Tác giả:

Ép Hôn Hả?????????????????????- tiếng một con bé vang lên, vọng khắp cả gian phòng rộng lớn. - Con ko cần phải ngạc nhiên như thế. - Cái j`? Bố bảo con ko-cần-phải-ngac-nhiên-như-thế khi bik tin mình sắp phải cưới ng` mà mình chưa gặp mặt một lần sao? Làm sao có thể chứ? Aaaaaaaaaa... Ng` đàn ông đưa tay bịt tai lại trước tiếng hét của con bé. - Đừng có hét lên như thế. Đây là chuyện đã định sẵn từ lúc con còn chưa ra đời. Giờ đã đến lúc rồi. - Từ lúc con-còn-chưa-ra-đời ư? Vậy là cuộc đời con đã đc quyết định trước cả khi con có mặt trên cõi đời này sao? - Đúng vậy. Lúc xưa ông con đã từng lập hôn ước với một ng` bạn rằng nếu con sinh ra là con gái thì sẽ kết hôn với đứa cháu trai của ng` bạn ấy... - Hôn ước cái j` chứ? Ép hôn thì có. Bố a`, bố nỡ để con lấy một ng` ko wen bik sao? Bố...- con bé quay sang năn nỉ ng` đàn ông ngồi trước mặt nó. - Làm sao mà bố nỡ chứ- ng` đàn ông thở dài- nhưng ông của con đã quyết, hơn nữa chúng ta lại ko thể làm trái hôn ước nên... - Kooooooo- con bé…

Chương 151: Chương 151

Ép HônTác giả: Vô DanhÉp Hôn Hả?????????????????????- tiếng một con bé vang lên, vọng khắp cả gian phòng rộng lớn. - Con ko cần phải ngạc nhiên như thế. - Cái j`? Bố bảo con ko-cần-phải-ngac-nhiên-như-thế khi bik tin mình sắp phải cưới ng` mà mình chưa gặp mặt một lần sao? Làm sao có thể chứ? Aaaaaaaaaa... Ng` đàn ông đưa tay bịt tai lại trước tiếng hét của con bé. - Đừng có hét lên như thế. Đây là chuyện đã định sẵn từ lúc con còn chưa ra đời. Giờ đã đến lúc rồi. - Từ lúc con-còn-chưa-ra-đời ư? Vậy là cuộc đời con đã đc quyết định trước cả khi con có mặt trên cõi đời này sao? - Đúng vậy. Lúc xưa ông con đã từng lập hôn ước với một ng` bạn rằng nếu con sinh ra là con gái thì sẽ kết hôn với đứa cháu trai của ng` bạn ấy... - Hôn ước cái j` chứ? Ép hôn thì có. Bố a`, bố nỡ để con lấy một ng` ko wen bik sao? Bố...- con bé quay sang năn nỉ ng` đàn ông ngồi trước mặt nó. - Làm sao mà bố nỡ chứ- ng` đàn ông thở dài- nhưng ông của con đã quyết, hơn nữa chúng ta lại ko thể làm trái hôn ước nên... - Kooooooo- con bé… - Anh có hay ko biết..... Anny, nó sắp kết hôn?- Cư nhiên tôi biết.- thằng nhok gật đầu.- Làm sao anh biết?- cô mở to mắt kinh hãi hỏi. Ko lẽ nào anh ta đã biết đc mọi chuyện? ko lí nào lại vậy....- Tất nhiên, vì cô ta sẽ kết hôn vs tôi mà, sắp đến là công bố còn gì!- thằng nhok cười nói.Anna nhíu mày nhìn thằng nhok...A, xem ra ý của cô bị hiểu sai trầm trọng rồi. Cũng chẳng trách đc, hóa ra anh ta vẫn chưa biết gì...Có khi như thế lại tốt hơn?!- Ko phải.....- cô cúi đầu cười khổ.- Ko phải là thế nào?Anna mấp máy môi, toan nói gì đó, xong lại dường như suy nghĩ gì lại thôi, chỉ cười nhạt khẽ lắc đầu rồi im lặng quay người bước ra khỏi phòng thằng nhok. Đến khi sắp khuất sau cánh cửa rồi, cô đột nhiên quay lại, thả nhẹ một câu.....- Ko có gì, chỉ khuyên anh, tốt nhất là đừng lún sâu vào tình cảm này, chỉ chuốc lấy đau khổ.....Thằng nhok ko hiểu ý mà cô muốn nói, muốn hỏi nhưng cô đã đi về phòng. Tim đột nhiên nhói một cái....."Xem ra tôi đến chậm một bước rồi.... Tương lai sau này, khả năng chỉ đau khổ là chính.... Ai mà ngờ, cả ba rồi sẽ cùng đau khổ. Dù hơi muộn, cũng đành cố gắng, nhất định phải ngăn chặn chuyện này, trước khi tất cả trở thành quá muộn màng....."Có những thứ tưởng như là sự thật trước mắt, đâu ngờ nó cũng chỉ là vỏ bọc của dối trá....Có những thứ tưởng như là rất gần, đâu ngờ nó xa tận chân trời ko bao giờ đuổi kịp....Có những thứ tưởng như là của mình, để rồi ngỡ ngàng nhận ra- tất cả cũng chỉ là một chữ: "tưởng"......(to be continued)

- Anh có hay ko biết..... Anny, nó sắp kết hôn?

- Cư nhiên tôi biết.- thằng nhok gật đầu.

- Làm sao anh biết?- cô mở to mắt kinh hãi hỏi. Ko lẽ nào anh ta đã biết đc mọi chuyện? ko lí nào lại vậy....

- Tất nhiên, vì cô ta sẽ kết hôn vs tôi mà, sắp đến là công bố còn gì!- thằng nhok cười nói.

Anna nhíu mày nhìn thằng nhok...A, xem ra ý của cô bị hiểu sai trầm trọng rồi. Cũng chẳng trách đc, hóa ra anh ta vẫn chưa biết gì...Có khi như thế lại tốt hơn?!

- Ko phải.....- cô cúi đầu cười khổ.

- Ko phải là thế nào?

Anna mấp máy môi, toan nói gì đó, xong lại dường như suy nghĩ gì lại thôi, chỉ cười nhạt khẽ lắc đầu rồi im lặng quay người bước ra khỏi phòng thằng nhok. Đến khi sắp khuất sau cánh cửa rồi, cô đột nhiên quay lại, thả nhẹ một câu.....

- Ko có gì, chỉ khuyên anh, tốt nhất là đừng lún sâu vào tình cảm này, chỉ chuốc lấy đau khổ.....

Thằng nhok ko hiểu ý mà cô muốn nói, muốn hỏi nhưng cô đã đi về phòng. Tim đột nhiên nhói một cái.....

"Xem ra tôi đến chậm một bước rồi.... Tương lai sau này, khả năng chỉ đau khổ là chính.... Ai mà ngờ, cả ba rồi sẽ cùng đau khổ. Dù hơi muộn, cũng đành cố gắng, nhất định phải ngăn chặn chuyện này, trước khi tất cả trở thành quá muộn màng....."

Có những thứ tưởng như là sự thật trước mắt, đâu ngờ nó cũng chỉ là vỏ bọc của dối trá....

Có những thứ tưởng như là rất gần, đâu ngờ nó xa tận chân trời ko bao giờ đuổi kịp....

Có những thứ tưởng như là của mình, để rồi ngỡ ngàng nhận ra- tất cả cũng chỉ là một chữ: "tưởng"......

(to be continued)

Ép HônTác giả: Vô DanhÉp Hôn Hả?????????????????????- tiếng một con bé vang lên, vọng khắp cả gian phòng rộng lớn. - Con ko cần phải ngạc nhiên như thế. - Cái j`? Bố bảo con ko-cần-phải-ngac-nhiên-như-thế khi bik tin mình sắp phải cưới ng` mà mình chưa gặp mặt một lần sao? Làm sao có thể chứ? Aaaaaaaaaa... Ng` đàn ông đưa tay bịt tai lại trước tiếng hét của con bé. - Đừng có hét lên như thế. Đây là chuyện đã định sẵn từ lúc con còn chưa ra đời. Giờ đã đến lúc rồi. - Từ lúc con-còn-chưa-ra-đời ư? Vậy là cuộc đời con đã đc quyết định trước cả khi con có mặt trên cõi đời này sao? - Đúng vậy. Lúc xưa ông con đã từng lập hôn ước với một ng` bạn rằng nếu con sinh ra là con gái thì sẽ kết hôn với đứa cháu trai của ng` bạn ấy... - Hôn ước cái j` chứ? Ép hôn thì có. Bố a`, bố nỡ để con lấy một ng` ko wen bik sao? Bố...- con bé quay sang năn nỉ ng` đàn ông ngồi trước mặt nó. - Làm sao mà bố nỡ chứ- ng` đàn ông thở dài- nhưng ông của con đã quyết, hơn nữa chúng ta lại ko thể làm trái hôn ước nên... - Kooooooo- con bé… - Anh có hay ko biết..... Anny, nó sắp kết hôn?- Cư nhiên tôi biết.- thằng nhok gật đầu.- Làm sao anh biết?- cô mở to mắt kinh hãi hỏi. Ko lẽ nào anh ta đã biết đc mọi chuyện? ko lí nào lại vậy....- Tất nhiên, vì cô ta sẽ kết hôn vs tôi mà, sắp đến là công bố còn gì!- thằng nhok cười nói.Anna nhíu mày nhìn thằng nhok...A, xem ra ý của cô bị hiểu sai trầm trọng rồi. Cũng chẳng trách đc, hóa ra anh ta vẫn chưa biết gì...Có khi như thế lại tốt hơn?!- Ko phải.....- cô cúi đầu cười khổ.- Ko phải là thế nào?Anna mấp máy môi, toan nói gì đó, xong lại dường như suy nghĩ gì lại thôi, chỉ cười nhạt khẽ lắc đầu rồi im lặng quay người bước ra khỏi phòng thằng nhok. Đến khi sắp khuất sau cánh cửa rồi, cô đột nhiên quay lại, thả nhẹ một câu.....- Ko có gì, chỉ khuyên anh, tốt nhất là đừng lún sâu vào tình cảm này, chỉ chuốc lấy đau khổ.....Thằng nhok ko hiểu ý mà cô muốn nói, muốn hỏi nhưng cô đã đi về phòng. Tim đột nhiên nhói một cái....."Xem ra tôi đến chậm một bước rồi.... Tương lai sau này, khả năng chỉ đau khổ là chính.... Ai mà ngờ, cả ba rồi sẽ cùng đau khổ. Dù hơi muộn, cũng đành cố gắng, nhất định phải ngăn chặn chuyện này, trước khi tất cả trở thành quá muộn màng....."Có những thứ tưởng như là sự thật trước mắt, đâu ngờ nó cũng chỉ là vỏ bọc của dối trá....Có những thứ tưởng như là rất gần, đâu ngờ nó xa tận chân trời ko bao giờ đuổi kịp....Có những thứ tưởng như là của mình, để rồi ngỡ ngàng nhận ra- tất cả cũng chỉ là một chữ: "tưởng"......(to be continued)

Chương 151: Chương 151