Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…
Chương 30: 30: Bị Ba Mẹ Cho Ăn Cẩu Lương!
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương vui vui vẻ vẻ chạy vào phòng bếpỞ trong phòng bếp Nguyệt Lam đang cầm chảo nấu ăn, nhìn động tác của bà là biết người này thường nấu ănNguyệt Sương dừng lại phía sau Nguyệt Lam vui vẻ cườiMẹ con về rồi nè,mẹ nấu gì đó?Nguyệt Sương đang cầm chảo vui vui vẻ vẻ nấu ăn,bà cầm chảo lên lật chảo một cái bỗng dưng nghe được một giọng nói quen thuộc phía sau bà ngay lập tức nhận ra đó là giọng của con gái mình bà đặt chảo xuống quay đầu lại phía sauCon về rồi hả,mau ngồi xuống ăn điNguyệt Sương gật gật đầu ngồi xuống ghế bàn ăn chống cằm ánh mắt mong chờ nhìn Nguyệt LamMột lúc sau Nguyệt Lam đã nấu xong hết đồ ăn, từ trong bếp truyền ra một mùi hương cực kì mê ngườiNguyệt Lam bê đồ ăn ra bàn giọng vang dội truyền ra phía phòng kháchÔng đừng xem báo nữa,mau vào ăn sáng điNguyệt Lam đặt một bát Bún riêu sườn sụn ra trước mặt Nguyệt Sương ,sau đó đặt một bát Bún riêu sườn sụn ra trước mặt của bà một bát đặt ở đối diệnMấy phút sau Vũ Tuấn mới đi vào phòng bếp ông ngồi xuống bàn phòng ăn vừa cầm đũa lên định ăn thì bị Nguyệt Lam mắngÔng làm gì ở ngoài đó vậy hả,lề mà lề mềVũ Tuấn ngượng ngùng đặt đũa xuống bát Bún riêu sườn sụnTôi đọc nốt tờ báoNguyệt Sương đang cầm đũa ăn bún ngẩng đầu lên vẻ mặt bất mãnBún ngon như vậy sao cha lại không chịu ăn lúc nóng,ăn lúc nóng mới ngon nhaVũ Tuấn nghe vậy lấy tay sờ sờ bát bún,vẻ mặt khó hiểuVẫn còn nóng màNguyệt Lam đang ăn bún nghe vậy tức giận đập đũa xuống bàn một cái chống hông quátĐây là nguyên nhân bát bún sao đây là thái độ của ông đấyNguyệt Lam hừ một cái tiếp tục cầm đũa lên tiếp tục ăn búnVũ Tuấn vẻ mặt hốt hoảng bắt đầu mang 77 99 cách ra dỗ Nguyệt LamNguyệt Lam vẫn còn giận ông vẻ mặt tức giậnTôi vất vả nấu đồ ăn cho ông cái thái độ này của ông là sao hảVũ Tuấn chạy lại cạnh Nguyệt Lam vẻ mặt xum xue tràn đầy xin lỗiXin lỗi đều là lỗi của tôi,tôi không nên như vậy bà đừng tức giậnHay là thế này đi hôm nay tôi nghỉ đưa bà đi chơi,bà thấy như thế nào?Nguyệt Lam hừ lạnh một cái nhưng thái độ cũng hoà hoãn không ítĐượcVũ Tuấn đang lấy tay xoa bóp vai cho Nguyệt Lam thì bị quát một cáiÔng còn đứng đây làm gì,mau lại kia ăn bún đi bún hết nóng đến nơi rồi đấyVũ Tuấn giật mình vội vàng chạy đến đối diện kéo ghế ra ngồi xuống nhanh tay cầm lên đũa bắt đầu ănNguyệt Sương nhìn chuyện vừa mới xảy ra sờ sờ bụngTự nhiên cô cảm thấy no rồi là như thế nào?Nguyệt Sương thở dài tiếp tục cầm đũa bê bát lên ăn bún,cô tỏ vẻdù sao bún riêu sườn sụn này cũng rất ngon cô vẫn là ăn hết thì hơnSau khi ăn xong Nguyệt Sương sờ cái bụng no căng của mình ợ một cái rồi chạy ra bồn rửa bát rửa tay rồi cầm khăn giấy lau tay lau miệngNguyệt Sương chạy lên phòng bắp đầu sắp xếp đồ đạcSau khi sắp xếp đồ đạc xong,cô sờ sờ người cảm thấy mồ hôi dính nhớt trên người thì nhíu màycô ngay lập tức lại chạy vào nhà tắm tắmnửa tiếng sauNguyệt Sương cầm khăn lau tóc thoải mái thở dài một hơiHôm qua đi cắm trại,trong rừng tất nhiên không có chỗ để tắm vậy nên cả ngày không tắm người dính đầy mồ hôi nhớp nháp khiến cô cực kì khó chịu
Nguyệt Sương vui vui vẻ vẻ chạy vào phòng bếp
Ở trong phòng bếp Nguyệt Lam đang cầm chảo nấu ăn, nhìn động tác của bà là biết người này thường nấu ăn
Nguyệt Sương dừng lại phía sau Nguyệt Lam vui vẻ cười
Mẹ con về rồi nè,mẹ nấu gì đó?
Nguyệt Sương đang cầm chảo vui vui vẻ vẻ nấu ăn,bà cầm chảo lên lật chảo một cái bỗng dưng nghe được một giọng nói quen thuộc phía sau bà ngay lập tức nhận ra đó là giọng của con gái mình bà đặt chảo xuống quay đầu lại phía sau
Con về rồi hả,mau ngồi xuống ăn đi
Nguyệt Sương gật gật đầu ngồi xuống ghế bàn ăn chống cằm ánh mắt mong chờ nhìn Nguyệt Lam
Một lúc sau Nguyệt Lam đã nấu xong hết đồ ăn, từ trong bếp truyền ra một mùi hương cực kì mê người
Nguyệt Lam bê đồ ăn ra bàn giọng vang dội truyền ra phía phòng khách
Ông đừng xem báo nữa,mau vào ăn sáng đi
Nguyệt Lam đặt một bát Bún riêu sườn sụn ra trước mặt Nguyệt Sương ,sau đó đặt một bát Bún riêu sườn sụn ra trước mặt của bà một bát đặt ở đối diện
Mấy phút sau Vũ Tuấn mới đi vào phòng bếp ông ngồi xuống bàn phòng ăn vừa cầm đũa lên định ăn thì bị Nguyệt Lam mắng
Ông làm gì ở ngoài đó vậy hả,lề mà lề mề
Vũ Tuấn ngượng ngùng đặt đũa xuống bát Bún riêu sườn sụn
Tôi đọc nốt tờ báo
Nguyệt Sương đang cầm đũa ăn bún ngẩng đầu lên vẻ mặt bất mãn
Bún ngon như vậy sao cha lại không chịu ăn lúc nóng,ăn lúc nóng mới ngon nha
Vũ Tuấn nghe vậy lấy tay sờ sờ bát bún,vẻ mặt khó hiểu
Vẫn còn nóng mà
Nguyệt Lam đang ăn bún nghe vậy tức giận đập đũa xuống bàn một cái chống hông quát
Đây là nguyên nhân bát bún sao đây là thái độ của ông đấy
Nguyệt Lam hừ một cái tiếp tục cầm đũa lên tiếp tục ăn bún
Vũ Tuấn vẻ mặt hốt hoảng bắt đầu mang 77 99 cách ra dỗ Nguyệt Lam
Nguyệt Lam vẫn còn giận ông vẻ mặt tức giận
Tôi vất vả nấu đồ ăn cho ông cái thái độ này của ông là sao hả
Vũ Tuấn chạy lại cạnh Nguyệt Lam vẻ mặt xum xue tràn đầy xin lỗi
Xin lỗi đều là lỗi của tôi,tôi không nên như vậy bà đừng tức giận
Hay là thế này đi hôm nay tôi nghỉ đưa bà đi chơi,bà thấy như thế nào?
Nguyệt Lam hừ lạnh một cái nhưng thái độ cũng hoà hoãn không ít
Được
Vũ Tuấn đang lấy tay xoa bóp vai cho Nguyệt Lam thì bị quát một cái
Ông còn đứng đây làm gì,mau lại kia ăn bún đi bún hết nóng đến nơi rồi đấy
Vũ Tuấn giật mình vội vàng chạy đến đối diện kéo ghế ra ngồi xuống nhanh tay cầm lên đũa bắt đầu ăn
Nguyệt Sương nhìn chuyện vừa mới xảy ra sờ sờ bụng
Tự nhiên cô cảm thấy no rồi là như thế nào?
Nguyệt Sương thở dài tiếp tục cầm đũa bê bát lên ăn bún,cô tỏ vẻ
dù sao bún riêu sườn sụn này cũng rất ngon cô vẫn là ăn hết thì hơn
Sau khi ăn xong Nguyệt Sương sờ cái bụng no căng của mình ợ một cái rồi chạy ra bồn rửa bát rửa tay rồi cầm khăn giấy lau tay lau miệng
Nguyệt Sương chạy lên phòng bắp đầu sắp xếp đồ đạc
Sau khi sắp xếp đồ đạc xong,cô sờ sờ người cảm thấy mồ hôi dính nhớt trên người thì nhíu mày
cô ngay lập tức lại chạy vào nhà tắm tắm
nửa tiếng sau
Nguyệt Sương cầm khăn lau tóc thoải mái thở dài một hơi
Hôm qua đi cắm trại,trong rừng tất nhiên không có chỗ để tắm vậy nên cả ngày không tắm người dính đầy mồ hôi nhớp nháp khiến cô cực kì khó chịu
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương vui vui vẻ vẻ chạy vào phòng bếpỞ trong phòng bếp Nguyệt Lam đang cầm chảo nấu ăn, nhìn động tác của bà là biết người này thường nấu ănNguyệt Sương dừng lại phía sau Nguyệt Lam vui vẻ cườiMẹ con về rồi nè,mẹ nấu gì đó?Nguyệt Sương đang cầm chảo vui vui vẻ vẻ nấu ăn,bà cầm chảo lên lật chảo một cái bỗng dưng nghe được một giọng nói quen thuộc phía sau bà ngay lập tức nhận ra đó là giọng của con gái mình bà đặt chảo xuống quay đầu lại phía sauCon về rồi hả,mau ngồi xuống ăn điNguyệt Sương gật gật đầu ngồi xuống ghế bàn ăn chống cằm ánh mắt mong chờ nhìn Nguyệt LamMột lúc sau Nguyệt Lam đã nấu xong hết đồ ăn, từ trong bếp truyền ra một mùi hương cực kì mê ngườiNguyệt Lam bê đồ ăn ra bàn giọng vang dội truyền ra phía phòng kháchÔng đừng xem báo nữa,mau vào ăn sáng điNguyệt Lam đặt một bát Bún riêu sườn sụn ra trước mặt Nguyệt Sương ,sau đó đặt một bát Bún riêu sườn sụn ra trước mặt của bà một bát đặt ở đối diệnMấy phút sau Vũ Tuấn mới đi vào phòng bếp ông ngồi xuống bàn phòng ăn vừa cầm đũa lên định ăn thì bị Nguyệt Lam mắngÔng làm gì ở ngoài đó vậy hả,lề mà lề mềVũ Tuấn ngượng ngùng đặt đũa xuống bát Bún riêu sườn sụnTôi đọc nốt tờ báoNguyệt Sương đang cầm đũa ăn bún ngẩng đầu lên vẻ mặt bất mãnBún ngon như vậy sao cha lại không chịu ăn lúc nóng,ăn lúc nóng mới ngon nhaVũ Tuấn nghe vậy lấy tay sờ sờ bát bún,vẻ mặt khó hiểuVẫn còn nóng màNguyệt Lam đang ăn bún nghe vậy tức giận đập đũa xuống bàn một cái chống hông quátĐây là nguyên nhân bát bún sao đây là thái độ của ông đấyNguyệt Lam hừ một cái tiếp tục cầm đũa lên tiếp tục ăn búnVũ Tuấn vẻ mặt hốt hoảng bắt đầu mang 77 99 cách ra dỗ Nguyệt LamNguyệt Lam vẫn còn giận ông vẻ mặt tức giậnTôi vất vả nấu đồ ăn cho ông cái thái độ này của ông là sao hảVũ Tuấn chạy lại cạnh Nguyệt Lam vẻ mặt xum xue tràn đầy xin lỗiXin lỗi đều là lỗi của tôi,tôi không nên như vậy bà đừng tức giậnHay là thế này đi hôm nay tôi nghỉ đưa bà đi chơi,bà thấy như thế nào?Nguyệt Lam hừ lạnh một cái nhưng thái độ cũng hoà hoãn không ítĐượcVũ Tuấn đang lấy tay xoa bóp vai cho Nguyệt Lam thì bị quát một cáiÔng còn đứng đây làm gì,mau lại kia ăn bún đi bún hết nóng đến nơi rồi đấyVũ Tuấn giật mình vội vàng chạy đến đối diện kéo ghế ra ngồi xuống nhanh tay cầm lên đũa bắt đầu ănNguyệt Sương nhìn chuyện vừa mới xảy ra sờ sờ bụngTự nhiên cô cảm thấy no rồi là như thế nào?Nguyệt Sương thở dài tiếp tục cầm đũa bê bát lên ăn bún,cô tỏ vẻdù sao bún riêu sườn sụn này cũng rất ngon cô vẫn là ăn hết thì hơnSau khi ăn xong Nguyệt Sương sờ cái bụng no căng của mình ợ một cái rồi chạy ra bồn rửa bát rửa tay rồi cầm khăn giấy lau tay lau miệngNguyệt Sương chạy lên phòng bắp đầu sắp xếp đồ đạcSau khi sắp xếp đồ đạc xong,cô sờ sờ người cảm thấy mồ hôi dính nhớt trên người thì nhíu màycô ngay lập tức lại chạy vào nhà tắm tắmnửa tiếng sauNguyệt Sương cầm khăn lau tóc thoải mái thở dài một hơiHôm qua đi cắm trại,trong rừng tất nhiên không có chỗ để tắm vậy nên cả ngày không tắm người dính đầy mồ hôi nhớp nháp khiến cô cực kì khó chịu