Tác giả:

Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…

Chương 637: C637: Tôi sẽ trả lại anh gấp mười gấp trăm lần

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Diệp Trạch chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.Đột nhiên, toàn bộ mắt trái không thể nhìn thấy gì nữa."Mắt của tôi!"Diệp Trạch che nửa mặt bên trái, ngã về phía sau.Cậu ta kêu khóc hồi lâu, mọi người mới phát hiện trên mí mắt trái của Diệp Trạch có một vết sẹo rất rõ ràng, máu cũng đã nhuộm đỏ nửa khuôn mặt của cậu ta.Tất cả không khỏi hít một hơi lạnh, trong lòng kinh hãi.Không ngờ thủ đoạn của Diệp Lâm lại tàn nhẫn đến mức ngay cả em trai cùng cha khác mẹ của mình cũng không tha.Mặc dù lúc này vết thương trên mặt Diệp Trạch không lớn, nhãn cầu bên trong cũng không thực sự bị thương.Nhưng vết thương do con dao găm để lại sẽ dần đần lan rộng, không chỉ ảnh hưởng đến một nhãn cầu mà còn ảnh hưởng đến nửa khuôn mặt của cậu ta.Từ giờ trở đi, Diệp Trạch không chỉ bị biến dạng hoàn toàn mà còn phải chịu đựng sự hành hạ của những vết thương không thể lành lại."Diệp Lâm... Anh thật tàn nhẫn!”Diệp Trạch căm hận nhìn Diệp Lâm."Nể mặt cha, tôi sẽ cho cậu một con đường sống, mau cút đi!”Diệp Lâm xua tay, hất bay Diệp Trạch bay ra khỏi đại sảnh, lăn một vòng ra bên ngoàiTuy bị đuổi ra ngoài một cách thê thảm, nhưng Diệp Trạch vẫn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.Ít nhất tạm thời cậu ta đã thoát khỏi nanh vuốt của Diệp Lâm."Diệp Lâm, anh cứ chờ đó!”Diệp Trạch thề trong lòng: "Sớm muộn có một ngày anh cũng sẽ rơi vào trong tay của tôi!”“Đến lúc đó, tôi sẽ trả lại anh gấp mười gấp trăm lần!"Lách tách... Lách tách....Máu tươi làm mờ tầm nhìn của cậu ta.Diệp Trạch không dám chậm trễ, lập tức chạy đến bệnh viện.Sau khi đối phó với ba thành viên nhà họ Hứa.Diệp Lâm quay lại nhìn nhân viên khách sạn.Trong khoảnh khắc, mọi người đều im lặng.Có lẽ trong mắt người khác, việc Diệp Lâm làm quá tàn nhẫn.Nhưng lửa đang cháy phải dùng nước đá dập tắt, kẻ ác phải xử lý bằng cách ác độc hơn.Đây là cách sinh tồn mà Diệp Lâm đã học được. trong tù.Diệp Lâm sẽ không bao giờ nhân từ khi đối phó với kế thù."Người quản lý vừa rồi đâu?" Diệp Lâm hỏi."Có tôi!” Quản lý Lưu vội vàng chạy ra, hướng Diệp. Lâm cúi đầu, suýt chút nữa quỳ xuống tại chỗ.“Hai mẹ con Hứa Như Vân đã bị tôi khai trừ khỏi nhà họ Diệp.” Diệp Lâm nghiêm túc nói:" Sau này anh đã biết nghe ai rồi chứ?”"Tôi biết, tôi biết!" Quản lý Lưu vội vàng nói: "Từ nay về sau toàn bộ nhà họ Diệp sẽ nghe lời cậu, cậu Diệp! Cậu là chủ của chúng tôi!"Diệp Lâm lại hỏi: "Hai mẹ con Hứa Như Vân vẫn còn nắm giữ bao nhiêu công ty nhà họ Diệp?Quản lý Lưu lau mồ hôi lạnh, nhẩm tính: "Vẫn còn khoảng... Hơn chục công ty.."Mặc dù Diệp Lâm đã trở thành gia chủ nhưng Hứa Như Vân đã gả cho nhà họ Diệp nhiều năm, tiếp quản nhiều tài sản của nhà họ Diệp, rất có uy quyền.Ví dụ như khách sạn này vẫn nắm trong sự kiểm soát của Diệp Trạch."Truyền lời của tôi!" Diệp Lâm ra lệnh: "Mười công ty này lập tức thoát ly khỏi hai mẹ con Hứa Như Vân, những ai không tuân mệnh lệnh thì mọi người đều đã nhìn thấy rồi đó!"Nghe vậy, quản lý Lưu không khỏi run lên vì sợ hãi.Bởi vì anh ta không khỏi nhớ lại tình cảnh bi thảm vừa rồi của Hứa Như Hải và Diệp Trạch, Hứa Như Vân tuy bị thương nhẹ nhất nhưng lại bị gãy mấy cái răng."Vâng, vâng ạ.." Quản lý Lưu vội vàng đáp: "Tôi sẽ lập tức truyền lại lời của gia chủ! Tôi tin bọn họ sẽ có lựa chọn đúng đắn”

Diệp Trạch chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.

Đột nhiên, toàn bộ mắt trái không thể nhìn thấy gì nữa.

"Mắt của tôi!"

Diệp Trạch che nửa mặt bên trái, ngã về phía sau.

Cậu ta kêu khóc hồi lâu, mọi người mới phát hiện trên mí mắt trái của Diệp Trạch có một vết sẹo rất rõ ràng, máu cũng đã nhuộm đỏ nửa khuôn mặt của cậu ta.

Tất cả không khỏi hít một hơi lạnh, trong lòng kinh hãi.

Không ngờ thủ đoạn của Diệp Lâm lại tàn nhẫn đến mức ngay cả em trai cùng cha khác mẹ của mình cũng không tha.

Mặc dù lúc này vết thương trên mặt Diệp Trạch không lớn, nhãn cầu bên trong cũng không thực sự bị thương.

Nhưng vết thương do con dao găm để lại sẽ dần đần lan rộng, không chỉ ảnh hưởng đến một nhãn cầu mà còn ảnh hưởng đến nửa khuôn mặt của cậu ta.

Từ giờ trở đi, Diệp Trạch không chỉ bị biến dạng hoàn toàn mà còn phải chịu đựng sự hành hạ của những vết thương không thể lành lại.

"Diệp Lâm... Anh thật tàn nhẫn!”

Diệp Trạch căm hận nhìn Diệp Lâm.

"Nể mặt cha, tôi sẽ cho cậu một con đường sống, mau cút đi!”

Diệp Lâm xua tay, hất bay Diệp Trạch bay ra khỏi đại sảnh, lăn một vòng ra bên ngoài

Tuy bị đuổi ra ngoài một cách thê thảm, nhưng Diệp Trạch vẫn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Ít nhất tạm thời cậu ta đã thoát khỏi nanh vuốt của Diệp Lâm.

"Diệp Lâm, anh cứ chờ đó!”

Diệp Trạch thề trong lòng: "Sớm muộn có một ngày anh cũng sẽ rơi vào trong tay của tôi!”

“Đến lúc đó, tôi sẽ trả lại anh gấp mười gấp trăm lần!"

Lách tách... Lách tách....

Máu tươi làm mờ tầm nhìn của cậu ta.

Diệp Trạch không dám chậm trễ, lập tức chạy đến bệnh viện.

Sau khi đối phó với ba thành viên nhà họ Hứa.

Diệp Lâm quay lại nhìn nhân viên khách sạn.

Trong khoảnh khắc, mọi người đều im lặng.

Có lẽ trong mắt người khác, việc Diệp Lâm làm quá tàn nhẫn.

Nhưng lửa đang cháy phải dùng nước đá dập tắt, kẻ ác phải xử lý bằng cách ác độc hơn.

Đây là cách sinh tồn mà Diệp Lâm đã học được. trong tù.

Diệp Lâm sẽ không bao giờ nhân từ khi đối phó với kế thù.

"Người quản lý vừa rồi đâu?" Diệp Lâm hỏi.

"Có tôi!” Quản lý Lưu vội vàng chạy ra, hướng Diệp. Lâm cúi đầu, suýt chút nữa quỳ xuống tại chỗ.

“Hai mẹ con Hứa Như Vân đã bị tôi khai trừ khỏi nhà họ Diệp.” Diệp Lâm nghiêm túc nói:" Sau này anh đã biết nghe ai rồi chứ?”

"Tôi biết, tôi biết!" Quản lý Lưu vội vàng nói: "Từ nay về sau toàn bộ nhà họ Diệp sẽ nghe lời cậu, cậu Diệp! Cậu là chủ của chúng tôi!"

Diệp Lâm lại hỏi: "Hai mẹ con Hứa Như Vân vẫn còn nắm giữ bao nhiêu công ty nhà họ Diệp?

Quản lý Lưu lau mồ hôi lạnh, nhẩm tính: "Vẫn còn khoảng... Hơn chục công ty.."

Mặc dù Diệp Lâm đã trở thành gia chủ nhưng Hứa Như Vân đã gả cho nhà họ Diệp nhiều năm, tiếp quản nhiều tài sản của nhà họ Diệp, rất có uy quyền.

Ví dụ như khách sạn này vẫn nắm trong sự kiểm soát của Diệp Trạch.

"Truyền lời của tôi!" Diệp Lâm ra lệnh: "Mười công ty này lập tức thoát ly khỏi hai mẹ con Hứa Như Vân, những ai không tuân mệnh lệnh thì mọi người đều đã nhìn thấy rồi đó!"

Nghe vậy, quản lý Lưu không khỏi run lên vì sợ hãi.

Bởi vì anh ta không khỏi nhớ lại tình cảnh bi thảm vừa rồi của Hứa Như Hải và Diệp Trạch, Hứa Như Vân tuy bị thương nhẹ nhất nhưng lại bị gãy mấy cái răng.

"Vâng, vâng ạ.." Quản lý Lưu vội vàng đáp: "Tôi sẽ lập tức truyền lại lời của gia chủ! Tôi tin bọn họ sẽ có lựa chọn đúng đắn”

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Diệp Trạch chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.Đột nhiên, toàn bộ mắt trái không thể nhìn thấy gì nữa."Mắt của tôi!"Diệp Trạch che nửa mặt bên trái, ngã về phía sau.Cậu ta kêu khóc hồi lâu, mọi người mới phát hiện trên mí mắt trái của Diệp Trạch có một vết sẹo rất rõ ràng, máu cũng đã nhuộm đỏ nửa khuôn mặt của cậu ta.Tất cả không khỏi hít một hơi lạnh, trong lòng kinh hãi.Không ngờ thủ đoạn của Diệp Lâm lại tàn nhẫn đến mức ngay cả em trai cùng cha khác mẹ của mình cũng không tha.Mặc dù lúc này vết thương trên mặt Diệp Trạch không lớn, nhãn cầu bên trong cũng không thực sự bị thương.Nhưng vết thương do con dao găm để lại sẽ dần đần lan rộng, không chỉ ảnh hưởng đến một nhãn cầu mà còn ảnh hưởng đến nửa khuôn mặt của cậu ta.Từ giờ trở đi, Diệp Trạch không chỉ bị biến dạng hoàn toàn mà còn phải chịu đựng sự hành hạ của những vết thương không thể lành lại."Diệp Lâm... Anh thật tàn nhẫn!”Diệp Trạch căm hận nhìn Diệp Lâm."Nể mặt cha, tôi sẽ cho cậu một con đường sống, mau cút đi!”Diệp Lâm xua tay, hất bay Diệp Trạch bay ra khỏi đại sảnh, lăn một vòng ra bên ngoàiTuy bị đuổi ra ngoài một cách thê thảm, nhưng Diệp Trạch vẫn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.Ít nhất tạm thời cậu ta đã thoát khỏi nanh vuốt của Diệp Lâm."Diệp Lâm, anh cứ chờ đó!”Diệp Trạch thề trong lòng: "Sớm muộn có một ngày anh cũng sẽ rơi vào trong tay của tôi!”“Đến lúc đó, tôi sẽ trả lại anh gấp mười gấp trăm lần!"Lách tách... Lách tách....Máu tươi làm mờ tầm nhìn của cậu ta.Diệp Trạch không dám chậm trễ, lập tức chạy đến bệnh viện.Sau khi đối phó với ba thành viên nhà họ Hứa.Diệp Lâm quay lại nhìn nhân viên khách sạn.Trong khoảnh khắc, mọi người đều im lặng.Có lẽ trong mắt người khác, việc Diệp Lâm làm quá tàn nhẫn.Nhưng lửa đang cháy phải dùng nước đá dập tắt, kẻ ác phải xử lý bằng cách ác độc hơn.Đây là cách sinh tồn mà Diệp Lâm đã học được. trong tù.Diệp Lâm sẽ không bao giờ nhân từ khi đối phó với kế thù."Người quản lý vừa rồi đâu?" Diệp Lâm hỏi."Có tôi!” Quản lý Lưu vội vàng chạy ra, hướng Diệp. Lâm cúi đầu, suýt chút nữa quỳ xuống tại chỗ.“Hai mẹ con Hứa Như Vân đã bị tôi khai trừ khỏi nhà họ Diệp.” Diệp Lâm nghiêm túc nói:" Sau này anh đã biết nghe ai rồi chứ?”"Tôi biết, tôi biết!" Quản lý Lưu vội vàng nói: "Từ nay về sau toàn bộ nhà họ Diệp sẽ nghe lời cậu, cậu Diệp! Cậu là chủ của chúng tôi!"Diệp Lâm lại hỏi: "Hai mẹ con Hứa Như Vân vẫn còn nắm giữ bao nhiêu công ty nhà họ Diệp?Quản lý Lưu lau mồ hôi lạnh, nhẩm tính: "Vẫn còn khoảng... Hơn chục công ty.."Mặc dù Diệp Lâm đã trở thành gia chủ nhưng Hứa Như Vân đã gả cho nhà họ Diệp nhiều năm, tiếp quản nhiều tài sản của nhà họ Diệp, rất có uy quyền.Ví dụ như khách sạn này vẫn nắm trong sự kiểm soát của Diệp Trạch."Truyền lời của tôi!" Diệp Lâm ra lệnh: "Mười công ty này lập tức thoát ly khỏi hai mẹ con Hứa Như Vân, những ai không tuân mệnh lệnh thì mọi người đều đã nhìn thấy rồi đó!"Nghe vậy, quản lý Lưu không khỏi run lên vì sợ hãi.Bởi vì anh ta không khỏi nhớ lại tình cảnh bi thảm vừa rồi của Hứa Như Hải và Diệp Trạch, Hứa Như Vân tuy bị thương nhẹ nhất nhưng lại bị gãy mấy cái răng."Vâng, vâng ạ.." Quản lý Lưu vội vàng đáp: "Tôi sẽ lập tức truyền lại lời của gia chủ! Tôi tin bọn họ sẽ có lựa chọn đúng đắn”

Chương 637: C637: Tôi sẽ trả lại anh gấp mười gấp trăm lần