Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…

Chương 17: Chương 17

Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương cả người dựa vào ghế phía sau mở hé đôi mắt nhìn Lý Ngọc Trân giọng nghe không ra chút nào là giậnA tại sao tớ phải giận chứ tớ không dám đâulỡ cậu mà tức giận một cái ném tớ giữa rừng thì sao?Ôiii tớ nói thật đấyLý Ngọc Trân nụ cười cứng đờ giọng nói khóc không ra nước mắtBà cô của tôi ơi,tớ không dám không dám nữa đâu cậu đừng giận màNguyệt Sương tỏ vẻ :Ta không thèm để ý!Lý Ngọc Trân luống cuống vẻ mặt đau khổ nhìn Nguyệt SươngHay là như thế này đi cậu muốn cái gì ở trong tư khố của tớ cũng được, tớ cho cậu tùy tiện chọn!Nguyệt Sương mắt sáng lấp lánhCô nàng Lý Ngọc Trân này có rất nhiều đồ tốt a!!Hai tay Nguyệt Sương rối rắm cuộn vào nhau vẻ mặt không tin hỏiThật sao? cậu không có đùa tớ đấy chứLý Ngọc Trân :!Không là thật đấy!cậu muốn gì cũng đượcNguyệt Sương vẻ mặt gian xảoĐây là cậu nói đấy nhé đừng đổi ýTất nhiên là không rồi tớ là người không giữ chữ tín vậy sao?Lý Ngọc Trân suốt ruột nhìn Nguyệt SươngNguyệt Sương :!Nụ cười gian xảo của Nguyệt Sương sắp bật ra từ miệng nhưng cô cố kìm chế lại,cô dứt khoát nóiTớ muốn tấm Huyết Ngọc của cậuLý Ngọc Trân dừng cười lấy một tay ngoáy ngoáy taiA hình như tiếng gió to quá , tớ không nghe thấy gì hết cậu vừa nói gì vậy?Nguyệt Sương trầm mặc,vẻ mặt như thiếu nữ bị tra nam làm tổn thươngAizzz cậu không muốn cho tớ cũng không sao, tớ không sao hết tớ ổn màNói xong nước mắt cô cũng sắp trào ra tới nơi rồiNhìn tình cảnh này ai cũng có thể nhận ra là Nguyệt Sương đang giả vờ nhưng không biết có phải là Lý Ngọc Trân không nhận ra thật không hay là giả vờCô nàng trên mặt đầy vẻ suốt ruộtCho cậu,cho cậu là được chứ gì,cậu đừng khóc đừng khóc a!Tí xuống xe ai không biết còn tưởng tớ bắt nạt cậu đấyNguyệt Sương thở dài gật gật đầuAizz tớ không giận mà sao tớ có thể giận cậu chứLý Ngọc Trân :!Cậu thay đổi rồi!cậu không còn đáng yêu như xưa nữaNói xong cô nàng còn làm bộ làm tịch lấy tay lau mắtNguyệt Sương vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lý Ngọc TrânTớ bây giờ không đáng yêu sao?!Hahhah sao cậu lại không đáng yêu được chứ, cậu đáng yêu chết đi đượcNguyệt Sương gật gật đầu không tỏ vẻ gì trong lòng lại phun tàoAaaaaalàm ta sợ muốn chếtcòn tưởng bị bại lỗ cơhuhuhusao này ta nhất định phải chú ý hơnLý Ngọc Trân dè dặt nhìn Nguyệt Sương nhìn bộ dạng đáng thương không thôi giọng nói ỉu xìuCậu còn giận tớ hả?Hay là tớ-Tớ không có giận chỉ là không biết nói gì mà thôiLý Ngọc Trân :Không phải chỉ là nói vài câu thôi sao cậu không nói tớ sẽ nóiAizzz cậu biết không nghe nói cái vị đại tiểu thư Tần gia kia ý lúc nào cũng lạnh như băng làm bộ làm tịch cho ai xemChỉ có người như cô ta mới xứng với cái tên vị hôn phu kia của cậuAizz có câu nói gì nhỉĐúng rồiChính làDừng!Nguyệt Sương xoa xoa màyAizz sao ta lại như vậy nghe người ta nói xấu Tần Mặc không được hơn nữa còn đặt tên nam chính ch.ế.t ti.ệt kia ở gần nữ nhân của taKhông đúngBây giờ vẫn chưa phảiNguyệt Sương! Không phải cậu nói là từ bỏ rồi saoLý Ngọc Trân bĩu môi hỏiKhông chỉ là không muốn nghe chuyện về anh ta mà thôiLý Ngọc Trân suốt ruột giọng nói khuyên nhủ Nguyệt SươngHaizz cậu làm như vậy là không được nha! cậu phải nghe chuyện xấu về hắn một chút thư thái hơn nhiều nhaNguyệt Sương tỏ vẻNghe lời cậu là được chỉ là đừng nói xấu nữ nhân sắpppp là của taaa là được!

Nguyệt Sương cả người dựa vào ghế phía sau mở hé đôi mắt nhìn Lý Ngọc Trân giọng nghe không ra chút nào là giận

A tại sao tớ phải giận chứ tớ không dám đâu

lỡ cậu mà tức giận một cái ném tớ giữa rừng thì sao?

Ôiii tớ nói thật đấy

Lý Ngọc Trân nụ cười cứng đờ giọng nói khóc không ra nước mắt

Bà cô của tôi ơi,tớ không dám không dám nữa đâu cậu đừng giận mà

Nguyệt Sương tỏ vẻ :

Ta không thèm để ý!

Lý Ngọc Trân luống cuống vẻ mặt đau khổ nhìn Nguyệt Sương

Hay là như thế này đi cậu muốn cái gì ở trong tư khố của tớ cũng được, tớ cho cậu tùy tiện chọn!

Nguyệt Sương mắt sáng lấp lánh

Cô nàng Lý Ngọc Trân này có rất nhiều đồ tốt a!!

Hai tay Nguyệt Sương rối rắm cuộn vào nhau vẻ mặt không tin hỏi

Thật sao? cậu không có đùa tớ đấy chứ

Lý Ngọc Trân :

!

Không là thật đấy!cậu muốn gì cũng được

Nguyệt Sương vẻ mặt gian xảo

Đây là cậu nói đấy nhé đừng đổi ý

Tất nhiên là không rồi tớ là người không giữ chữ tín vậy sao?

Lý Ngọc Trân suốt ruột nhìn Nguyệt Sương

Nguyệt Sương :

!

Nụ cười gian xảo của Nguyệt Sương sắp bật ra từ miệng nhưng cô cố kìm chế lại,cô dứt khoát nói

Tớ muốn tấm Huyết Ngọc của cậu

Lý Ngọc Trân dừng cười lấy một tay ngoáy ngoáy tai

A hình như tiếng gió to quá , tớ không nghe thấy gì hết cậu vừa nói gì vậy?

Nguyệt Sương trầm mặc,vẻ mặt như thiếu nữ bị tra nam làm tổn thương

Aizzz cậu không muốn cho tớ cũng không sao, tớ không sao hết tớ ổn mà

Nói xong nước mắt cô cũng sắp trào ra tới nơi rồi

Nhìn tình cảnh này ai cũng có thể nhận ra là Nguyệt Sương đang giả vờ nhưng không biết có phải là Lý Ngọc Trân không nhận ra thật không hay là giả vờ

Cô nàng trên mặt đầy vẻ suốt ruột

Cho cậu,cho cậu là được chứ gì,cậu đừng khóc đừng khóc a!

Tí xuống xe ai không biết còn tưởng tớ bắt nạt cậu đấy

Nguyệt Sương thở dài gật gật đầu

Aizz tớ không giận mà sao tớ có thể giận cậu chứ

Lý Ngọc Trân :

!

Cậu thay đổi rồi!

cậu không còn đáng yêu như xưa nữa

Nói xong cô nàng còn làm bộ làm tịch lấy tay lau mắt

Nguyệt Sương vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lý Ngọc Trân

Tớ bây giờ không đáng yêu sao?

!

Hahhah sao cậu lại không đáng yêu được chứ, cậu đáng yêu chết đi được

Nguyệt Sương gật gật đầu không tỏ vẻ gì trong lòng lại phun tào

Aaaaaa

làm ta sợ muốn chết

còn tưởng bị bại lỗ cơ

huhuhu

sao này ta nhất định phải chú ý hơn

Lý Ngọc Trân dè dặt nhìn Nguyệt Sương nhìn bộ dạng đáng thương không thôi giọng nói ỉu xìu

Cậu còn giận tớ hả?

Hay là tớ-

Tớ không có giận chỉ là không biết nói gì mà thôi

Lý Ngọc Trân :

Không phải chỉ là nói vài câu thôi sao cậu không nói tớ sẽ nói

Aizzz cậu biết không nghe nói cái vị đại tiểu thư Tần gia kia ý lúc nào cũng lạnh như băng làm bộ làm tịch cho ai xem

Chỉ có người như cô ta mới xứng với cái tên vị hôn phu kia của cậu

Aizz có câu nói gì nhỉ

Đúng rồi

Chính là

Dừng!

Nguyệt Sương xoa xoa mày

Aizz sao ta lại như vậy nghe người ta nói xấu Tần Mặc không được hơn nữa còn đặt tên nam chính ch.

ế.

t ti.

ệt kia ở gần nữ nhân của ta

Không đúng

Bây giờ vẫn chưa phải

Nguyệt Sương! Không phải cậu nói là từ bỏ rồi sao

Lý Ngọc Trân bĩu môi hỏi

Không chỉ là không muốn nghe chuyện về anh ta mà thôi

Lý Ngọc Trân suốt ruột giọng nói khuyên nhủ Nguyệt Sương

Haizz cậu làm như vậy là không được nha! cậu phải nghe chuyện xấu về hắn một chút thư thái hơn nhiều nha

Nguyệt Sương tỏ vẻ

Nghe lời cậu là được chỉ là đừng nói xấu nữ nhân sắpppp là của taaa là được!

Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương cả người dựa vào ghế phía sau mở hé đôi mắt nhìn Lý Ngọc Trân giọng nghe không ra chút nào là giậnA tại sao tớ phải giận chứ tớ không dám đâulỡ cậu mà tức giận một cái ném tớ giữa rừng thì sao?Ôiii tớ nói thật đấyLý Ngọc Trân nụ cười cứng đờ giọng nói khóc không ra nước mắtBà cô của tôi ơi,tớ không dám không dám nữa đâu cậu đừng giận màNguyệt Sương tỏ vẻ :Ta không thèm để ý!Lý Ngọc Trân luống cuống vẻ mặt đau khổ nhìn Nguyệt SươngHay là như thế này đi cậu muốn cái gì ở trong tư khố của tớ cũng được, tớ cho cậu tùy tiện chọn!Nguyệt Sương mắt sáng lấp lánhCô nàng Lý Ngọc Trân này có rất nhiều đồ tốt a!!Hai tay Nguyệt Sương rối rắm cuộn vào nhau vẻ mặt không tin hỏiThật sao? cậu không có đùa tớ đấy chứLý Ngọc Trân :!Không là thật đấy!cậu muốn gì cũng đượcNguyệt Sương vẻ mặt gian xảoĐây là cậu nói đấy nhé đừng đổi ýTất nhiên là không rồi tớ là người không giữ chữ tín vậy sao?Lý Ngọc Trân suốt ruột nhìn Nguyệt SươngNguyệt Sương :!Nụ cười gian xảo của Nguyệt Sương sắp bật ra từ miệng nhưng cô cố kìm chế lại,cô dứt khoát nóiTớ muốn tấm Huyết Ngọc của cậuLý Ngọc Trân dừng cười lấy một tay ngoáy ngoáy taiA hình như tiếng gió to quá , tớ không nghe thấy gì hết cậu vừa nói gì vậy?Nguyệt Sương trầm mặc,vẻ mặt như thiếu nữ bị tra nam làm tổn thươngAizzz cậu không muốn cho tớ cũng không sao, tớ không sao hết tớ ổn màNói xong nước mắt cô cũng sắp trào ra tới nơi rồiNhìn tình cảnh này ai cũng có thể nhận ra là Nguyệt Sương đang giả vờ nhưng không biết có phải là Lý Ngọc Trân không nhận ra thật không hay là giả vờCô nàng trên mặt đầy vẻ suốt ruộtCho cậu,cho cậu là được chứ gì,cậu đừng khóc đừng khóc a!Tí xuống xe ai không biết còn tưởng tớ bắt nạt cậu đấyNguyệt Sương thở dài gật gật đầuAizz tớ không giận mà sao tớ có thể giận cậu chứLý Ngọc Trân :!Cậu thay đổi rồi!cậu không còn đáng yêu như xưa nữaNói xong cô nàng còn làm bộ làm tịch lấy tay lau mắtNguyệt Sương vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lý Ngọc TrânTớ bây giờ không đáng yêu sao?!Hahhah sao cậu lại không đáng yêu được chứ, cậu đáng yêu chết đi đượcNguyệt Sương gật gật đầu không tỏ vẻ gì trong lòng lại phun tàoAaaaaalàm ta sợ muốn chếtcòn tưởng bị bại lỗ cơhuhuhusao này ta nhất định phải chú ý hơnLý Ngọc Trân dè dặt nhìn Nguyệt Sương nhìn bộ dạng đáng thương không thôi giọng nói ỉu xìuCậu còn giận tớ hả?Hay là tớ-Tớ không có giận chỉ là không biết nói gì mà thôiLý Ngọc Trân :Không phải chỉ là nói vài câu thôi sao cậu không nói tớ sẽ nóiAizzz cậu biết không nghe nói cái vị đại tiểu thư Tần gia kia ý lúc nào cũng lạnh như băng làm bộ làm tịch cho ai xemChỉ có người như cô ta mới xứng với cái tên vị hôn phu kia của cậuAizz có câu nói gì nhỉĐúng rồiChính làDừng!Nguyệt Sương xoa xoa màyAizz sao ta lại như vậy nghe người ta nói xấu Tần Mặc không được hơn nữa còn đặt tên nam chính ch.ế.t ti.ệt kia ở gần nữ nhân của taKhông đúngBây giờ vẫn chưa phảiNguyệt Sương! Không phải cậu nói là từ bỏ rồi saoLý Ngọc Trân bĩu môi hỏiKhông chỉ là không muốn nghe chuyện về anh ta mà thôiLý Ngọc Trân suốt ruột giọng nói khuyên nhủ Nguyệt SươngHaizz cậu làm như vậy là không được nha! cậu phải nghe chuyện xấu về hắn một chút thư thái hơn nhiều nhaNguyệt Sương tỏ vẻNghe lời cậu là được chỉ là đừng nói xấu nữ nhân sắpppp là của taaa là được!

Chương 17: Chương 17