Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…

Chương 28: 28: Khu Rừng Đom Đóm 2

Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương giật mình theo bản năng muốn bắt lấy những con đom đóm lập lòe xung quanhNhưng vừa vươn tay ra hình như đom đóm cảm nhận được động tác của cô bay tán loạn ra xung quanhNguyệt Sương giật mình vẻ mặt tiếc nuốitay cô từ từ rũ xuốngCô đứng yên một hồi những con đom đóm dần dần tiến lại gần muốn đậu lên người cô, Nguyệt Sương vẫn đứng yên cô từ từ mở nắp lọ thủy tinh động tác uyển chuyển nhẹ nhàng từ từ tiến lại gần con đom đómCon đom đóm không cảm nhận được động tác gì vẫn tiếp tục bay về phía trước,nhưng nó phát hiện nó giường như đụng vào cái gì đó,nó bay lùi lại phía sau rồi lại tiếp tục bay về phía trước! vẫn là bị cái gì đó cản lại,con đom đóm bối rối bay xung quanh,nhưng xung quanh nó tất cả đều giống như bị cái gì đó chặn lại,nó giống như bị nhốt vào một cái lồ ng giam trong suốtNguyệt Sương từ từ đóng nắp lọ thủy tinh lại nhìn con đom đóm bay tán loạn xung quanh mỉm cười đầy đắc ý,cô quay sang bên cạnh bỗng nhiên nhìn thấy một khuôn mặt đang nhìn chằm chằm mình, giật mình hétCậu nhìn chằm chằm tớ làm gì?Tô Huyên nhìn Nguyệt Sương chằm chằm ánh mắt lấp la lấp lánhcô vội vàng lấy ra hộp thủy tinh,từ từ làm theo động tác của Nguyệt Sương cuối cùng sau một khoảng thời gian cũng bắt được vài con đom đómTô Huyên từ từ đóng nắp hộp thủy tinh lại vui vẻ nhảy cẫng lênCuối cùng cũng bắt được rồi, cảm ơn cậu nha Nguyệt Sương!!!Lý Ngọc Trân thò đầu ra trước mặt Tô Huyên ánh mắt bất mãnCậu có thể dùng cách của tớ nhaTô Huyên ôm lấy nắp thủy tinh thở dàinhìn Lý Ngọc Trândùng cách của cậu bắt rất khó à nha,phải dựa vào may mắnLý Ngọc Trân nghe vậy không hề buồn rầu thậm chí còn đắc ý, tay chống lên hông ngẩng đầu lên trờiVậy chứng tỏ tớ rất may mắn à nhaNguyệt Sương mỉm cười đồng ý kéo Lý Ngọc Trân cùng Tô Huyên ngồi xuống một tảng đáCô đong đưa chân ngẩng đầu nhìn khung cảnh xung quanh,trong ngực là bình thủy tinh đựng một con đom đóm phát ra ánh sáng vàng lấp lánhNguyệt Sương vươn tay che đi ánh trăng phía trên,ánh sáng màu trắng dịu dàng của ánh trăng xuyên qua cánh tay những ánh sáng lấp léo chiếu xuống khuôn mặt xinh đẹpTô Huyên híp mắt nhìn những con đom đóm xinh đẹp, tò mò hỏi Lý Ngọc TrânCậu như thế nào tìm được chỗ này vậy, thật xinh đẹpLý Ngọc Trân mỉm cười quay sang nhìn Tô Huyên vẻ mặt đắc ýTớ vô tình phát hiện ra đó thế nào, rất đẹp phải khôngNguyệt Sương cúi đầu lấy tay vén tóc ra sau taiChỗ này xa thế này cậu như thế nào phát hiện ra vậy?Lý Ngọc Trân ngượng ngùng gãi gãi mặtThật ra là tớ say rượu mơ mơ hồ hồ lái xe tới đây lúc tỉnh rượu thì phát hiện đang dựa trên tảng đá nàyvừa nói Lý Ngọc Trân vừa chỉ tay vào tảng đáLúc đó mới mở mắt ra tớ đã thấy đom đóm bay xung quanh xinh đẹp cực kì luôn á nhưng lúc đó tớ không mang theo đèn bin nên đành phải ở lại đây,lúc sáng mới tìm đường ra ngoài đượcTô Huyên bật cười chỉ tay vào mấy nốt đỏ trên mặt,trên người Lý Ngọc TrânCậu ở đây một đêm hả,chẳng trách lại có vết muỗi đốt hahaha thôi thôi! chúng ta vẫn là về lều cắm trại thì hơn tớ sợ bị muỗi đốt lắm, lỡ như xấu đi thì làm sao?nói xong Tô Huyên kéo tay Lý Ngọc Trân và Nguyệt Sương vội nhảy xuống phiến đá chạy về phía lều trại

Nguyệt Sương giật mình theo bản năng muốn bắt lấy những con đom đóm lập lòe xung quanh

Nhưng vừa vươn tay ra hình như đom đóm cảm nhận được động tác của cô bay tán loạn ra xung quanh

Nguyệt Sương giật mình vẻ mặt tiếc nuối

tay cô từ từ rũ xuống

Cô đứng yên một hồi những con đom đóm dần dần tiến lại gần muốn đậu lên người cô, Nguyệt Sương vẫn đứng yên cô từ từ mở nắp lọ thủy tinh động tác uyển chuyển nhẹ nhàng từ từ tiến lại gần con đom đóm

Con đom đóm không cảm nhận được động tác gì vẫn tiếp tục bay về phía trước,nhưng nó phát hiện nó giường như đụng vào cái gì đó,nó bay lùi lại phía sau rồi lại tiếp tục bay về phía trước! vẫn là bị cái gì đó cản lại,con đom đóm bối rối bay xung quanh,nhưng xung quanh nó tất cả đều giống như bị cái gì đó chặn lại,nó giống như bị nhốt vào một cái lồ ng giam trong suốt

Nguyệt Sương từ từ đóng nắp lọ thủy tinh lại nhìn con đom đóm bay tán loạn xung quanh mỉm cười đầy đắc ý,cô quay sang bên cạnh bỗng nhiên nhìn thấy một khuôn mặt đang nhìn chằm chằm mình, giật mình hét

Cậu nhìn chằm chằm tớ làm gì?

Tô Huyên nhìn Nguyệt Sương chằm chằm ánh mắt lấp la lấp lánh

cô vội vàng lấy ra hộp thủy tinh,từ từ làm theo động tác của Nguyệt Sương cuối cùng sau một khoảng thời gian cũng bắt được vài con đom đóm

Tô Huyên từ từ đóng nắp hộp thủy tinh lại vui vẻ nhảy cẫng lên

Cuối cùng cũng bắt được rồi, cảm ơn cậu nha Nguyệt Sương!!!

Lý Ngọc Trân thò đầu ra trước mặt Tô Huyên ánh mắt bất mãn

Cậu có thể dùng cách của tớ nha

Tô Huyên ôm lấy nắp thủy tinh thở dài

nhìn Lý Ngọc Trân

dùng cách của cậu bắt rất khó à nha,phải dựa vào may mắn

Lý Ngọc Trân nghe vậy không hề buồn rầu thậm chí còn đắc ý, tay chống lên hông ngẩng đầu lên trời

Vậy chứng tỏ tớ rất may mắn à nha

Nguyệt Sương mỉm cười đồng ý kéo Lý Ngọc Trân cùng Tô Huyên ngồi xuống một tảng đá

Cô đong đưa chân ngẩng đầu nhìn khung cảnh xung quanh,trong ngực là bình thủy tinh đựng một con đom đóm phát ra ánh sáng vàng lấp lánh

Nguyệt Sương vươn tay che đi ánh trăng phía trên,ánh sáng màu trắng dịu dàng của ánh trăng xuyên qua cánh tay những ánh sáng lấp léo chiếu xuống khuôn mặt xinh đẹp

Tô Huyên híp mắt nhìn những con đom đóm xinh đẹp, tò mò hỏi Lý Ngọc Trân

Cậu như thế nào tìm được chỗ này vậy, thật xinh đẹp

Lý Ngọc Trân mỉm cười quay sang nhìn Tô Huyên vẻ mặt đắc ý

Tớ vô tình phát hiện ra đó thế nào, rất đẹp phải không

Nguyệt Sương cúi đầu lấy tay vén tóc ra sau tai

Chỗ này xa thế này cậu như thế nào phát hiện ra vậy?

Lý Ngọc Trân ngượng ngùng gãi gãi mặt

Thật ra là tớ say rượu mơ mơ hồ hồ lái xe tới đây lúc tỉnh rượu thì phát hiện đang dựa trên tảng đá này

vừa nói Lý Ngọc Trân vừa chỉ tay vào tảng đá

Lúc đó mới mở mắt ra tớ đã thấy đom đóm bay xung quanh xinh đẹp cực kì luôn á nhưng lúc đó tớ không mang theo đèn bin nên đành phải ở lại đây,lúc sáng mới tìm đường ra ngoài được

Tô Huyên bật cười chỉ tay vào mấy nốt đỏ trên mặt,trên người Lý Ngọc Trân

Cậu ở đây một đêm hả,chẳng trách lại có vết muỗi đốt hahaha thôi thôi! chúng ta vẫn là về lều cắm trại thì hơn tớ sợ bị muỗi đốt lắm, lỡ như xấu đi thì làm sao?

nói xong Tô Huyên kéo tay Lý Ngọc Trân và Nguyệt Sương vội nhảy xuống phiến đá chạy về phía lều trại

Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương giật mình theo bản năng muốn bắt lấy những con đom đóm lập lòe xung quanhNhưng vừa vươn tay ra hình như đom đóm cảm nhận được động tác của cô bay tán loạn ra xung quanhNguyệt Sương giật mình vẻ mặt tiếc nuốitay cô từ từ rũ xuốngCô đứng yên một hồi những con đom đóm dần dần tiến lại gần muốn đậu lên người cô, Nguyệt Sương vẫn đứng yên cô từ từ mở nắp lọ thủy tinh động tác uyển chuyển nhẹ nhàng từ từ tiến lại gần con đom đómCon đom đóm không cảm nhận được động tác gì vẫn tiếp tục bay về phía trước,nhưng nó phát hiện nó giường như đụng vào cái gì đó,nó bay lùi lại phía sau rồi lại tiếp tục bay về phía trước! vẫn là bị cái gì đó cản lại,con đom đóm bối rối bay xung quanh,nhưng xung quanh nó tất cả đều giống như bị cái gì đó chặn lại,nó giống như bị nhốt vào một cái lồ ng giam trong suốtNguyệt Sương từ từ đóng nắp lọ thủy tinh lại nhìn con đom đóm bay tán loạn xung quanh mỉm cười đầy đắc ý,cô quay sang bên cạnh bỗng nhiên nhìn thấy một khuôn mặt đang nhìn chằm chằm mình, giật mình hétCậu nhìn chằm chằm tớ làm gì?Tô Huyên nhìn Nguyệt Sương chằm chằm ánh mắt lấp la lấp lánhcô vội vàng lấy ra hộp thủy tinh,từ từ làm theo động tác của Nguyệt Sương cuối cùng sau một khoảng thời gian cũng bắt được vài con đom đómTô Huyên từ từ đóng nắp hộp thủy tinh lại vui vẻ nhảy cẫng lênCuối cùng cũng bắt được rồi, cảm ơn cậu nha Nguyệt Sương!!!Lý Ngọc Trân thò đầu ra trước mặt Tô Huyên ánh mắt bất mãnCậu có thể dùng cách của tớ nhaTô Huyên ôm lấy nắp thủy tinh thở dàinhìn Lý Ngọc Trândùng cách của cậu bắt rất khó à nha,phải dựa vào may mắnLý Ngọc Trân nghe vậy không hề buồn rầu thậm chí còn đắc ý, tay chống lên hông ngẩng đầu lên trờiVậy chứng tỏ tớ rất may mắn à nhaNguyệt Sương mỉm cười đồng ý kéo Lý Ngọc Trân cùng Tô Huyên ngồi xuống một tảng đáCô đong đưa chân ngẩng đầu nhìn khung cảnh xung quanh,trong ngực là bình thủy tinh đựng một con đom đóm phát ra ánh sáng vàng lấp lánhNguyệt Sương vươn tay che đi ánh trăng phía trên,ánh sáng màu trắng dịu dàng của ánh trăng xuyên qua cánh tay những ánh sáng lấp léo chiếu xuống khuôn mặt xinh đẹpTô Huyên híp mắt nhìn những con đom đóm xinh đẹp, tò mò hỏi Lý Ngọc TrânCậu như thế nào tìm được chỗ này vậy, thật xinh đẹpLý Ngọc Trân mỉm cười quay sang nhìn Tô Huyên vẻ mặt đắc ýTớ vô tình phát hiện ra đó thế nào, rất đẹp phải khôngNguyệt Sương cúi đầu lấy tay vén tóc ra sau taiChỗ này xa thế này cậu như thế nào phát hiện ra vậy?Lý Ngọc Trân ngượng ngùng gãi gãi mặtThật ra là tớ say rượu mơ mơ hồ hồ lái xe tới đây lúc tỉnh rượu thì phát hiện đang dựa trên tảng đá nàyvừa nói Lý Ngọc Trân vừa chỉ tay vào tảng đáLúc đó mới mở mắt ra tớ đã thấy đom đóm bay xung quanh xinh đẹp cực kì luôn á nhưng lúc đó tớ không mang theo đèn bin nên đành phải ở lại đây,lúc sáng mới tìm đường ra ngoài đượcTô Huyên bật cười chỉ tay vào mấy nốt đỏ trên mặt,trên người Lý Ngọc TrânCậu ở đây một đêm hả,chẳng trách lại có vết muỗi đốt hahaha thôi thôi! chúng ta vẫn là về lều cắm trại thì hơn tớ sợ bị muỗi đốt lắm, lỡ như xấu đi thì làm sao?nói xong Tô Huyên kéo tay Lý Ngọc Trân và Nguyệt Sương vội nhảy xuống phiến đá chạy về phía lều trại

Chương 28: 28: Khu Rừng Đom Đóm 2