Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…
Chương 18: 18: Tới Nơi Rồi!
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Một Lúc SauChiếc xe từ từ dừng lại Lý Ngọc Trân lấy tay gỡ dây an toàn rồi quay xuống mỉm cười nói với Nguyệt SươngTới rồi, xuống xe điNguyệt Sương đang nhắm mắt thở thì mở mắt ra gật gật đầuTớ rất tò mò cậu đưa tớ đến nơi nào đấyNguyệt Sương bước xuống xe trước mắt cô hiện ra hình ảnh một khu vườn xanh ươm tươi tốt tiếng suối róc rách, tiếng chim hót líu loNguyệt Sương nhíu mày nhìn trái nhìn phải nhìn một hồi rồi quay sang hỏi Lý Ngọc TrânTớ đâu thấy chỗ nào đặc biệt đâu?Lý Ngọc Trân nháy mắt cười nhí nhảnhTới tối cậu sẽ biết nha~Nguyệt Sương thở dàiKhông thể nói lúc này được saoLý Ngọc Trân vẻ mặt kiên quyếtKhông được! phải chờ tới tốiNguyệt Sương nhún nhún vai thở dàiĐược rồi chờ tới tối thì chờ tới tốiTừ phía sau tiếng động cơ xe dừng lại một giọng nói truyền từ phía sau tớiXin chào chúng ta có thể làm quen không?Văn Dương mỉm cười nhìn cô gái xinh đẹp tinh xảo trước mắtNguyệt Sương giật mình một cái quay người lại phía sauNguyệt Sương nhìn chàng trai anh tuấn trước mặt phía sau anh là vài người có trai có gái,cô mỉm cười giơ tay ra vẻ muốn bắt tayXin chào, tớ là Nguyệt SươngVăn Dương ngại ngùng dơ tay ra bắt tay với Nguyệt SươngXin chào, tớ là Văn DươngBắt tay xong Nguyệt Sương bỏ tay ra một chàng trai ló ra từ phía sauChào cậu tớ là người yêu của Ngọc TrânGiang Thành mỉm cười hì hì đây có lẽ là một chàng trai toả nắngNguyệt Sương mỉm cười lễ phépXin chàoĐột nhiên Lý Ngọc Trân ghê vào tai Nguyệt Sương mỉm cười thì thầmThấy thế nào, được không?Nguyệt Sương vẻ mặt một đốn mỉm cười thì thầm hỏiCậu lại đổi bạn trai?Lý Ngọc Trân cười che miệng mỉm cườiLà một chàng trai cún con,khá tốt ấm áp lắm nha!Nguyệt Sương âm thầm nghĩ không biết nên nói gìChàng trai cún con à,ấm áp àCô đã từng tiếp xúc với rất nhiều đàn ông,đủ mọi thể loại, không thể nói là hiểu rõ tất cả nhưng ánh mắt và hiểu biết cũng có một chút chàng trai này chắc chắn không phải chàng trai cún con mà là một con sói xem đi! xem đi! cái ánh mắt trong chớp nhoáng kia cô không nhìn nhầm đâu che giấu rất tốt đấy nhưng vẫn bị cô phát hiện,xem ra cô bạn Lý Ngọc Trân này chọc ghẹo phải một chàng trai giả heo ăn thịt hổ rồi,xem ra cô bạn này chắc chắn sẽ nằm trong lòng bàn tay của chàng trai Giang Thành này rồiNguyệt Sương thở dài hướng ánh mắt thương hại nhìn Lý Ngọc TrânÀ có lẽ cô không nên thương hại a,có thể nhìn ra chàng trai Giang Thành này thì thật sự yêu Lý Ngọc Trân,Chắc chắn cô ấy sẽ rất hạnh phúc.Sau khi giới thiệu bản thân Nguyệt Sương đi theo mọi người dựng lềuNhưng mà! cô không biết dựng lều a~ cô đã được đi cắm trại bao giờ đâuCô chỉ có thể vừa nhìn Lý Ngọc Trân vừa dựng lều, miễn cưỡng dựng được một cái lều xiêu xiêu vẹo vẹoNguyệt Sương ngại ngùng nhìn Lý Ngọc Trân hướng ánh mất phức tạp nhìn côCái này cũng không thể trách cô nha, dù sao cô cũng đã dựng lều bao giờ đâu dựng được như vậy là quá tốt rồi còn gì?Lý Ngọc Trân vẻ mặt phức tạp không tán thành nhìn Nguyệt SươngKhông phải mới qua một năm thôi sao,sao cậu có thể quên cách dựng lều được chứNguyệt Sương vẻ mặt hùng hùng hổ hổCái này không thể trách tớ được, dù sao cũng hơn một năm rồi màLý Ngọc Trân vẻ mặt cam chịu nhìn Nguyệt Sương mỉm cườiĐúng! cậu nói đúng
Một Lúc Sau
Chiếc xe từ từ dừng lại Lý Ngọc Trân lấy tay gỡ dây an toàn rồi quay xuống mỉm cười nói với Nguyệt Sương
Tới rồi, xuống xe đi
Nguyệt Sương đang nhắm mắt thở thì mở mắt ra gật gật đầu
Tớ rất tò mò cậu đưa tớ đến nơi nào đấy
Nguyệt Sương bước xuống xe trước mắt cô hiện ra hình ảnh một khu vườn xanh ươm tươi tốt tiếng suối róc rách, tiếng chim hót líu lo
Nguyệt Sương nhíu mày nhìn trái nhìn phải nhìn một hồi rồi quay sang hỏi Lý Ngọc Trân
Tớ đâu thấy chỗ nào đặc biệt đâu?
Lý Ngọc Trân nháy mắt cười nhí nhảnh
Tới tối cậu sẽ biết nha~
Nguyệt Sương thở dài
Không thể nói lúc này được sao
Lý Ngọc Trân vẻ mặt kiên quyết
Không được! phải chờ tới tối
Nguyệt Sương nhún nhún vai thở dài
Được rồi chờ tới tối thì chờ tới tối
Từ phía sau tiếng động cơ xe dừng lại một giọng nói truyền từ phía sau tới
Xin chào chúng ta có thể làm quen không?
Văn Dương mỉm cười nhìn cô gái xinh đẹp tinh xảo trước mắt
Nguyệt Sương giật mình một cái quay người lại phía sau
Nguyệt Sương nhìn chàng trai anh tuấn trước mặt phía sau anh là vài người có trai có gái,cô mỉm cười giơ tay ra vẻ muốn bắt tay
Xin chào, tớ là Nguyệt Sương
Văn Dương ngại ngùng dơ tay ra bắt tay với Nguyệt Sương
Xin chào, tớ là Văn Dương
Bắt tay xong Nguyệt Sương bỏ tay ra một chàng trai ló ra từ phía sau
Chào cậu tớ là người yêu của Ngọc Trân
Giang Thành mỉm cười hì hì đây có lẽ là một chàng trai toả nắng
Nguyệt Sương mỉm cười lễ phép
Xin chào
Đột nhiên Lý Ngọc Trân ghê vào tai Nguyệt Sương mỉm cười thì thầm
Thấy thế nào, được không?
Nguyệt Sương vẻ mặt một đốn mỉm cười thì thầm hỏi
Cậu lại đổi bạn trai?
Lý Ngọc Trân cười che miệng mỉm cười
Là một chàng trai cún con,khá tốt ấm áp lắm nha!
Nguyệt Sương âm thầm nghĩ không biết nên nói gì
Chàng trai cún con à,ấm áp à
Cô đã từng tiếp xúc với rất nhiều đàn ông,đủ mọi thể loại, không thể nói là hiểu rõ tất cả nhưng ánh mắt và hiểu biết cũng có một chút chàng trai này chắc chắn không phải chàng trai cún con mà là một con sói xem đi! xem đi! cái ánh mắt trong chớp nhoáng kia cô không nhìn nhầm đâu che giấu rất tốt đấy nhưng vẫn bị cô phát hiện,xem ra cô bạn Lý Ngọc Trân này chọc ghẹo phải một chàng trai giả heo ăn thịt hổ rồi,xem ra cô bạn này chắc chắn sẽ nằm trong lòng bàn tay của chàng trai Giang Thành này rồi
Nguyệt Sương thở dài hướng ánh mắt thương hại nhìn Lý Ngọc Trân
À có lẽ cô không nên thương hại a,có thể nhìn ra chàng trai Giang Thành này thì thật sự yêu Lý Ngọc Trân,Chắc chắn cô ấy sẽ rất hạnh phúc.
Sau khi giới thiệu bản thân Nguyệt Sương đi theo mọi người dựng lều
Nhưng mà! cô không biết dựng lều a~ cô đã được đi cắm trại bao giờ đâu
Cô chỉ có thể vừa nhìn Lý Ngọc Trân vừa dựng lều, miễn cưỡng dựng được một cái lều xiêu xiêu vẹo vẹo
Nguyệt Sương ngại ngùng nhìn Lý Ngọc Trân hướng ánh mất phức tạp nhìn cô
Cái này cũng không thể trách cô nha, dù sao cô cũng đã dựng lều bao giờ đâu dựng được như vậy là quá tốt rồi còn gì?
Lý Ngọc Trân vẻ mặt phức tạp không tán thành nhìn Nguyệt Sương
Không phải mới qua một năm thôi sao,sao cậu có thể quên cách dựng lều được chứ
Nguyệt Sương vẻ mặt hùng hùng hổ hổ
Cái này không thể trách tớ được, dù sao cũng hơn một năm rồi mà
Lý Ngọc Trân vẻ mặt cam chịu nhìn Nguyệt Sương mỉm cười
Đúng! cậu nói đúng
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Một Lúc SauChiếc xe từ từ dừng lại Lý Ngọc Trân lấy tay gỡ dây an toàn rồi quay xuống mỉm cười nói với Nguyệt SươngTới rồi, xuống xe điNguyệt Sương đang nhắm mắt thở thì mở mắt ra gật gật đầuTớ rất tò mò cậu đưa tớ đến nơi nào đấyNguyệt Sương bước xuống xe trước mắt cô hiện ra hình ảnh một khu vườn xanh ươm tươi tốt tiếng suối róc rách, tiếng chim hót líu loNguyệt Sương nhíu mày nhìn trái nhìn phải nhìn một hồi rồi quay sang hỏi Lý Ngọc TrânTớ đâu thấy chỗ nào đặc biệt đâu?Lý Ngọc Trân nháy mắt cười nhí nhảnhTới tối cậu sẽ biết nha~Nguyệt Sương thở dàiKhông thể nói lúc này được saoLý Ngọc Trân vẻ mặt kiên quyếtKhông được! phải chờ tới tốiNguyệt Sương nhún nhún vai thở dàiĐược rồi chờ tới tối thì chờ tới tốiTừ phía sau tiếng động cơ xe dừng lại một giọng nói truyền từ phía sau tớiXin chào chúng ta có thể làm quen không?Văn Dương mỉm cười nhìn cô gái xinh đẹp tinh xảo trước mắtNguyệt Sương giật mình một cái quay người lại phía sauNguyệt Sương nhìn chàng trai anh tuấn trước mặt phía sau anh là vài người có trai có gái,cô mỉm cười giơ tay ra vẻ muốn bắt tayXin chào, tớ là Nguyệt SươngVăn Dương ngại ngùng dơ tay ra bắt tay với Nguyệt SươngXin chào, tớ là Văn DươngBắt tay xong Nguyệt Sương bỏ tay ra một chàng trai ló ra từ phía sauChào cậu tớ là người yêu của Ngọc TrânGiang Thành mỉm cười hì hì đây có lẽ là một chàng trai toả nắngNguyệt Sương mỉm cười lễ phépXin chàoĐột nhiên Lý Ngọc Trân ghê vào tai Nguyệt Sương mỉm cười thì thầmThấy thế nào, được không?Nguyệt Sương vẻ mặt một đốn mỉm cười thì thầm hỏiCậu lại đổi bạn trai?Lý Ngọc Trân cười che miệng mỉm cườiLà một chàng trai cún con,khá tốt ấm áp lắm nha!Nguyệt Sương âm thầm nghĩ không biết nên nói gìChàng trai cún con à,ấm áp àCô đã từng tiếp xúc với rất nhiều đàn ông,đủ mọi thể loại, không thể nói là hiểu rõ tất cả nhưng ánh mắt và hiểu biết cũng có một chút chàng trai này chắc chắn không phải chàng trai cún con mà là một con sói xem đi! xem đi! cái ánh mắt trong chớp nhoáng kia cô không nhìn nhầm đâu che giấu rất tốt đấy nhưng vẫn bị cô phát hiện,xem ra cô bạn Lý Ngọc Trân này chọc ghẹo phải một chàng trai giả heo ăn thịt hổ rồi,xem ra cô bạn này chắc chắn sẽ nằm trong lòng bàn tay của chàng trai Giang Thành này rồiNguyệt Sương thở dài hướng ánh mắt thương hại nhìn Lý Ngọc TrânÀ có lẽ cô không nên thương hại a,có thể nhìn ra chàng trai Giang Thành này thì thật sự yêu Lý Ngọc Trân,Chắc chắn cô ấy sẽ rất hạnh phúc.Sau khi giới thiệu bản thân Nguyệt Sương đi theo mọi người dựng lềuNhưng mà! cô không biết dựng lều a~ cô đã được đi cắm trại bao giờ đâuCô chỉ có thể vừa nhìn Lý Ngọc Trân vừa dựng lều, miễn cưỡng dựng được một cái lều xiêu xiêu vẹo vẹoNguyệt Sương ngại ngùng nhìn Lý Ngọc Trân hướng ánh mất phức tạp nhìn côCái này cũng không thể trách cô nha, dù sao cô cũng đã dựng lều bao giờ đâu dựng được như vậy là quá tốt rồi còn gì?Lý Ngọc Trân vẻ mặt phức tạp không tán thành nhìn Nguyệt SươngKhông phải mới qua một năm thôi sao,sao cậu có thể quên cách dựng lều được chứNguyệt Sương vẻ mặt hùng hùng hổ hổCái này không thể trách tớ được, dù sao cũng hơn một năm rồi màLý Ngọc Trân vẻ mặt cam chịu nhìn Nguyệt Sương mỉm cườiĐúng! cậu nói đúng