Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…
Chương 603: C603: Anh ta do dự nhìn bàn cờ
Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Nếu so sánh ván cờ trước mắt với chiến trường, thì hiện nay Diệp Lâm đang lật ngược lại, chiếm liên tiếp vài thành, đánh từ bước đường cùng.Thấy thế cục thay đổi chỉ trong chớp mắt, Nghiêm Bất Khí có chút luống cuống.Bởi vì một loạt thế công mới vừa rồi của Diệp Lâm hoàn toàn nằm ngoài dự đoán và khống chế của anh ta.Trong khi anh ta đang nắm ưu thế tuyệt đối, thế mà lại mất đi cảm giác khống chế, giống như là đang đi xa mà mất đi phương hướng, có trong chốc lát cảm thấy hoảng hốt.Thế cục xoay chuyến thành ba bảy.“Bất Khí! Đừng luống cuống!”Lúc này, Nghiêm Kỳ Học cũng nhận ra được cháu trai mình có chút rối loạn. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ thua mất.Vậy nên, ông ta vội vàng lên tiếng nhắc nhở: “Bình tĩnh lại! cháu có thể thắng!”“Cháu vẫn còn đang chiếm ưu thế tuyệt đối!”Lời nói của ông nội lập tức làm cho Nghiêm Bất Khí bình tĩnh lại.Anh ta hít sâu một hơi, dùng thái độ cực kì nghiêm túc đi hạ cờ, bắt đầu gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó.Chỉ cần mình còn chiếm ưu thế tuyệt đối thì thắng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.Sau đó, hai người lại anh tới tôi đi, đấu trí đấu dũng, hạ một loạt cờ.Tuy rằng Nghiêm Bất Khí đã dốc sức ứng phó, nhưng mà dưới sự chênh lệch tuyệt đối về thực lực, tất cả cố gắng đều chỉ là lãng phí.Ván cờ quỷ cốc mà Diệp Lâm bày ra cực kì lợi hại.Trong thiên hạ, ngoài bản thân anh và sư phụ trong ngục ra thì không ai có thể phá giải được.Thế cục có vẻ là ba bảy, thực tế thì cờ đen giống như là thịt trên thớt, người ta muốn chặt chém thế nào cũng được.Ba bảy! Bốn sáu! Năm năm!. Đam Mỹ H VănCờ trắng của Diệp Lâm mạnh mẽ lại bá đạo, làm cho cờ đen của Nghiêm Bất Khí mệt mỏi đi đường, hoàn toàn không thế chống đỡ được.Tấn công và phòng thủ thay đối với nhau chỉ là chuyện trong chớp mắt.Từ lúc đầu rơi vào hoàn cảnh xấu, đến sau lạithay đổi thành cục diện năm năm.“Sao… sao có thể chứ?”Sau khi Diệp Lâm ăn liên tục mười viên cờ đen, Nghiêm Bất Khí liền mất hết bình tĩnh.Anh ta do dự nhìn bàn cờ.Nếu lúc nãy anh ta không biết thua như thế nào, thì bây giờ anh ta không biết phải nên hạ cờ như thế nào.Sao thế cuc lại biến thành hiện qiờ vậy?
Nếu so sánh ván cờ trước mắt với chiến trường, thì hiện nay Diệp Lâm đang lật ngược lại, chiếm liên tiếp vài thành, đánh từ bước đường cùng.
Thấy thế cục thay đổi chỉ trong chớp mắt, Nghiêm Bất Khí có chút luống cuống.
Bởi vì một loạt thế công mới vừa rồi của Diệp Lâm hoàn toàn nằm ngoài dự đoán và khống chế của anh ta.
Trong khi anh ta đang nắm ưu thế tuyệt đối, thế mà lại mất đi cảm giác khống chế, giống như là đang đi xa mà mất đi phương hướng, có trong chốc lát cảm thấy hoảng hốt.
Thế cục xoay chuyến thành ba bảy.
“Bất Khí! Đừng luống cuống!”
Lúc này, Nghiêm Kỳ Học cũng nhận ra được cháu trai mình có chút rối loạn. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ thua mất.
Vậy nên, ông ta vội vàng lên tiếng nhắc nhở: “Bình tĩnh lại! cháu có thể thắng!”
“Cháu vẫn còn đang chiếm ưu thế tuyệt đối!”
Lời nói của ông nội lập tức làm cho Nghiêm Bất Khí bình tĩnh lại.
Anh ta hít sâu một hơi, dùng thái độ cực kì nghiêm túc đi hạ cờ, bắt đầu gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó.
Chỉ cần mình còn chiếm ưu thế tuyệt đối thì thắng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Sau đó, hai người lại anh tới tôi đi, đấu trí đấu dũng, hạ một loạt cờ.
Tuy rằng Nghiêm Bất Khí đã dốc sức ứng phó, nhưng mà dưới sự chênh lệch tuyệt đối về thực lực, tất cả cố gắng đều chỉ là lãng phí.
Ván cờ quỷ cốc mà Diệp Lâm bày ra cực kì lợi hại.
Trong thiên hạ, ngoài bản thân anh và sư phụ trong ngục ra thì không ai có thể phá giải được.
Thế cục có vẻ là ba bảy, thực tế thì cờ đen giống như là thịt trên thớt, người ta muốn chặt chém thế nào cũng được.
Ba bảy! Bốn sáu! Năm năm!. Đam Mỹ H Văn
Cờ trắng của Diệp Lâm mạnh mẽ lại bá đạo, làm cho cờ đen của Nghiêm Bất Khí mệt mỏi đi đường, hoàn toàn không thế chống đỡ được.
Tấn công và phòng thủ thay đối với nhau chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Từ lúc đầu rơi vào hoàn cảnh xấu, đến sau lại
thay đổi thành cục diện năm năm.
“Sao… sao có thể chứ?”
Sau khi Diệp Lâm ăn liên tục mười viên cờ đen, Nghiêm Bất Khí liền mất hết bình tĩnh.
Anh ta do dự nhìn bàn cờ.
Nếu lúc nãy anh ta không biết thua như thế nào, thì bây giờ anh ta không biết phải nên hạ cờ như thế nào.
Sao thế cuc lại biến thành hiện qiờ vậy?
Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Nếu so sánh ván cờ trước mắt với chiến trường, thì hiện nay Diệp Lâm đang lật ngược lại, chiếm liên tiếp vài thành, đánh từ bước đường cùng.Thấy thế cục thay đổi chỉ trong chớp mắt, Nghiêm Bất Khí có chút luống cuống.Bởi vì một loạt thế công mới vừa rồi của Diệp Lâm hoàn toàn nằm ngoài dự đoán và khống chế của anh ta.Trong khi anh ta đang nắm ưu thế tuyệt đối, thế mà lại mất đi cảm giác khống chế, giống như là đang đi xa mà mất đi phương hướng, có trong chốc lát cảm thấy hoảng hốt.Thế cục xoay chuyến thành ba bảy.“Bất Khí! Đừng luống cuống!”Lúc này, Nghiêm Kỳ Học cũng nhận ra được cháu trai mình có chút rối loạn. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ thua mất.Vậy nên, ông ta vội vàng lên tiếng nhắc nhở: “Bình tĩnh lại! cháu có thể thắng!”“Cháu vẫn còn đang chiếm ưu thế tuyệt đối!”Lời nói của ông nội lập tức làm cho Nghiêm Bất Khí bình tĩnh lại.Anh ta hít sâu một hơi, dùng thái độ cực kì nghiêm túc đi hạ cờ, bắt đầu gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó.Chỉ cần mình còn chiếm ưu thế tuyệt đối thì thắng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.Sau đó, hai người lại anh tới tôi đi, đấu trí đấu dũng, hạ một loạt cờ.Tuy rằng Nghiêm Bất Khí đã dốc sức ứng phó, nhưng mà dưới sự chênh lệch tuyệt đối về thực lực, tất cả cố gắng đều chỉ là lãng phí.Ván cờ quỷ cốc mà Diệp Lâm bày ra cực kì lợi hại.Trong thiên hạ, ngoài bản thân anh và sư phụ trong ngục ra thì không ai có thể phá giải được.Thế cục có vẻ là ba bảy, thực tế thì cờ đen giống như là thịt trên thớt, người ta muốn chặt chém thế nào cũng được.Ba bảy! Bốn sáu! Năm năm!. Đam Mỹ H VănCờ trắng của Diệp Lâm mạnh mẽ lại bá đạo, làm cho cờ đen của Nghiêm Bất Khí mệt mỏi đi đường, hoàn toàn không thế chống đỡ được.Tấn công và phòng thủ thay đối với nhau chỉ là chuyện trong chớp mắt.Từ lúc đầu rơi vào hoàn cảnh xấu, đến sau lạithay đổi thành cục diện năm năm.“Sao… sao có thể chứ?”Sau khi Diệp Lâm ăn liên tục mười viên cờ đen, Nghiêm Bất Khí liền mất hết bình tĩnh.Anh ta do dự nhìn bàn cờ.Nếu lúc nãy anh ta không biết thua như thế nào, thì bây giờ anh ta không biết phải nên hạ cờ như thế nào.Sao thế cuc lại biến thành hiện qiờ vậy?