Tác giả:

Ép Hôn Hả?????????????????????- tiếng một con bé vang lên, vọng khắp cả gian phòng rộng lớn. - Con ko cần phải ngạc nhiên như thế. - Cái j`? Bố bảo con ko-cần-phải-ngac-nhiên-như-thế khi bik tin mình sắp phải cưới ng` mà mình chưa gặp mặt một lần sao? Làm sao có thể chứ? Aaaaaaaaaa... Ng` đàn ông đưa tay bịt tai lại trước tiếng hét của con bé. - Đừng có hét lên như thế. Đây là chuyện đã định sẵn từ lúc con còn chưa ra đời. Giờ đã đến lúc rồi. - Từ lúc con-còn-chưa-ra-đời ư? Vậy là cuộc đời con đã đc quyết định trước cả khi con có mặt trên cõi đời này sao? - Đúng vậy. Lúc xưa ông con đã từng lập hôn ước với một ng` bạn rằng nếu con sinh ra là con gái thì sẽ kết hôn với đứa cháu trai của ng` bạn ấy... - Hôn ước cái j` chứ? Ép hôn thì có. Bố a`, bố nỡ để con lấy một ng` ko wen bik sao? Bố...- con bé quay sang năn nỉ ng` đàn ông ngồi trước mặt nó. - Làm sao mà bố nỡ chứ- ng` đàn ông thở dài- nhưng ông của con đã quyết, hơn nữa chúng ta lại ko thể làm trái hôn ước nên... - Kooooooo- con bé…

Chương 128: Chương 128

Ép HônTác giả: Vô DanhÉp Hôn Hả?????????????????????- tiếng một con bé vang lên, vọng khắp cả gian phòng rộng lớn. - Con ko cần phải ngạc nhiên như thế. - Cái j`? Bố bảo con ko-cần-phải-ngac-nhiên-như-thế khi bik tin mình sắp phải cưới ng` mà mình chưa gặp mặt một lần sao? Làm sao có thể chứ? Aaaaaaaaaa... Ng` đàn ông đưa tay bịt tai lại trước tiếng hét của con bé. - Đừng có hét lên như thế. Đây là chuyện đã định sẵn từ lúc con còn chưa ra đời. Giờ đã đến lúc rồi. - Từ lúc con-còn-chưa-ra-đời ư? Vậy là cuộc đời con đã đc quyết định trước cả khi con có mặt trên cõi đời này sao? - Đúng vậy. Lúc xưa ông con đã từng lập hôn ước với một ng` bạn rằng nếu con sinh ra là con gái thì sẽ kết hôn với đứa cháu trai của ng` bạn ấy... - Hôn ước cái j` chứ? Ép hôn thì có. Bố a`, bố nỡ để con lấy một ng` ko wen bik sao? Bố...- con bé quay sang năn nỉ ng` đàn ông ngồi trước mặt nó. - Làm sao mà bố nỡ chứ- ng` đàn ông thở dài- nhưng ông của con đã quyết, hơn nữa chúng ta lại ko thể làm trái hôn ước nên... - Kooooooo- con bé… - Là lá la, sướng âm ỉ là đời thăng hoa......Thằng nhok vừa đi xuống lầu đã nghe thấy tiếng như ai đang hét, ý nhầm, đang hát (^^) Vừa đặt chân tới phòng bếp, ngay lập tức thằng nhok nhận ra cái dáng nhỏ nhỏ xinh xinh của con bé đang loay hoay như đang làm gì đó.- Cô làm gì vậy hử?Con bé nghe tiếng thằng nhok thì giật mình quay lại, cười toe toét.- Làm đồ ăn chứ làm gì!- Làm đồ ăn? Cô làm á hả? *tròn xoe mắt có chút mĩa mai*- Sao lại ko? Tôi làm là hơi bị "good" đấy nhá! *hất mặt* Ủa, mà trước giờ tôi chưa từng nấu cho anh ăn à?- Hử? Hỏi điên à? Cô trước giờ thậm chí còn chưa từng nấu đc một tô mì tôm *nhún vai*- Oài, ko đến mức đó chứ, Anny nấu ăn giỏi lắm mà *chậc lưỡi*- Lợi dụng thời cơ tự khen mình hả?- thằng nhok nhăn mặt nói.- Ai thèm! *bĩu môi* Vậy là số anh ko tốt thôi, Anny, nó, à tôi nấu ăn ko kém gì đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng những người đc ăn chỉ đếm trên đầu ngón tay, chỉ vs những người mà tôi thích, anh ko đc cái phúc đó rồi. *nhún vai thản nhiên nói* Tính cho tới thời điểm này anh Key là người đc ăn nhiều lần nhất! Sau đó là người trong nhà, tiếp nữa là Lâm Kha!Thằng nhok nghe con bé nói, khẽ nhíu mày. Cái gì nữa đây, "chỉ nấu ăn cho những người tôi (anny) thích" vậy có nghĩa là nó nằm ngoài số đó???Aaaaaa..... Sao lại tức thế này!!!!!!!! À, mà khoan......- Khoan, khoan.....cô nói người đc ăn nhiều nhất là anh Key gì đó, anh ta là ai? sao chưa từng nghe cô nhắc đến?- Huh?"Ấy chết, lại lỡ lời, hức!"- À ko, ko có, tôi nói nhầm ý mà. hehe- con bé nói, cười toe toét, tay len lén đưa lên lau mồ hôi chảy dài trên mặt....- Nói nhầm? Tôi có nên tin cô ko đây?- Nên.- đáp ko chút do dự.- Nhưng m..........- thằng nhok toan nói gì đó nữa, đúng lúc đó thì đột nhiên một gióng nói trong trỏe khác chen vào.- Ken!Cả thằng nhok và con bé đều nhíu mày nhìn người vừa đến. Con bé khẽ nhíu mày, hừm, sao cô ta lại đến đây nữa?!

- Là lá la, sướng âm ỉ là đời thăng hoa......

Thằng nhok vừa đi xuống lầu đã nghe thấy tiếng như ai đang hét, ý nhầm, đang hát (^^) Vừa đặt chân tới phòng bếp, ngay lập tức thằng nhok nhận ra cái dáng nhỏ nhỏ xinh xinh của con bé đang loay hoay như đang làm gì đó.

- Cô làm gì vậy hử?

Con bé nghe tiếng thằng nhok thì giật mình quay lại, cười toe toét.

- Làm đồ ăn chứ làm gì!

- Làm đồ ăn? Cô làm á hả? *tròn xoe mắt có chút mĩa mai*

- Sao lại ko? Tôi làm là hơi bị "good" đấy nhá! *hất mặt* Ủa, mà trước giờ tôi chưa từng nấu cho anh ăn à?

- Hử? Hỏi điên à? Cô trước giờ thậm chí còn chưa từng nấu đc một tô mì tôm *nhún vai*

- Oài, ko đến mức đó chứ, Anny nấu ăn giỏi lắm mà *chậc lưỡi*

- Lợi dụng thời cơ tự khen mình hả?- thằng nhok nhăn mặt nói.

- Ai thèm! *bĩu môi* Vậy là số anh ko tốt thôi, Anny, nó, à tôi nấu ăn ko kém gì đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng những người đc ăn chỉ đếm trên đầu ngón tay, chỉ vs những người mà tôi thích, anh ko đc cái phúc đó rồi. *nhún vai thản nhiên nói* Tính cho tới thời điểm này anh Key là người đc ăn nhiều lần nhất! Sau đó là người trong nhà, tiếp nữa là Lâm Kha!

Thằng nhok nghe con bé nói, khẽ nhíu mày. Cái gì nữa đây, "chỉ nấu ăn cho những người tôi (anny) thích" vậy có nghĩa là nó nằm ngoài số đó???Aaaaaa..... Sao lại tức thế này!!!!!!!! À, mà khoan......

- Khoan, khoan.....cô nói người đc ăn nhiều nhất là anh Key gì đó, anh ta là ai? sao chưa từng nghe cô nhắc đến?

- Huh?

"Ấy chết, lại lỡ lời, hức!"

- À ko, ko có, tôi nói nhầm ý mà. hehe- con bé nói, cười toe toét, tay len lén đưa lên lau mồ hôi chảy dài trên mặt....

- Nói nhầm? Tôi có nên tin cô ko đây?

- Nên.- đáp ko chút do dự.

- Nhưng m..........- thằng nhok toan nói gì đó nữa, đúng lúc đó thì đột nhiên một gióng nói trong trỏe khác chen vào.

- Ken!

Cả thằng nhok và con bé đều nhíu mày nhìn người vừa đến. Con bé khẽ nhíu mày, hừm, sao cô ta lại đến đây nữa?!

Ép HônTác giả: Vô DanhÉp Hôn Hả?????????????????????- tiếng một con bé vang lên, vọng khắp cả gian phòng rộng lớn. - Con ko cần phải ngạc nhiên như thế. - Cái j`? Bố bảo con ko-cần-phải-ngac-nhiên-như-thế khi bik tin mình sắp phải cưới ng` mà mình chưa gặp mặt một lần sao? Làm sao có thể chứ? Aaaaaaaaaa... Ng` đàn ông đưa tay bịt tai lại trước tiếng hét của con bé. - Đừng có hét lên như thế. Đây là chuyện đã định sẵn từ lúc con còn chưa ra đời. Giờ đã đến lúc rồi. - Từ lúc con-còn-chưa-ra-đời ư? Vậy là cuộc đời con đã đc quyết định trước cả khi con có mặt trên cõi đời này sao? - Đúng vậy. Lúc xưa ông con đã từng lập hôn ước với một ng` bạn rằng nếu con sinh ra là con gái thì sẽ kết hôn với đứa cháu trai của ng` bạn ấy... - Hôn ước cái j` chứ? Ép hôn thì có. Bố a`, bố nỡ để con lấy một ng` ko wen bik sao? Bố...- con bé quay sang năn nỉ ng` đàn ông ngồi trước mặt nó. - Làm sao mà bố nỡ chứ- ng` đàn ông thở dài- nhưng ông của con đã quyết, hơn nữa chúng ta lại ko thể làm trái hôn ước nên... - Kooooooo- con bé… - Là lá la, sướng âm ỉ là đời thăng hoa......Thằng nhok vừa đi xuống lầu đã nghe thấy tiếng như ai đang hét, ý nhầm, đang hát (^^) Vừa đặt chân tới phòng bếp, ngay lập tức thằng nhok nhận ra cái dáng nhỏ nhỏ xinh xinh của con bé đang loay hoay như đang làm gì đó.- Cô làm gì vậy hử?Con bé nghe tiếng thằng nhok thì giật mình quay lại, cười toe toét.- Làm đồ ăn chứ làm gì!- Làm đồ ăn? Cô làm á hả? *tròn xoe mắt có chút mĩa mai*- Sao lại ko? Tôi làm là hơi bị "good" đấy nhá! *hất mặt* Ủa, mà trước giờ tôi chưa từng nấu cho anh ăn à?- Hử? Hỏi điên à? Cô trước giờ thậm chí còn chưa từng nấu đc một tô mì tôm *nhún vai*- Oài, ko đến mức đó chứ, Anny nấu ăn giỏi lắm mà *chậc lưỡi*- Lợi dụng thời cơ tự khen mình hả?- thằng nhok nhăn mặt nói.- Ai thèm! *bĩu môi* Vậy là số anh ko tốt thôi, Anny, nó, à tôi nấu ăn ko kém gì đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng những người đc ăn chỉ đếm trên đầu ngón tay, chỉ vs những người mà tôi thích, anh ko đc cái phúc đó rồi. *nhún vai thản nhiên nói* Tính cho tới thời điểm này anh Key là người đc ăn nhiều lần nhất! Sau đó là người trong nhà, tiếp nữa là Lâm Kha!Thằng nhok nghe con bé nói, khẽ nhíu mày. Cái gì nữa đây, "chỉ nấu ăn cho những người tôi (anny) thích" vậy có nghĩa là nó nằm ngoài số đó???Aaaaaa..... Sao lại tức thế này!!!!!!!! À, mà khoan......- Khoan, khoan.....cô nói người đc ăn nhiều nhất là anh Key gì đó, anh ta là ai? sao chưa từng nghe cô nhắc đến?- Huh?"Ấy chết, lại lỡ lời, hức!"- À ko, ko có, tôi nói nhầm ý mà. hehe- con bé nói, cười toe toét, tay len lén đưa lên lau mồ hôi chảy dài trên mặt....- Nói nhầm? Tôi có nên tin cô ko đây?- Nên.- đáp ko chút do dự.- Nhưng m..........- thằng nhok toan nói gì đó nữa, đúng lúc đó thì đột nhiên một gióng nói trong trỏe khác chen vào.- Ken!Cả thằng nhok và con bé đều nhíu mày nhìn người vừa đến. Con bé khẽ nhíu mày, hừm, sao cô ta lại đến đây nữa?!

Chương 128: Chương 128