Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…
Chương 312: C312: Ngay sau đó
Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Nhìn vẻ mặt bướng bỉnh của Susan, Diệp Lâm bất lực mỉm cười. Anh của hiện tại phải gánh vác quá nhiều thứ. Anh có hơn một trăm sư phụ, trên người cũng gánh hơn một trăm ân oán.Hôm nay, anh có thể lợi dụng năng lực và danh tiếng của vị sư phụ thứ hai mươi chín để trấn áp nhà họ Bạch ở Phụng Thiên.Rồi ngày mai, có lẽ kẻ thù của sư phụ thứ hai mươi chín sẽ đến thăm. Thế giới nguy hiểm, lòng người khó lường. Bây giờ, mọi thứ đã bắt đầu liên lụy đến những người xung quanh anh.Diệp Lâm thậm chí còn cảm thấy có hơi hối hận. Nếu biết trước như vậy, đáng ra anh không nên gặp lại họ mà chỉ yên lặng ở phía sau bảo vệ họ thì tốt hơn."Đi thôi, tôi đưa cậu về trước..."Diệp Lâm đưa Susan về nhà an toàn.Ngay sau đó, Diệp Lâm nhận được một cuộc gọi khác từ Hoa Quốc Đống. Về liên minh võ đạo ở Yến Kinh, anh ta đã lo liệu xong mọi việc.“Liên minh võ đạo có năm cứ điểm lớn nhỏ ở Yến Kinh, chúng tôi đều đã triệt phá hết rồi.”“Thêm nữa, phủ Thuận Thiên của chúng tôi cũng đã đưa ra thông báo sẽ cấm vô thời hạn việc liên minh võ đạo thế giới xin mở võ quán ở Yến Kinh.”Kể từ khi Diệp Lâm nhận anh ta làm đệ tử, Hoa Quốc Đống rất quan tâm đến chuyện này.Theo yêu cầu của Diệp Lâm, Yến Kinh sẽ không còn tổ chức liên minh võ đạo nữa."Được, anh đã vất vả rồi." Diệp Lâm hài lòng gật đầu."Không có gì, được làm việc cho sư phụ là vinh hạnh của tôi!" Hoa Quốc Đống đắc ý nói. Truyện Đoản VănSau đó, hai người trò chuyện một lúc.Hoa Quốc Đống tiếp tục mời: "Sư phụ, bây giờ anh rảnh không? Có muốn ra ngoài ngồi không?”"Anh đã chính thức nhận tôi làm đệ tử, tôi còn chưa mời rượu anh. Vừa hay tôi và bạn cùng nhau mở quán bar. Sư phụ, nếu bây giờ anh rảnh rỗi, tôi sẽ đưa anh đi uống một ly, anh thấy sao?”"Được." Diệp Lâm đồng ý.Nhưng khi nghe địa chỉ quán bar thì tình cờ lại ở gần đây.Vì thế Diệp Lâm cũng không kêu anh ta tới đón mà tự mình đi tới.Quán bar Đại Dương Xanh.Đây là quán bar mà một số bạn bè của Hoa Quốc Đống ở Yến Kinh góp tiền mở ra lúc bưồn chán.Dần dần, nó trở thành nơi để những người trong giới của họ thường xuyên tụ tập.Vì phục vụ cho những anh chàng thượng lưu, tiêu tiền như nước nên việc kinh doanh của quán bar vô cùng phát đạt.Diệp Lâm tiến vào.Liếc nhìn khung cảnh sôi động bên trong, không thấy Hoa Quốc Đống đâu. Đoán anh ta đang trên đường tới đây.Diệp Lâm tùy tiện tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống, sau đó gọi một ly rượu. Đồ uống vừa được đưa lên.Lúc này, một giọng nói ngạc nhiên và quen thuộc vang lên từ phía sau. "Anh cả?""Làm sao anh lại ở đây?"Diệp Lâm không cần quay đầu lại nhìn cũng biết người xuất hiện phía sau chính là em trai cùng cha khác mẹ của mình, Diệp Trạch.Đồng thời, Diệp Lâm cũng nảy ra một nghỉ vấn, sao anh lại gặp Diệp Trạch ở đây?Diệp Trạch cũng đã tham gia vào nhóm này sao? "Là anh thật sao?”Lúc này Diệp Trạch đi tới trước mặt anh, nhìn kỹ hơn, quả nhiên nhìn thấy Diệp Lâm đang cầm ly rượu, vẻ mặt ung dung, nhàn nhã.Nghĩ đến những điều khó chịu xảy ra lần cuối họ gặp nhau. Diệp Lâm không chỉ đánh cậu ta mà còn dám ra tay với cả mẹ cậu ta.Hơn nữa, chú Báo và những người bảo vệ cậu ta gần như cũng bị anh g**t ch*t.Thù cũ hận mới khiến sắc mặt Diệp Trạch dần trở nên hung dữ.
Nhìn vẻ mặt bướng bỉnh của Susan, Diệp Lâm bất lực mỉm cười. Anh của hiện tại phải gánh vác quá nhiều thứ. Anh có hơn một trăm sư phụ, trên người cũng gánh hơn một trăm ân oán.
Hôm nay, anh có thể lợi dụng năng lực và danh tiếng của vị sư phụ thứ hai mươi chín để trấn áp nhà họ Bạch ở Phụng Thiên.
Rồi ngày mai, có lẽ kẻ thù của sư phụ thứ hai mươi chín sẽ đến thăm. Thế giới nguy hiểm, lòng người khó lường. Bây giờ, mọi thứ đã bắt đầu liên lụy đến những người xung quanh anh.
Diệp Lâm thậm chí còn cảm thấy có hơi hối hận. Nếu biết trước như vậy, đáng ra anh không nên gặp lại họ mà chỉ yên lặng ở phía sau bảo vệ họ thì tốt hơn.
"Đi thôi, tôi đưa cậu về trước..."
Diệp Lâm đưa Susan về nhà an toàn.
Ngay sau đó, Diệp Lâm nhận được một cuộc gọi khác từ Hoa Quốc Đống. Về liên minh võ đạo ở Yến Kinh, anh ta đã lo liệu xong mọi việc.
“Liên minh võ đạo có năm cứ điểm lớn nhỏ ở Yến Kinh, chúng tôi đều đã triệt phá hết rồi.”
“Thêm nữa, phủ Thuận Thiên của chúng tôi cũng đã đưa ra thông báo sẽ cấm vô thời hạn việc liên minh võ đạo thế giới xin mở võ quán ở Yến Kinh.”
Kể từ khi Diệp Lâm nhận anh ta làm đệ tử, Hoa Quốc Đống rất quan tâm đến chuyện này.
Theo yêu cầu của Diệp Lâm, Yến Kinh sẽ không còn tổ chức liên minh võ đạo nữa.
"Được, anh đã vất vả rồi." Diệp Lâm hài lòng gật đầu.
"Không có gì, được làm việc cho sư phụ là vinh hạnh của tôi!" Hoa Quốc Đống đắc ý nói. Truyện Đoản Văn
Sau đó, hai người trò chuyện một lúc.
Hoa Quốc Đống tiếp tục mời: "Sư phụ, bây giờ anh rảnh không? Có muốn ra ngoài ngồi không?”
"Anh đã chính thức nhận tôi làm đệ tử, tôi còn chưa mời rượu anh. Vừa hay tôi và bạn cùng nhau mở quán bar. Sư phụ, nếu bây giờ anh rảnh rỗi, tôi sẽ đưa anh đi uống một ly, anh thấy sao?”
"Được." Diệp Lâm đồng ý.
Nhưng khi nghe địa chỉ quán bar thì tình cờ lại ở gần đây.
Vì thế Diệp Lâm cũng không kêu anh ta tới đón mà tự mình đi tới.
Quán bar Đại Dương Xanh.
Đây là quán bar mà một số bạn bè của Hoa Quốc Đống ở Yến Kinh góp tiền mở ra lúc bưồn chán.
Dần dần, nó trở thành nơi để những người trong giới của họ thường xuyên tụ tập.
Vì phục vụ cho những anh chàng thượng lưu, tiêu tiền như nước nên việc kinh doanh của quán bar vô cùng phát đạt.
Diệp Lâm tiến vào.
Liếc nhìn khung cảnh sôi động bên trong, không thấy Hoa Quốc Đống đâu. Đoán anh ta đang trên đường tới đây.
Diệp Lâm tùy tiện tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống, sau đó gọi một ly rượu. Đồ uống vừa được đưa lên.
Lúc này, một giọng nói ngạc nhiên và quen thuộc vang lên từ phía sau. "Anh cả?"
"Làm sao anh lại ở đây?"
Diệp Lâm không cần quay đầu lại nhìn cũng biết người xuất hiện phía sau chính là em trai cùng cha khác mẹ của mình, Diệp Trạch.
Đồng thời, Diệp Lâm cũng nảy ra một nghỉ vấn, sao anh lại gặp Diệp Trạch ở đây?
Diệp Trạch cũng đã tham gia vào nhóm này sao? "Là anh thật sao?”
Lúc này Diệp Trạch đi tới trước mặt anh, nhìn kỹ hơn, quả nhiên nhìn thấy Diệp Lâm đang cầm ly rượu, vẻ mặt ung dung, nhàn nhã.
Nghĩ đến những điều khó chịu xảy ra lần cuối họ gặp nhau. Diệp Lâm không chỉ đánh cậu ta mà còn dám ra tay với cả mẹ cậu ta.
Hơn nữa, chú Báo và những người bảo vệ cậu ta gần như cũng bị anh g**t ch*t.
Thù cũ hận mới khiến sắc mặt Diệp Trạch dần trở nên hung dữ.
Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Nhìn vẻ mặt bướng bỉnh của Susan, Diệp Lâm bất lực mỉm cười. Anh của hiện tại phải gánh vác quá nhiều thứ. Anh có hơn một trăm sư phụ, trên người cũng gánh hơn một trăm ân oán.Hôm nay, anh có thể lợi dụng năng lực và danh tiếng của vị sư phụ thứ hai mươi chín để trấn áp nhà họ Bạch ở Phụng Thiên.Rồi ngày mai, có lẽ kẻ thù của sư phụ thứ hai mươi chín sẽ đến thăm. Thế giới nguy hiểm, lòng người khó lường. Bây giờ, mọi thứ đã bắt đầu liên lụy đến những người xung quanh anh.Diệp Lâm thậm chí còn cảm thấy có hơi hối hận. Nếu biết trước như vậy, đáng ra anh không nên gặp lại họ mà chỉ yên lặng ở phía sau bảo vệ họ thì tốt hơn."Đi thôi, tôi đưa cậu về trước..."Diệp Lâm đưa Susan về nhà an toàn.Ngay sau đó, Diệp Lâm nhận được một cuộc gọi khác từ Hoa Quốc Đống. Về liên minh võ đạo ở Yến Kinh, anh ta đã lo liệu xong mọi việc.“Liên minh võ đạo có năm cứ điểm lớn nhỏ ở Yến Kinh, chúng tôi đều đã triệt phá hết rồi.”“Thêm nữa, phủ Thuận Thiên của chúng tôi cũng đã đưa ra thông báo sẽ cấm vô thời hạn việc liên minh võ đạo thế giới xin mở võ quán ở Yến Kinh.”Kể từ khi Diệp Lâm nhận anh ta làm đệ tử, Hoa Quốc Đống rất quan tâm đến chuyện này.Theo yêu cầu của Diệp Lâm, Yến Kinh sẽ không còn tổ chức liên minh võ đạo nữa."Được, anh đã vất vả rồi." Diệp Lâm hài lòng gật đầu."Không có gì, được làm việc cho sư phụ là vinh hạnh của tôi!" Hoa Quốc Đống đắc ý nói. Truyện Đoản VănSau đó, hai người trò chuyện một lúc.Hoa Quốc Đống tiếp tục mời: "Sư phụ, bây giờ anh rảnh không? Có muốn ra ngoài ngồi không?”"Anh đã chính thức nhận tôi làm đệ tử, tôi còn chưa mời rượu anh. Vừa hay tôi và bạn cùng nhau mở quán bar. Sư phụ, nếu bây giờ anh rảnh rỗi, tôi sẽ đưa anh đi uống một ly, anh thấy sao?”"Được." Diệp Lâm đồng ý.Nhưng khi nghe địa chỉ quán bar thì tình cờ lại ở gần đây.Vì thế Diệp Lâm cũng không kêu anh ta tới đón mà tự mình đi tới.Quán bar Đại Dương Xanh.Đây là quán bar mà một số bạn bè của Hoa Quốc Đống ở Yến Kinh góp tiền mở ra lúc bưồn chán.Dần dần, nó trở thành nơi để những người trong giới của họ thường xuyên tụ tập.Vì phục vụ cho những anh chàng thượng lưu, tiêu tiền như nước nên việc kinh doanh của quán bar vô cùng phát đạt.Diệp Lâm tiến vào.Liếc nhìn khung cảnh sôi động bên trong, không thấy Hoa Quốc Đống đâu. Đoán anh ta đang trên đường tới đây.Diệp Lâm tùy tiện tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống, sau đó gọi một ly rượu. Đồ uống vừa được đưa lên.Lúc này, một giọng nói ngạc nhiên và quen thuộc vang lên từ phía sau. "Anh cả?""Làm sao anh lại ở đây?"Diệp Lâm không cần quay đầu lại nhìn cũng biết người xuất hiện phía sau chính là em trai cùng cha khác mẹ của mình, Diệp Trạch.Đồng thời, Diệp Lâm cũng nảy ra một nghỉ vấn, sao anh lại gặp Diệp Trạch ở đây?Diệp Trạch cũng đã tham gia vào nhóm này sao? "Là anh thật sao?”Lúc này Diệp Trạch đi tới trước mặt anh, nhìn kỹ hơn, quả nhiên nhìn thấy Diệp Lâm đang cầm ly rượu, vẻ mặt ung dung, nhàn nhã.Nghĩ đến những điều khó chịu xảy ra lần cuối họ gặp nhau. Diệp Lâm không chỉ đánh cậu ta mà còn dám ra tay với cả mẹ cậu ta.Hơn nữa, chú Báo và những người bảo vệ cậu ta gần như cũng bị anh g**t ch*t.Thù cũ hận mới khiến sắc mặt Diệp Trạch dần trở nên hung dữ.