Tác giả:

Edit & Beta: Gấu và Thỏ Sáng, 6h30, trời còn tờ mờ sáng, cửa studio phim Bắc Ảnh đã chật ních người. Hầu hết là đàn ông, hơn nữa đều rất bê bối. Một số nhón chân lo lắng nhìn vào trong, một số lại ngẩn ra như chìm vào cõi tiên, cũng có một số người lại đang châu đầu đấu địa chủ giết thời gian. Chỉ độc một người. Người đó lạnh nhạt ngồi trên một cái bàn nhỏ, mái tóc búi sau đầu, vấn thành phong cách như đuôi thỏ. Trời đông lạnh mà chỉ mặc một cái áo sơ mi hoa, một cái quần jeans rách rách. Nhìn thanh xuân bức người, lại hơi cẩu thả, đang làm một chuyện cực kỳ không phù hợp —— xem tướng. “Đại sư, tôi vô cùng kính ngưỡng ngài luôn, nghe nói ngài là lão thần, xem nhân duyên phải gọi là chuẩn! Tôi cố ý ngồi xe lửa đường dài tới tìm ngài, không ngờ nha, ngài lại trẻ như vậy!” Hàn Đông bày ra bộ dạng bí hiểm, “Đạo hạnh sâu cạn không thể nhìn tuổi tác, chủ yếu là ở ngộ tính.” “Đúng đúng, đại sư nói đúng, tôi là người thường cái gì cũng không hiểu nổi. Nhưng mà tôi cảm thấy khó hiểu, sao…

Chương 234: Nha nha nha

Phong MangTác giả: Sài Kê ĐảnTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcEdit & Beta: Gấu và Thỏ Sáng, 6h30, trời còn tờ mờ sáng, cửa studio phim Bắc Ảnh đã chật ních người. Hầu hết là đàn ông, hơn nữa đều rất bê bối. Một số nhón chân lo lắng nhìn vào trong, một số lại ngẩn ra như chìm vào cõi tiên, cũng có một số người lại đang châu đầu đấu địa chủ giết thời gian. Chỉ độc một người. Người đó lạnh nhạt ngồi trên một cái bàn nhỏ, mái tóc búi sau đầu, vấn thành phong cách như đuôi thỏ. Trời đông lạnh mà chỉ mặc một cái áo sơ mi hoa, một cái quần jeans rách rách. Nhìn thanh xuân bức người, lại hơi cẩu thả, đang làm một chuyện cực kỳ không phù hợp —— xem tướng. “Đại sư, tôi vô cùng kính ngưỡng ngài luôn, nghe nói ngài là lão thần, xem nhân duyên phải gọi là chuẩn! Tôi cố ý ngồi xe lửa đường dài tới tìm ngài, không ngờ nha, ngài lại trẻ như vậy!” Hàn Đông bày ra bộ dạng bí hiểm, “Đạo hạnh sâu cạn không thể nhìn tuổi tác, chủ yếu là ở ngộ tính.” “Đúng đúng, đại sư nói đúng, tôi là người thường cái gì cũng không hiểu nổi. Nhưng mà tôi cảm thấy khó hiểu, sao… Tham gia nghi thức khai máy phim mới xong, Hàn Đông trở lại công ty. Sau khi xuống xe, Thẩm Sơ Hoa chạy chậm theo sau Hàn Đông, tiểu chân ngắn được dịp bay nhảy liên hồi."Em nói, làm sao anh đi đường càng lúc càng nhanh a?" Thẩm Sơ Hoa nhịn không được oán hận.Hàn Đông chính mình lại không hề phát hiện, "Có sao?""Không tin anh hỏi tiểu Lương."Tiểu Lương cũng cho rằng như vậy, Hàn Đông không chỉ có cước bộ nhanh, làm việc cũng nhanh nhẹn hơn."Đúng rồi, gần đây ước chừng nhiều phim đến mời lắm, từ chối cũng từ chối không hết." Thẩm Sơ Hoa oán hận.Hàn Đông hỏi: "Xem kịch bản chưa? Là loại hình gì?""Còn có thể là cái loại hình gì? Đều là nhân vật phản diện thôi! Hiện tại anh đã thành 'đại diện Quỷ dương' rồi. Chỉ cần trong phim có quỷ dương, phải cho anh lên, không quỷ dương tạo ra quỷ dương cũng phải cho anh lên hình..."Đang nói, Lý Thượng không biết từ đâu xuất hiện."Nhân khí vượng như vậy a? Hàn ma ma ~ "Hàn Đông hừ một tiếng, "Không so được với cậu, cậu chẳng phải là đệ nhất nhân vật phản diện sao?""Đừng, tôi kia đều là truyền thông quảng cáo loạn rùm beng, cậu đây mới là nhân dân ban cho."Lý Thượng gần đây đã khôi phục thần thái, nói chuyện lại mang loại mùi vị "Tiểu nhân đắc chí".Ngay cả trợ lý mới cũng một giọng cùng hắn, nhìn thấy Thẩm Sơ Hoa mà bắt đầu cả kinh."Wa! Tôi có một cái quần giống y như đúc a! Nhưng tại sao tôi mặc cái kia là bảy phân, cô đây lại là quần dài?"Thẩm Sơ Hoa liếc mắt, "Đây là hàng giới hạn số lượng không được sao?""Tôi như thế nào không có nghe nói hãng này cho ra mẫu số lượng có hạn? Chẳng lẽ là giới hạn một cái, đặc biệt định chế theo tiểu chân ngắn? Ha ha ha ha ha...""Đúng rồi, tựa như cái miệng này chuyên đặc chế cho tiện nhân, chỉ có trên mặt của cô mới thích hợp.""Cô...""Được rồi." Lý Thượng ngắt lời trợ lý, thét một tiếng ra lệnh, "Qua bên kia đợi đi!"Thẩm Sơ Hoa bày mặt quỷ với trợ lý Lý Thượng: Tiểu chân ngắn thì thế nào? Ta đây đứng rất vững ~ ai cũng đuổi không đi!

Tham gia nghi thức khai máy phim mới xong, Hàn Đông trở lại công ty. Sau khi xuống xe, Thẩm Sơ Hoa chạy chậm theo sau Hàn Đông, tiểu chân ngắn được dịp bay nhảy liên hồi.

"Em nói, làm sao anh đi đường càng lúc càng nhanh a?" Thẩm Sơ Hoa nhịn không được oán hận.

Hàn Đông chính mình lại không hề phát hiện, "Có sao?"

"Không tin anh hỏi tiểu Lương."

Tiểu Lương cũng cho rằng như vậy, Hàn Đông không chỉ có cước bộ nhanh, làm việc cũng nhanh nhẹn hơn.

"Đúng rồi, gần đây ước chừng nhiều phim đến mời lắm, từ chối cũng từ chối không hết." Thẩm Sơ Hoa oán hận.

Hàn Đông hỏi: "Xem kịch bản chưa? Là loại hình gì?"

"Còn có thể là cái loại hình gì? Đều là nhân vật phản diện thôi! Hiện tại anh đã thành 'đại diện Quỷ dương' rồi. Chỉ cần trong phim có quỷ dương, phải cho anh lên, không quỷ dương tạo ra quỷ dương cũng phải cho anh lên hình..."

Đang nói, Lý Thượng không biết từ đâu xuất hiện.

"Nhân khí vượng như vậy a? Hàn ma ma ~ "

Hàn Đông hừ một tiếng, "Không so được với cậu, cậu chẳng phải là đệ nhất nhân vật phản diện sao?"

"Đừng, tôi kia đều là truyền thông quảng cáo loạn rùm beng, cậu đây mới là nhân dân ban cho."

Lý Thượng gần đây đã khôi phục thần thái, nói chuyện lại mang loại mùi vị "Tiểu nhân đắc chí".

Ngay cả trợ lý mới cũng một giọng cùng hắn, nhìn thấy Thẩm Sơ Hoa mà bắt đầu cả kinh.

"Wa! Tôi có một cái quần giống y như đúc a! Nhưng tại sao tôi mặc cái kia là bảy phân, cô đây lại là quần dài?"

Thẩm Sơ Hoa liếc mắt, "Đây là hàng giới hạn số lượng không được sao?"

"Tôi như thế nào không có nghe nói hãng này cho ra mẫu số lượng có hạn? Chẳng lẽ là giới hạn một cái, đặc biệt định chế theo tiểu chân ngắn? Ha ha ha ha ha..."

"Đúng rồi, tựa như cái miệng này chuyên đặc chế cho tiện nhân, chỉ có trên mặt của cô mới thích hợp."

"Cô..."

"Được rồi." Lý Thượng ngắt lời trợ lý, thét một tiếng ra lệnh, "Qua bên kia đợi đi!"

Thẩm Sơ Hoa bày mặt quỷ với trợ lý Lý Thượng: Tiểu chân ngắn thì thế nào? Ta đây đứng rất vững ~ ai cũng đuổi không đi!

Phong MangTác giả: Sài Kê ĐảnTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcEdit & Beta: Gấu và Thỏ Sáng, 6h30, trời còn tờ mờ sáng, cửa studio phim Bắc Ảnh đã chật ních người. Hầu hết là đàn ông, hơn nữa đều rất bê bối. Một số nhón chân lo lắng nhìn vào trong, một số lại ngẩn ra như chìm vào cõi tiên, cũng có một số người lại đang châu đầu đấu địa chủ giết thời gian. Chỉ độc một người. Người đó lạnh nhạt ngồi trên một cái bàn nhỏ, mái tóc búi sau đầu, vấn thành phong cách như đuôi thỏ. Trời đông lạnh mà chỉ mặc một cái áo sơ mi hoa, một cái quần jeans rách rách. Nhìn thanh xuân bức người, lại hơi cẩu thả, đang làm một chuyện cực kỳ không phù hợp —— xem tướng. “Đại sư, tôi vô cùng kính ngưỡng ngài luôn, nghe nói ngài là lão thần, xem nhân duyên phải gọi là chuẩn! Tôi cố ý ngồi xe lửa đường dài tới tìm ngài, không ngờ nha, ngài lại trẻ như vậy!” Hàn Đông bày ra bộ dạng bí hiểm, “Đạo hạnh sâu cạn không thể nhìn tuổi tác, chủ yếu là ở ngộ tính.” “Đúng đúng, đại sư nói đúng, tôi là người thường cái gì cũng không hiểu nổi. Nhưng mà tôi cảm thấy khó hiểu, sao… Tham gia nghi thức khai máy phim mới xong, Hàn Đông trở lại công ty. Sau khi xuống xe, Thẩm Sơ Hoa chạy chậm theo sau Hàn Đông, tiểu chân ngắn được dịp bay nhảy liên hồi."Em nói, làm sao anh đi đường càng lúc càng nhanh a?" Thẩm Sơ Hoa nhịn không được oán hận.Hàn Đông chính mình lại không hề phát hiện, "Có sao?""Không tin anh hỏi tiểu Lương."Tiểu Lương cũng cho rằng như vậy, Hàn Đông không chỉ có cước bộ nhanh, làm việc cũng nhanh nhẹn hơn."Đúng rồi, gần đây ước chừng nhiều phim đến mời lắm, từ chối cũng từ chối không hết." Thẩm Sơ Hoa oán hận.Hàn Đông hỏi: "Xem kịch bản chưa? Là loại hình gì?""Còn có thể là cái loại hình gì? Đều là nhân vật phản diện thôi! Hiện tại anh đã thành 'đại diện Quỷ dương' rồi. Chỉ cần trong phim có quỷ dương, phải cho anh lên, không quỷ dương tạo ra quỷ dương cũng phải cho anh lên hình..."Đang nói, Lý Thượng không biết từ đâu xuất hiện."Nhân khí vượng như vậy a? Hàn ma ma ~ "Hàn Đông hừ một tiếng, "Không so được với cậu, cậu chẳng phải là đệ nhất nhân vật phản diện sao?""Đừng, tôi kia đều là truyền thông quảng cáo loạn rùm beng, cậu đây mới là nhân dân ban cho."Lý Thượng gần đây đã khôi phục thần thái, nói chuyện lại mang loại mùi vị "Tiểu nhân đắc chí".Ngay cả trợ lý mới cũng một giọng cùng hắn, nhìn thấy Thẩm Sơ Hoa mà bắt đầu cả kinh."Wa! Tôi có một cái quần giống y như đúc a! Nhưng tại sao tôi mặc cái kia là bảy phân, cô đây lại là quần dài?"Thẩm Sơ Hoa liếc mắt, "Đây là hàng giới hạn số lượng không được sao?""Tôi như thế nào không có nghe nói hãng này cho ra mẫu số lượng có hạn? Chẳng lẽ là giới hạn một cái, đặc biệt định chế theo tiểu chân ngắn? Ha ha ha ha ha...""Đúng rồi, tựa như cái miệng này chuyên đặc chế cho tiện nhân, chỉ có trên mặt của cô mới thích hợp.""Cô...""Được rồi." Lý Thượng ngắt lời trợ lý, thét một tiếng ra lệnh, "Qua bên kia đợi đi!"Thẩm Sơ Hoa bày mặt quỷ với trợ lý Lý Thượng: Tiểu chân ngắn thì thế nào? Ta đây đứng rất vững ~ ai cũng đuổi không đi!

Chương 234: Nha nha nha