Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…
Chương 29: 29: Trở Về
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Lý Ngọc Trân bị Tô Huyên kéo theo sau vội vàng lôi đèn bin ra mở lên chiếu về phía trướcỞ phía sau Cao Bằng và Giang Thành cũng chạy theo sauSau khi về lại lều mọi người tập trung dọn đồ và rác rưởiSau khi dọn đồ xong vì đã muộn nên mọi người cũng về lại lều nghỉ ngơiỞ phía sau những cành cây vẫn còn ánh lửa lập loèTrong lều lúc này Nguyệt Sương để lọ thủy tinh đựng đom đóm ở cạnh túi ngủtừ từ nhắm mắt lạiSáng hôm sauỞ trong rừng mặt trời vẫn còn chưa lên, trời bên ngoài vẫn còn tối những giọt sương đọng lại trên lá cây,trong không khí tràn đầy mát mẻLý Ngọc Trân thức dậy vẻ mặt ngái ngủ bắt đầu đi gọi mọi người thức dậySau khi tập hợp mọi người lại,Lý Ngọc Trân,Tô Huyên, Nguyệt Sương,Cao Bằng và Giang Thành lần lượt lên xeNguyệt Sương ở trên xe, mái xe đang mở những cơn gió mát mẻ nhẹ nhàng làm bay những lọn tóc đen bóngĐôi mi của Nguyệt Sương run run từ từ mở mắt ,cô quay mặt sang hỏi Lý Ngọc Trân vẻ mặt ngập ngừngLý Ngọc Trân đang lái xe nhìn Nguyệt Sương qua kính xe vẻ mặt tò mò hỏiCó chuyện gì sao?Nguyệt Sương mím môi vẻ mặt không biết nên nói hay khôngLý Ngọc Trân nhướng màycậu nói đi,sợ cái gì chứ?Nguyệt Sương khoanh tay lại ngồi ngả người trên ghếSợ cậu không tin lời tớLý Ngọc Trân vẻ mặt khó hiểu lấy tay xoay xoay bánh lái xeXe chuyển một cái quay sang một con đường xe rung một cái rồi tiếp tục an ổn di chuyểnCậu nói đi, tớ nhất định sẽ tin cậuNguyệt Sương thở dài ngồi dậy,vẻ mặt nghiêm túc bắt đầu nóiCậu nên cẩn thận Giang Thành, cậu ta không đơn giản đâu, cậu ta không ngây thơ như vẻ bề ngoài đâu cậu nên-Lý Ngọc Trân ngắt lời Nguyệt SươngCậu nói gì vậy chứ, cậu nghĩ nhiều rồi,sao cậu nhóc đấy có thể là loại người đấy chứNguyệt Sương!Đã nói rồi mà, cậu cũng không tin tớTớ chỉ là nhắc nhở cậu thôi , cậu không tin cũng được nhưng cũng nên chú ý cậu ta chútNguyệt Sương thở dài lại dựa vào ghế xeQuả nhiên cô ngốc này không tinLý Ngọc Trân vẫn tiếp tục lái xe vẻ mặt không chút để ýỪ tớ sẽ chú ýNguyệt Sương nhìn là biết ngay cô nàng này chỉ trả lời cho cóCô cũng không biết nên làm sao ahNguyệt Sương thở dài nhắm mắt từ từ chìm vào giấc ngủXe từ từ di chuyển lâu lâu lại nẩy một cái Nguyệt Sương nhíu mày ngủ có vẻ không yên ổn lắm, cũng không biết đã bao lâu chiếc xe dừng lại trước cửa Vũ giaNguyệt Sương nhíu mày mở mắt nhìn Lý Ngọc Trân trước mặt, từ từ đứng dậyCô vỗ vỗ mặt bước xuống xe, đi ra sau đi lại cốp xe mở ra lấy hành lýNguyệt Sương ngáp một cái cầm balo quay lại hỏi Lý Ngọc TrânCậu có muốn vào nhà chơi không?Lý Ngọc Trân lắc lắc đầuTớ không vào đâu, tớ bây giờ đi chơi với Giang Thành liền nèNói xong Lý Ngọc Trân trèo lên xe vẫy vẫy tayTạm biệt nha!Nhìn chiếc xe dần dần lái đi xa Nguyệt Sương quay người đi vào nhàCô lôi điện thoại ra xem giờBây giờ là 8:23Nguyệt Sương bước vào phòng khách nhìn Cha nguyên chủ đang ở trên shopha đọc báo tài chínhNguyệt Sương mỉm cườiChaVũ Tuấn ngẩng đầu lên gật gật đầuVề rồi đấy à, vào ăn sáng đi hôm nay mẹ con nấu ăn đấyNguyệt Sương lập tức ánh mắt lấp lánh đặt balo xuống shopha chạy vào phòng bếpMẹ của Nguyên Chủ phải nói là nấu ăn cực kì ngon nha!
Lý Ngọc Trân bị Tô Huyên kéo theo sau vội vàng lôi đèn bin ra mở lên chiếu về phía trước
Ở phía sau Cao Bằng và Giang Thành cũng chạy theo sau
Sau khi về lại lều mọi người tập trung dọn đồ và rác rưởi
Sau khi dọn đồ xong vì đã muộn nên mọi người cũng về lại lều nghỉ ngơi
Ở phía sau những cành cây vẫn còn ánh lửa lập loè
Trong lều lúc này Nguyệt Sương để lọ thủy tinh đựng đom đóm ở cạnh túi ngủ
từ từ nhắm mắt lại
Sáng hôm sau
Ở trong rừng mặt trời vẫn còn chưa lên, trời bên ngoài vẫn còn tối những giọt sương đọng lại trên lá cây,trong không khí tràn đầy mát mẻ
Lý Ngọc Trân thức dậy vẻ mặt ngái ngủ bắt đầu đi gọi mọi người thức dậy
Sau khi tập hợp mọi người lại,Lý Ngọc Trân,Tô Huyên, Nguyệt Sương,Cao Bằng và Giang Thành lần lượt lên xe
Nguyệt Sương ở trên xe, mái xe đang mở những cơn gió mát mẻ nhẹ nhàng làm bay những lọn tóc đen bóng
Đôi mi của Nguyệt Sương run run từ từ mở mắt ,cô quay mặt sang hỏi Lý Ngọc Trân vẻ mặt ngập ngừng
Lý Ngọc Trân đang lái xe nhìn Nguyệt Sương qua kính xe vẻ mặt tò mò hỏi
Có chuyện gì sao?
Nguyệt Sương mím môi vẻ mặt không biết nên nói hay không
Lý Ngọc Trân nhướng mày
cậu nói đi,sợ cái gì chứ?
Nguyệt Sương khoanh tay lại ngồi ngả người trên ghế
Sợ cậu không tin lời tớ
Lý Ngọc Trân vẻ mặt khó hiểu lấy tay xoay xoay bánh lái xe
Xe chuyển một cái quay sang một con đường xe rung một cái rồi tiếp tục an ổn di chuyển
Cậu nói đi, tớ nhất định sẽ tin cậu
Nguyệt Sương thở dài ngồi dậy,vẻ mặt nghiêm túc bắt đầu nói
Cậu nên cẩn thận Giang Thành, cậu ta không đơn giản đâu, cậu ta không ngây thơ như vẻ bề ngoài đâu cậu nên-
Lý Ngọc Trân ngắt lời Nguyệt Sương
Cậu nói gì vậy chứ, cậu nghĩ nhiều rồi,sao cậu nhóc đấy có thể là loại người đấy chứ
Nguyệt Sương!
Đã nói rồi mà, cậu cũng không tin tớ
Tớ chỉ là nhắc nhở cậu thôi , cậu không tin cũng được nhưng cũng nên chú ý cậu ta chút
Nguyệt Sương thở dài lại dựa vào ghế xe
Quả nhiên cô ngốc này không tin
Lý Ngọc Trân vẫn tiếp tục lái xe vẻ mặt không chút để ý
Ừ tớ sẽ chú ý
Nguyệt Sương nhìn là biết ngay cô nàng này chỉ trả lời cho có
Cô cũng không biết nên làm sao ah
Nguyệt Sương thở dài nhắm mắt từ từ chìm vào giấc ngủ
Xe từ từ di chuyển lâu lâu lại nẩy một cái Nguyệt Sương nhíu mày ngủ có vẻ không yên ổn lắm, cũng không biết đã bao lâu chiếc xe dừng lại trước cửa Vũ gia
Nguyệt Sương nhíu mày mở mắt nhìn Lý Ngọc Trân trước mặt, từ từ đứng dậy
Cô vỗ vỗ mặt bước xuống xe, đi ra sau đi lại cốp xe mở ra lấy hành lý
Nguyệt Sương ngáp một cái cầm balo quay lại hỏi Lý Ngọc Trân
Cậu có muốn vào nhà chơi không?
Lý Ngọc Trân lắc lắc đầu
Tớ không vào đâu, tớ bây giờ đi chơi với Giang Thành liền nè
Nói xong Lý Ngọc Trân trèo lên xe vẫy vẫy tay
Tạm biệt nha!
Nhìn chiếc xe dần dần lái đi xa Nguyệt Sương quay người đi vào nhà
Cô lôi điện thoại ra xem giờ
Bây giờ là 8:23
Nguyệt Sương bước vào phòng khách nhìn Cha nguyên chủ đang ở trên shopha đọc báo tài chính
Nguyệt Sương mỉm cười
Cha
Vũ Tuấn ngẩng đầu lên gật gật đầu
Về rồi đấy à, vào ăn sáng đi hôm nay mẹ con nấu ăn đấy
Nguyệt Sương lập tức ánh mắt lấp lánh đặt balo xuống shopha chạy vào phòng bếp
Mẹ của Nguyên Chủ phải nói là nấu ăn cực kì ngon nha!
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Lý Ngọc Trân bị Tô Huyên kéo theo sau vội vàng lôi đèn bin ra mở lên chiếu về phía trướcỞ phía sau Cao Bằng và Giang Thành cũng chạy theo sauSau khi về lại lều mọi người tập trung dọn đồ và rác rưởiSau khi dọn đồ xong vì đã muộn nên mọi người cũng về lại lều nghỉ ngơiỞ phía sau những cành cây vẫn còn ánh lửa lập loèTrong lều lúc này Nguyệt Sương để lọ thủy tinh đựng đom đóm ở cạnh túi ngủtừ từ nhắm mắt lạiSáng hôm sauỞ trong rừng mặt trời vẫn còn chưa lên, trời bên ngoài vẫn còn tối những giọt sương đọng lại trên lá cây,trong không khí tràn đầy mát mẻLý Ngọc Trân thức dậy vẻ mặt ngái ngủ bắt đầu đi gọi mọi người thức dậySau khi tập hợp mọi người lại,Lý Ngọc Trân,Tô Huyên, Nguyệt Sương,Cao Bằng và Giang Thành lần lượt lên xeNguyệt Sương ở trên xe, mái xe đang mở những cơn gió mát mẻ nhẹ nhàng làm bay những lọn tóc đen bóngĐôi mi của Nguyệt Sương run run từ từ mở mắt ,cô quay mặt sang hỏi Lý Ngọc Trân vẻ mặt ngập ngừngLý Ngọc Trân đang lái xe nhìn Nguyệt Sương qua kính xe vẻ mặt tò mò hỏiCó chuyện gì sao?Nguyệt Sương mím môi vẻ mặt không biết nên nói hay khôngLý Ngọc Trân nhướng màycậu nói đi,sợ cái gì chứ?Nguyệt Sương khoanh tay lại ngồi ngả người trên ghếSợ cậu không tin lời tớLý Ngọc Trân vẻ mặt khó hiểu lấy tay xoay xoay bánh lái xeXe chuyển một cái quay sang một con đường xe rung một cái rồi tiếp tục an ổn di chuyểnCậu nói đi, tớ nhất định sẽ tin cậuNguyệt Sương thở dài ngồi dậy,vẻ mặt nghiêm túc bắt đầu nóiCậu nên cẩn thận Giang Thành, cậu ta không đơn giản đâu, cậu ta không ngây thơ như vẻ bề ngoài đâu cậu nên-Lý Ngọc Trân ngắt lời Nguyệt SươngCậu nói gì vậy chứ, cậu nghĩ nhiều rồi,sao cậu nhóc đấy có thể là loại người đấy chứNguyệt Sương!Đã nói rồi mà, cậu cũng không tin tớTớ chỉ là nhắc nhở cậu thôi , cậu không tin cũng được nhưng cũng nên chú ý cậu ta chútNguyệt Sương thở dài lại dựa vào ghế xeQuả nhiên cô ngốc này không tinLý Ngọc Trân vẫn tiếp tục lái xe vẻ mặt không chút để ýỪ tớ sẽ chú ýNguyệt Sương nhìn là biết ngay cô nàng này chỉ trả lời cho cóCô cũng không biết nên làm sao ahNguyệt Sương thở dài nhắm mắt từ từ chìm vào giấc ngủXe từ từ di chuyển lâu lâu lại nẩy một cái Nguyệt Sương nhíu mày ngủ có vẻ không yên ổn lắm, cũng không biết đã bao lâu chiếc xe dừng lại trước cửa Vũ giaNguyệt Sương nhíu mày mở mắt nhìn Lý Ngọc Trân trước mặt, từ từ đứng dậyCô vỗ vỗ mặt bước xuống xe, đi ra sau đi lại cốp xe mở ra lấy hành lýNguyệt Sương ngáp một cái cầm balo quay lại hỏi Lý Ngọc TrânCậu có muốn vào nhà chơi không?Lý Ngọc Trân lắc lắc đầuTớ không vào đâu, tớ bây giờ đi chơi với Giang Thành liền nèNói xong Lý Ngọc Trân trèo lên xe vẫy vẫy tayTạm biệt nha!Nhìn chiếc xe dần dần lái đi xa Nguyệt Sương quay người đi vào nhàCô lôi điện thoại ra xem giờBây giờ là 8:23Nguyệt Sương bước vào phòng khách nhìn Cha nguyên chủ đang ở trên shopha đọc báo tài chínhNguyệt Sương mỉm cườiChaVũ Tuấn ngẩng đầu lên gật gật đầuVề rồi đấy à, vào ăn sáng đi hôm nay mẹ con nấu ăn đấyNguyệt Sương lập tức ánh mắt lấp lánh đặt balo xuống shopha chạy vào phòng bếpMẹ của Nguyên Chủ phải nói là nấu ăn cực kì ngon nha!