a`?

- Cô ta là ai?- Hắn hỏi một lần nữa.

- Dạ thưa, đó chính là tiểu thư đã có hôn ước với cậu.- ông quản gia lên tiếng trả lời.

- Là con bé này đây ư?- Hắn nhìn con bé đầy coi thường.

J` chứ, hắn là ai mà dám nhìn nó như vậy chứ? Nó đường đường là một tiểu thư kiêu hãnh có thừa cơ mà.

- Tôi thì sao?- Con bé tức giận hỏi- mà tôi ko nghĩ anh lại vào nhà của mình lén lút như một tên ăn trộm thế này- Con bé nói với vẻ châm biếm.

- Sao cô dám...Đây là nhà tôi, tôi ra vào thế nào ko cần cô quan tâm.

- Oh, tôi chỉ tò mò thôi mà, anh ko mun thì thôi vậy. Nhưng lần sau làm ơn đừng có làm như vậy, và nhất là đừng có vào phòng tôi...

- Cô sợ à?- Hắn cười khẩy.

- Tất nhiên. Nhưng ko phải tôi sợ trộm, tôi sợ có ng` lẻn vào phòng tôi làm chuyện xằng bậy.- Con bé nói, giọng đầy mỉa mai.

- Hình như cô tưởng mình xinh đẹp lắm thì phải? Rất tiếc là phải nói cô nhầm rồi đấy.- Hắn nói, giọng cũng đầy mỉa mai.

- Anh...- Con bé tức điên lên, lần đầu tiên có ng` dám nói vậy với nó. Phải cố gắng lắm con bé mới ko để mình đấm vào cái mặt đáng ghét của hắn một phát cho hả giận- Oh`, tôi cũng mong là như lời anh nói.

Nói xong con bé quay lưng bước vào phòng, để lại ngoài cửa một thằng nhok tức điên lên. Thằng nhok hậm hực bỏ đi còn mọi ng` thì ai về phòng nấy, típ tục giấc ngủ (mới có 3h sáng mừ).

Ép HônTác giả: Vô DanhÉp Hôn Hả?????????????????????- tiếng một con bé vang lên, vọng khắp cả gian phòng rộng lớn. - Con ko cần phải ngạc nhiên như thế. - Cái j`? Bố bảo con ko-cần-phải-ngac-nhiên-như-thế khi bik tin mình sắp phải cưới ng` mà mình chưa gặp mặt một lần sao? Làm sao có thể chứ? Aaaaaaaaaa... Ng` đàn ông đưa tay bịt tai lại trước tiếng hét của con bé. - Đừng có hét lên như thế. Đây là chuyện đã định sẵn từ lúc con còn chưa ra đời. Giờ đã đến lúc rồi. - Từ lúc con-còn-chưa-ra-đời ư? Vậy là cuộc đời con đã đc quyết định trước cả khi con có mặt trên cõi đời này sao? - Đúng vậy. Lúc xưa ông con đã từng lập hôn ước với một ng` bạn rằng nếu con sinh ra là con gái thì sẽ kết hôn với đứa cháu trai của ng` bạn ấy... - Hôn ước cái j` chứ? Ép hôn thì có. Bố a`, bố nỡ để con lấy một ng` ko wen bik sao? Bố...- con bé quay sang năn nỉ ng` đàn ông ngồi trước mặt nó. - Làm sao mà bố nỡ chứ- ng` đàn ông thở dài- nhưng ông của con đã quyết, hơn nữa chúng ta lại ko thể làm trái hôn ước nên... - Kooooooo- con bé… - Nếu mun chết thì cứ la lên!Một ng` đến, hỏi con bé có sao ko.- Tôi ko sao, chỉ là gặp ác mộng thôi.Tên trộm cứ nhìn con bé chằm làm nó hơi lo, ko lẽ hắn định...Rồi nhân lúc tên trộm ko để ý, con bé co chân đạp tên trộm một cái làm hắn la oai oái và thả con bé ra. Sau đó, con bé còn tặng thêm tên trộm một cú đá vào bụng rồi mở cửa chạy ra ngoài. Con bé la lên. Lập tức mọi ng` chạy lại phòng con bé. Một thanh niên bước ra, chắc chắn là tên trộm lúc nãy. Tên trộm bước ra một cách đàng hoàng, từ từ:- Cô là ai?- Tên trộm hỏi như thể đây là nhà hắn còn con bé là trộm ý.Mọi ng` vừa nhìn thấy hắn thì cúi đầu chào:- Chào cậu chủ, cậu chủ đã về.Ôi ko, con bé đứng chết sững nhìn tên trộm. Cậu chủ ư? Ko lẽ đây chính là cái tên chết tiệt mà nó phải cưới ư? Đùa a`?- Cô ta là ai?- Hắn hỏi một lần nữa.- Dạ thưa, đó chính là tiểu thư đã có hôn ước với cậu.- ông quản gia lên tiếng trả lời.- Là con bé này đây ư?- Hắn nhìn con bé đầy coi thường.J` chứ, hắn là ai mà dám nhìn nó như vậy chứ? Nó đường đường là một tiểu thư kiêu hãnh có thừa cơ mà.- Tôi thì sao?- Con bé tức giận hỏi- mà tôi ko nghĩ anh lại vào nhà của mình lén lút như một tên ăn trộm thế này- Con bé nói với vẻ châm biếm.- Sao cô dám...Đây là nhà tôi, tôi ra vào thế nào ko cần cô quan tâm.- Oh, tôi chỉ tò mò thôi mà, anh ko mun thì thôi vậy. Nhưng lần sau làm ơn đừng có làm như vậy, và nhất là đừng có vào phòng tôi...- Cô sợ à?- Hắn cười khẩy.- Tất nhiên. Nhưng ko phải tôi sợ trộm, tôi sợ có ng` lẻn vào phòng tôi làm chuyện xằng bậy.- Con bé nói, giọng đầy mỉa mai.- Hình như cô tưởng mình xinh đẹp lắm thì phải? Rất tiếc là phải nói cô nhầm rồi đấy.- Hắn nói, giọng cũng đầy mỉa mai.- Anh...- Con bé tức điên lên, lần đầu tiên có ng` dám nói vậy với nó. Phải cố gắng lắm con bé mới ko để mình đấm vào cái mặt đáng ghét của hắn một phát cho hả giận- Oh`, tôi cũng mong là như lời anh nói.Nói xong con bé quay lưng bước vào phòng, để lại ngoài cửa một thằng nhok tức điên lên. Thằng nhok hậm hực bỏ đi còn mọi ng` thì ai về phòng nấy, típ tục giấc ngủ (mới có 3h sáng mừ).

Chương 3: Chương 3