Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…
Chương 604: C604: Mọi người châu đầu ghé tai
Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Giờ phút này, hiện trường trở nên ‘ôn ào hẳn lên.Mọi người châu đầu ghé tai, bàn tán sôi nổi.“Các người mau xem kìa! Cờ đen cờ trắng tương đương nhau, không biết từ khi nào mà cờ đen ít lại rồi!”“Sao tôi cứ cảm thấy cờ trắng của Diệp tiên sinh đang chiếm ưu thế vậy? Có khi nào là ảo giác của tôi không?”“Tuy rằng tôi không hiếu cờ, nhưng mà tôi sẽ xem mặt đoán ý! Nhìn kìa… sắc mặt hai ông cháu nhà họ Nghiêm không thích hợp chút nào, hiển nhiên là thế cục bất lợi với cờ đen!”Trong nhất thời, mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, dù là quá trình hay là kết cục đều nằm ngoài dự đoán của mọi người.Vốn tưởng là thế cục nghiêng về một phía, kết quả lại thành thế cục ngang nhau!Rốt cuộc là Nghiêm Bất Khí có tiếng không có miếng, hay là Diệp Lâm thực lực cực kì mạnh?“Haizz…”Ông cụ Nghiêm thở dài một tiếng, nhìn thế cục thì thấy có loại cảm giác không còn đại thếnữa.Nhưng mà, ông ta vừa mới theo dõi mồi một nước cờ của Nghiêm Bất Khí, thật sự là không có một chút sai lầm nào. Nếu đổi lại là ông ta thì cũng chưa chắc làm được tốt hơn.Rõ ràng là có vẻ không thành vấn đề, sao lại đi từng bước tới nước đường cùng, không còn đường quay lại nữa chứ?“Sao lại biến thành như vậy?”Nghiêm Kỳ Học nghĩ mãi không ra.Có lẽ đáp án là…Nghiêm Kỳ Học nhìn về phía Diệp Lâm bình tĩnh ung dung, trong mắt hiện lên vẻ chấn động.“Không thế nào! Tôi không thể nào thua được!”Lúc này, Nghiêm Bất Khí hồi hồn từ trong cơn hoảng loạn, cắn răng gào lên.“Dù là thế cục hòa nhau, thì tôi cũng có thể thắng được anh!”Nghiêm Bất Khí tiếp tục hạ cờ, cố mà kéo dài, mặt ngoài có vẻ tự tin, chứ trong lòng thì lại đang rất luống cuống.
Giờ phút này, hiện trường trở nên ‘ôn ào hẳn lên.
Mọi người châu đầu ghé tai, bàn tán sôi nổi.
“Các người mau xem kìa! Cờ đen cờ trắng tương đương nhau, không biết từ khi nào mà cờ đen ít lại rồi!”
“Sao tôi cứ cảm thấy cờ trắng của Diệp tiên sinh đang chiếm ưu thế vậy? Có khi nào là ảo giác của tôi không?”
“Tuy rằng tôi không hiếu cờ, nhưng mà tôi sẽ xem mặt đoán ý! Nhìn kìa… sắc mặt hai ông cháu nhà họ Nghiêm không thích hợp chút nào, hiển nhiên là thế cục bất lợi với cờ đen!”
Trong nhất thời, mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, dù là quá trình hay là kết cục đều nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Vốn tưởng là thế cục nghiêng về một phía, kết quả lại thành thế cục ngang nhau!
Rốt cuộc là Nghiêm Bất Khí có tiếng không có miếng, hay là Diệp Lâm thực lực cực kì mạnh?
“Haizz…”
Ông cụ Nghiêm thở dài một tiếng, nhìn thế cục thì thấy có loại cảm giác không còn đại thế
nữa.
Nhưng mà, ông ta vừa mới theo dõi mồi một nước cờ của Nghiêm Bất Khí, thật sự là không có một chút sai lầm nào. Nếu đổi lại là ông ta thì cũng chưa chắc làm được tốt hơn.
Rõ ràng là có vẻ không thành vấn đề, sao lại đi từng bước tới nước đường cùng, không còn đường quay lại nữa chứ?
“Sao lại biến thành như vậy?”
Nghiêm Kỳ Học nghĩ mãi không ra.
Có lẽ đáp án là…
Nghiêm Kỳ Học nhìn về phía Diệp Lâm bình tĩnh ung dung, trong mắt hiện lên vẻ chấn động.
“Không thế nào! Tôi không thể nào thua được!”
Lúc này, Nghiêm Bất Khí hồi hồn từ trong cơn hoảng loạn, cắn răng gào lên.
“Dù là thế cục hòa nhau, thì tôi cũng có thể thắng được anh!”
Nghiêm Bất Khí tiếp tục hạ cờ, cố mà kéo dài, mặt ngoài có vẻ tự tin, chứ trong lòng thì lại đang rất luống cuống.
Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Giờ phút này, hiện trường trở nên ‘ôn ào hẳn lên.Mọi người châu đầu ghé tai, bàn tán sôi nổi.“Các người mau xem kìa! Cờ đen cờ trắng tương đương nhau, không biết từ khi nào mà cờ đen ít lại rồi!”“Sao tôi cứ cảm thấy cờ trắng của Diệp tiên sinh đang chiếm ưu thế vậy? Có khi nào là ảo giác của tôi không?”“Tuy rằng tôi không hiếu cờ, nhưng mà tôi sẽ xem mặt đoán ý! Nhìn kìa… sắc mặt hai ông cháu nhà họ Nghiêm không thích hợp chút nào, hiển nhiên là thế cục bất lợi với cờ đen!”Trong nhất thời, mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, dù là quá trình hay là kết cục đều nằm ngoài dự đoán của mọi người.Vốn tưởng là thế cục nghiêng về một phía, kết quả lại thành thế cục ngang nhau!Rốt cuộc là Nghiêm Bất Khí có tiếng không có miếng, hay là Diệp Lâm thực lực cực kì mạnh?“Haizz…”Ông cụ Nghiêm thở dài một tiếng, nhìn thế cục thì thấy có loại cảm giác không còn đại thếnữa.Nhưng mà, ông ta vừa mới theo dõi mồi một nước cờ của Nghiêm Bất Khí, thật sự là không có một chút sai lầm nào. Nếu đổi lại là ông ta thì cũng chưa chắc làm được tốt hơn.Rõ ràng là có vẻ không thành vấn đề, sao lại đi từng bước tới nước đường cùng, không còn đường quay lại nữa chứ?“Sao lại biến thành như vậy?”Nghiêm Kỳ Học nghĩ mãi không ra.Có lẽ đáp án là…Nghiêm Kỳ Học nhìn về phía Diệp Lâm bình tĩnh ung dung, trong mắt hiện lên vẻ chấn động.“Không thế nào! Tôi không thể nào thua được!”Lúc này, Nghiêm Bất Khí hồi hồn từ trong cơn hoảng loạn, cắn răng gào lên.“Dù là thế cục hòa nhau, thì tôi cũng có thể thắng được anh!”Nghiêm Bất Khí tiếp tục hạ cờ, cố mà kéo dài, mặt ngoài có vẻ tự tin, chứ trong lòng thì lại đang rất luống cuống.