Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…

Chương 19: 19: Cắm Trại

Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Lý Ngọc Trân vẻ mặt cam chịu nhanh chân nhanh chân dựng lại lều cho Nguyệt SươngLý Ngọc Trân dựng lều xong quay sang nhìn Nguyệt Sương cậu đi sắp xếp đồ đi rồi tí chúng ta đi nhặt cành câyNguyệt Sương ngơ ngác hỏiHả, nhặt cành cây làm gì?Lý Ngọc Trân xoa xoa thái dương cơ mặt giật giậtKhông nhặt cành cây sao cắm trại?Nguyệt Sương :À! ra là vậy àNguyệt Sương xấu hổ đến mặt đỏ lên nhanh chóng cầm đồ chui vào lều sắp xếpMột hồi sau cô ra khỏi lều đi cùng Lý Ngọc Trân đi nhặt cành câyLý Ngọc Trân vẫy vẫy tay với Giang Thành mỉm cườiCác cậu đi hái trái cây đi nhá tôi và Tô Huyên và Nguyệt Sương đi nhặt cành câyGiang Thành vẻ mặt ngoan ngoãn vẫy tay chào cô người yêu của mìnhLý Ngọc Trân dẫn Tô Huyên và Nguyệt Sương đi nhặt cành cây ở phía sau, sau khi Giang Thành đợi Lý Ngọc Trân quay người rời đi mới cùng Văn Dương và Cao Bằng đi hái trái câyNguyệt Sương nhặt cành cây rồi nhặt cành cây nhặt một hồi cô phát hiện ra một ổ trứng chimvậy là cô quyết định! trèo cây để nhặt trứng chimSau khi dùng sức chín trâu hai hổ Nguyệt Sương cuối cùng cũng trèo lên được cái câyNguyệt Sương mệt mỏi lau lau mồ hôi với tay tới ổ trứng chimLúc này Lý Ngọc Trân không nhìn thấy Nguyệt Sương đâu bắt đầu nhìn trái nhìn phải cuối cùng mới phát hiện Nguyệt Sương đang ở trên câyLý Ngọc Trân kinh hoảng mắt trợn to hétNguyệt Sương cậu trèo lên đấy làm gì!!, xuống ngay lỡ ngã thì saoNguyệt Sương đang với tới ổ trứng chim bớt chợt nghe tiếng hét thì giật mình một cái suýt nữa thì ngã xuống,may mà cô bám vào cây nên mới thoát một khiếpSau khi an ủi trái tim kinh hoảng của mình Nguyệt Sương tức giận quay xuống hétcậu hét to thế làm gì, tớ suýt nữa thì nghã đấyLý Ngọc Trân ảo não cúi đầuKhông phải là vì quá lo lắng cho cậu saoCuối cùng sau khi lấy được mấy quả trứng chim Nguyệt Sương cùng Lý Ngọc Trân và Tô Huyên về lềuLý Ngọc Trân nhìn đám Giang Thành đã về lúc lâu đang nhóm lửa trại thì dẫn Tô Huyên và Nguyệt Sương ngồi xuốngLý Ngọc Trân nhìn Nguyệt Sương bắt đầu dạy dỗCậu lần sau không được làm như vậy,cậu có biết là như vậy nguy hiểm lắm không hả?Nguyệt Sương ỉu xìuLần sau tớ nhất định sẽ không làm như vậy nữaLý Ngọc Trân thở dàitha lỗi cho cậu đấyNguyệt Sương thấy Lý Ngọc Trân đã tha lỗi cho mình thì lập tức cười hì hìLý Ngọc TrânĐược rồi giờ chúng ta giới thiệu lại nhéTớ là Lý Ngọc TrânNói xong chỉ vào Giang ThànhCòn đây là Giang Thành,tớ và cậu ấy là một đôiCao Bằng thấy Lý Ngọc Trân đã giới thiệu xong thì cũng bắt đầu giới thiệuTớ là Cao Bằng còn đây là bạn gái tớVừa nói cậu vừa kéo Tô Huyên về chỗ mìnhVăn Dương mỉm cườiTớ là Văn Dương, độc thânn!Nguyệt Sương sửng sốtÀ,tớ là Nguyệt Sương tớ cũng độc thânLý Ngọc Trân cười xấu xaHai cậu đều độc thân,hay thành đôi điThấy Lý Ngọc Trân nói vậy mặt của Văn Dương đỏ lên ấm a ấp úngCậu cậu đồng ý không?,chúng ta có thể thử nếu không hợp thì có thể chia tayNguyệt Sương cúi đầu không nói gì, một lúc sau cô ngẩng đầu lên lắc lắc đầutớ đã có người mình thích rồi,xin lỗi!Văn Dương giật mìnhKhông phải Lý Ngọc Trân nói cậu không thích ai sao?Nguyệt Sương đỏ mặtLà người tớ mới thích,cậu ấy không biết là phải

Lý Ngọc Trân vẻ mặt cam chịu nhanh chân nhanh chân dựng lại lều cho Nguyệt Sương

Lý Ngọc Trân dựng lều xong quay sang nhìn Nguyệt Sương cậu đi sắp xếp đồ đi rồi tí chúng ta đi nhặt cành cây

Nguyệt Sương ngơ ngác hỏi

Hả, nhặt cành cây làm gì?

Lý Ngọc Trân xoa xoa thái dương cơ mặt giật giật

Không nhặt cành cây sao cắm trại?

Nguyệt Sương :

À! ra là vậy à

Nguyệt Sương xấu hổ đến mặt đỏ lên nhanh chóng cầm đồ chui vào lều sắp xếp

Một hồi sau cô ra khỏi lều đi cùng Lý Ngọc Trân đi nhặt cành cây

Lý Ngọc Trân vẫy vẫy tay với Giang Thành mỉm cười

Các cậu đi hái trái cây đi nhá tôi và Tô Huyên và Nguyệt Sương đi nhặt cành cây

Giang Thành vẻ mặt ngoan ngoãn vẫy tay chào cô người yêu của mình

Lý Ngọc Trân dẫn Tô Huyên và Nguyệt Sương đi nhặt cành cây ở phía sau, sau khi Giang Thành đợi Lý Ngọc Trân quay người rời đi mới cùng Văn Dương và Cao Bằng đi hái trái cây

Nguyệt Sương nhặt cành cây rồi nhặt cành cây nhặt một hồi cô phát hiện ra một ổ trứng chim

vậy là cô quyết định! trèo cây để nhặt trứng chim

Sau khi dùng sức chín trâu hai hổ Nguyệt Sương cuối cùng cũng trèo lên được cái cây

Nguyệt Sương mệt mỏi lau lau mồ hôi với tay tới ổ trứng chim

Lúc này Lý Ngọc Trân không nhìn thấy Nguyệt Sương đâu bắt đầu nhìn trái nhìn phải cuối cùng mới phát hiện Nguyệt Sương đang ở trên cây

Lý Ngọc Trân kinh hoảng mắt trợn to hét

Nguyệt Sương cậu trèo lên đấy làm gì!!, xuống ngay lỡ ngã thì sao

Nguyệt Sương đang với tới ổ trứng chim bớt chợt nghe tiếng hét thì giật mình một cái suýt nữa thì ngã xuống,may mà cô bám vào cây nên mới thoát một khiếp

Sau khi an ủi trái tim kinh hoảng của mình Nguyệt Sương tức giận quay xuống hét

cậu hét to thế làm gì, tớ suýt nữa thì nghã đấy

Lý Ngọc Trân ảo não cúi đầu

Không phải là vì quá lo lắng cho cậu sao

Cuối cùng sau khi lấy được mấy quả trứng chim Nguyệt Sương cùng Lý Ngọc Trân và Tô Huyên về lều

Lý Ngọc Trân nhìn đám Giang Thành đã về lúc lâu đang nhóm lửa trại thì dẫn Tô Huyên và Nguyệt Sương ngồi xuống

Lý Ngọc Trân nhìn Nguyệt Sương bắt đầu dạy dỗ

Cậu lần sau không được làm như vậy,cậu có biết là như vậy nguy hiểm lắm không hả?

Nguyệt Sương ỉu xìu

Lần sau tớ nhất định sẽ không làm như vậy nữa

Lý Ngọc Trân thở dài

tha lỗi cho cậu đấy

Nguyệt Sương thấy Lý Ngọc Trân đã tha lỗi cho mình thì lập tức cười hì hì

Lý Ngọc Trân

Được rồi giờ chúng ta giới thiệu lại nhé

Tớ là Lý Ngọc Trân

Nói xong chỉ vào Giang Thành

Còn đây là Giang Thành,tớ và cậu ấy là một đôi

Cao Bằng thấy Lý Ngọc Trân đã giới thiệu xong thì cũng bắt đầu giới thiệu

Tớ là Cao Bằng còn đây là bạn gái tớ

Vừa nói cậu vừa kéo Tô Huyên về chỗ mình

Văn Dương mỉm cười

Tớ là Văn Dương, độc thânn!

Nguyệt Sương sửng sốt

À,tớ là Nguyệt Sương tớ cũng độc thân

Lý Ngọc Trân cười xấu xa

Hai cậu đều độc thân,hay thành đôi đi

Thấy Lý Ngọc Trân nói vậy mặt của Văn Dương đỏ lên ấm a ấp úng

Cậu cậu đồng ý không?,chúng ta có thể thử nếu không hợp thì có thể chia tay

Nguyệt Sương cúi đầu không nói gì, một lúc sau cô ngẩng đầu lên lắc lắc đầu

tớ đã có người mình thích rồi,xin lỗi!

Văn Dương giật mình

Không phải Lý Ngọc Trân nói cậu không thích ai sao?

Nguyệt Sương đỏ mặt

Là người tớ mới thích,cậu ấy không biết là phải

Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Lý Ngọc Trân vẻ mặt cam chịu nhanh chân nhanh chân dựng lại lều cho Nguyệt SươngLý Ngọc Trân dựng lều xong quay sang nhìn Nguyệt Sương cậu đi sắp xếp đồ đi rồi tí chúng ta đi nhặt cành câyNguyệt Sương ngơ ngác hỏiHả, nhặt cành cây làm gì?Lý Ngọc Trân xoa xoa thái dương cơ mặt giật giậtKhông nhặt cành cây sao cắm trại?Nguyệt Sương :À! ra là vậy àNguyệt Sương xấu hổ đến mặt đỏ lên nhanh chóng cầm đồ chui vào lều sắp xếpMột hồi sau cô ra khỏi lều đi cùng Lý Ngọc Trân đi nhặt cành câyLý Ngọc Trân vẫy vẫy tay với Giang Thành mỉm cườiCác cậu đi hái trái cây đi nhá tôi và Tô Huyên và Nguyệt Sương đi nhặt cành câyGiang Thành vẻ mặt ngoan ngoãn vẫy tay chào cô người yêu của mìnhLý Ngọc Trân dẫn Tô Huyên và Nguyệt Sương đi nhặt cành cây ở phía sau, sau khi Giang Thành đợi Lý Ngọc Trân quay người rời đi mới cùng Văn Dương và Cao Bằng đi hái trái câyNguyệt Sương nhặt cành cây rồi nhặt cành cây nhặt một hồi cô phát hiện ra một ổ trứng chimvậy là cô quyết định! trèo cây để nhặt trứng chimSau khi dùng sức chín trâu hai hổ Nguyệt Sương cuối cùng cũng trèo lên được cái câyNguyệt Sương mệt mỏi lau lau mồ hôi với tay tới ổ trứng chimLúc này Lý Ngọc Trân không nhìn thấy Nguyệt Sương đâu bắt đầu nhìn trái nhìn phải cuối cùng mới phát hiện Nguyệt Sương đang ở trên câyLý Ngọc Trân kinh hoảng mắt trợn to hétNguyệt Sương cậu trèo lên đấy làm gì!!, xuống ngay lỡ ngã thì saoNguyệt Sương đang với tới ổ trứng chim bớt chợt nghe tiếng hét thì giật mình một cái suýt nữa thì ngã xuống,may mà cô bám vào cây nên mới thoát một khiếpSau khi an ủi trái tim kinh hoảng của mình Nguyệt Sương tức giận quay xuống hétcậu hét to thế làm gì, tớ suýt nữa thì nghã đấyLý Ngọc Trân ảo não cúi đầuKhông phải là vì quá lo lắng cho cậu saoCuối cùng sau khi lấy được mấy quả trứng chim Nguyệt Sương cùng Lý Ngọc Trân và Tô Huyên về lềuLý Ngọc Trân nhìn đám Giang Thành đã về lúc lâu đang nhóm lửa trại thì dẫn Tô Huyên và Nguyệt Sương ngồi xuốngLý Ngọc Trân nhìn Nguyệt Sương bắt đầu dạy dỗCậu lần sau không được làm như vậy,cậu có biết là như vậy nguy hiểm lắm không hả?Nguyệt Sương ỉu xìuLần sau tớ nhất định sẽ không làm như vậy nữaLý Ngọc Trân thở dàitha lỗi cho cậu đấyNguyệt Sương thấy Lý Ngọc Trân đã tha lỗi cho mình thì lập tức cười hì hìLý Ngọc TrânĐược rồi giờ chúng ta giới thiệu lại nhéTớ là Lý Ngọc TrânNói xong chỉ vào Giang ThànhCòn đây là Giang Thành,tớ và cậu ấy là một đôiCao Bằng thấy Lý Ngọc Trân đã giới thiệu xong thì cũng bắt đầu giới thiệuTớ là Cao Bằng còn đây là bạn gái tớVừa nói cậu vừa kéo Tô Huyên về chỗ mìnhVăn Dương mỉm cườiTớ là Văn Dương, độc thânn!Nguyệt Sương sửng sốtÀ,tớ là Nguyệt Sương tớ cũng độc thânLý Ngọc Trân cười xấu xaHai cậu đều độc thân,hay thành đôi điThấy Lý Ngọc Trân nói vậy mặt của Văn Dương đỏ lên ấm a ấp úngCậu cậu đồng ý không?,chúng ta có thể thử nếu không hợp thì có thể chia tayNguyệt Sương cúi đầu không nói gì, một lúc sau cô ngẩng đầu lên lắc lắc đầutớ đã có người mình thích rồi,xin lỗi!Văn Dương giật mìnhKhông phải Lý Ngọc Trân nói cậu không thích ai sao?Nguyệt Sương đỏ mặtLà người tớ mới thích,cậu ấy không biết là phải

Chương 19: 19: Cắm Trại