Tác giả:

ững ánh mắt tò mò. Cho đến 1 tháng trước. Một buổi sáng tháng 8 mát mẻ, hương hoa nhài thoang thoảng trong không khí, bay ra từ một ngôi biệt thự nào đó trong khu, một chiếc xe tải chở theo hơn chục công nhân dừng trước cổng biệt thự Đen. Một người đàn ông có tuổi mặc véc đen bình thản dùng chìa tra vào ổ khoá và chiếc cổng nặng trịch được kéo ra trong tiếng cót két đến rợn người. Chi trong một ngày, bộ mặt của ngôi nhà đã hoàn toàn thay đổi. Cỏ trong các khuôn viên quanh biệt thự đã được làm sạch, đất được xới lên và người ta trồng cây ở đó. Một tháng sau, người trong khu sửng sốt khi thấy khu vườn giờ đây tràn ngập hoa cánh bướm, một loại hoa đồng nội rất đẹp. Sự sống dường như quay lại với ngôi nhà, và nó làm cho chủ nhân của những ngôi biệt thự hiện đại và lộng lấy khác trong khu phải thèm thuồng và thầm ghen tỵ. Cánh cổng sắt đen thui và han gỉ đã được thay bằng một cánh cổng điện tử, chỉ có những bức tường phủ đầy dây hoa ti-gôn thì vẫn không thay đổi. Thỉnh thoảng người ta thấy…

Chương 8: Chương 8

Interpol Phần 1 – Biệt Thự ĐenTác giả: Muội Muộiững ánh mắt tò mò. Cho đến 1 tháng trước. Một buổi sáng tháng 8 mát mẻ, hương hoa nhài thoang thoảng trong không khí, bay ra từ một ngôi biệt thự nào đó trong khu, một chiếc xe tải chở theo hơn chục công nhân dừng trước cổng biệt thự Đen. Một người đàn ông có tuổi mặc véc đen bình thản dùng chìa tra vào ổ khoá và chiếc cổng nặng trịch được kéo ra trong tiếng cót két đến rợn người. Chi trong một ngày, bộ mặt của ngôi nhà đã hoàn toàn thay đổi. Cỏ trong các khuôn viên quanh biệt thự đã được làm sạch, đất được xới lên và người ta trồng cây ở đó. Một tháng sau, người trong khu sửng sốt khi thấy khu vườn giờ đây tràn ngập hoa cánh bướm, một loại hoa đồng nội rất đẹp. Sự sống dường như quay lại với ngôi nhà, và nó làm cho chủ nhân của những ngôi biệt thự hiện đại và lộng lấy khác trong khu phải thèm thuồng và thầm ghen tỵ. Cánh cổng sắt đen thui và han gỉ đã được thay bằng một cánh cổng điện tử, chỉ có những bức tường phủ đầy dây hoa ti-gôn thì vẫn không thay đổi. Thỉnh thoảng người ta thấy… Uhm…- Cái tin mà Thảo Vy mang đến quá nhạt nhẽo đến nỗi Hải chỉ biết “uhm” nhẹ và chúi đầu vào quyển sách.- Cái quan trọng là sáng nay nó đến trường với 1 con Audi mui trần.- Thì chắc lại con ông bà nào đó lắm tiền thôi, sao cô quan tâm làm gì lắm thế.- Trọng cáu đầy vô cớ. Nếu là người khác chắc đã run bắn rồi, nhưng Thảo Vy thì không.- Em định chào đón nó một chút. Các anh chẳng phải rất hứng thú với mấy vụ này sao?- Định phủ đầu người ta à?- Hiếu ngồi ngay dậy, miệng nhếch lên, dù cái cười ruồi có phần hơi thê thảm.- Để nó biết điều một chút thôi.Cả ba thừa hiểu Thảo Vy muốn dằn mặt người mới đến như nhỏ vẫn hay làm. Cũng tại nhỏ sợ cái vị trí độc tôn mà nhỏ đang có một ngày nào đó bị cướp mất nên mới bày ra mấy trò con nít này.Đúng lúc đó thì cô giáo bước vào lớp. Cả lớp lục đục đứng dậy. Đợi học sinh ngồi ngay ngắn, không quên ném một cái nhìn khó chịu về phía bộ ba khi thấy Duy Hiếu vẫn ngồi vắt chân lên ghế, còn Trọng thậm chí gục mặt xuống ngủ khì, không thèm đứng dậy, cô giáo trẻ nói:- Cô giới thiệu với các em một thành viên mới của lớp, bạn Phạm Quân Anh. Vào đi em.Cả lớp ồ lên vì người mang cái tên rất con trai ấy lại là một cô gái đầy nữ tính. Hải ngạc nhiên, Hiếu suýt ngã ngửa, và cú giật mình suýt ngã ấy làm Trọng bất giác ngẩng đầu lên. Cả ba há hốc miệng, lẩm bẩm: “Là cô ấy.”4. Trò chơi.Chẳng ai nhận ra thái độ khác thường của ba anh chàng nổi tiếng nhất trường, và chính ba người cũng không nhận ra sự thay đổi trong nét mặt của bạn mình. Vì cả ba người đều đang tập trung ánh mắt vào con người vừa xuất hiện giữa lớp ấy. Cô giáo chủ nhiệm thận trọng xếp cho Quân Anh một chỗ ngồi ngay bàn thứ 2, tránh xa tầm hoạt động của bộ ba nghịch ngợm cũng như cô tiểu thư ngang ngược mà ai cũng biết. Nhưng mọi sự đề phòng đều là có thừa, cả lớp còn lạ gì bốn con người vốn coi trời bằng vung ấy. Lính mới nào đến mà chả phải một lần bị dằn mặt để sau còn biết trật tự lớp học.Trong cùng một lúc, cả ba anh chàng đưa mắt về phía Thảo Vy đang ngồi nhìn người mới đến bằng ánh mắt đầy ngạo nghễ.- Nguy rồi.- Hải thầm than.- Cơ hội thể hiện với “nàng” đây rồi.- Hiếu tủm tỉm cười.- Ba cái trò dọa trẻ con làm gì được cô ta không nhỉ?- Trọng nhếch mép.Không chỉ ba anh chàng này, mà cả lớp dường như đều nín thở chờ đợi màn chào đón của Thảo Vy. Cũng chẳng phải chờ lâu, ngay sau tiết học đầu tiên của cô chủ nhiệm, Kiều Oanh, một người trong nhóm chơi ủng hộ Thảo Vy tiến đến trước mặt Quân Anh và mỉm cười không thể thân thiện hơn.- Bạn Quân Anh.

Uhm…- Cái tin mà Thảo Vy mang đến quá nhạt nhẽo đến nỗi Hải chỉ biết “uhm” nhẹ và chúi đầu vào quyển sách.

- Cái quan trọng là sáng nay nó đến trường với 1 con Audi mui trần.

- Thì chắc lại con ông bà nào đó lắm tiền thôi, sao cô quan tâm làm gì lắm thế.- Trọng cáu đầy vô cớ. Nếu là người khác chắc đã run bắn rồi, nhưng Thảo Vy thì không.

- Em định chào đón nó một chút. Các anh chẳng phải rất hứng thú với mấy vụ này sao?

- Định phủ đầu người ta à?- Hiếu ngồi ngay dậy, miệng nhếch lên, dù cái cười ruồi có phần hơi thê thảm.

- Để nó biết điều một chút thôi.

Cả ba thừa hiểu Thảo Vy muốn dằn mặt người mới đến như nhỏ vẫn hay làm. Cũng tại nhỏ sợ cái vị trí độc tôn mà nhỏ đang có một ngày nào đó bị cướp mất nên mới bày ra mấy trò con nít này.

Đúng lúc đó thì cô giáo bước vào lớp. Cả lớp lục đục đứng dậy. Đợi học sinh ngồi ngay ngắn, không quên ném một cái nhìn khó chịu về phía bộ ba khi thấy Duy Hiếu vẫn ngồi vắt chân lên ghế, còn Trọng thậm chí gục mặt xuống ngủ khì, không thèm đứng dậy, cô giáo trẻ nói:

- Cô giới thiệu với các em một thành viên mới của lớp, bạn Phạm Quân Anh. Vào đi em.

Cả lớp ồ lên vì người mang cái tên rất con trai ấy lại là một cô gái đầy nữ tính. Hải ngạc nhiên, Hiếu suýt ngã ngửa, và cú giật mình suýt ngã ấy làm Trọng bất giác ngẩng đầu lên. Cả ba há hốc miệng, lẩm bẩm: “Là cô ấy.”

4. Trò chơi.

Chẳng ai nhận ra thái độ khác thường của ba anh chàng nổi tiếng nhất trường, và chính ba người cũng không nhận ra sự thay đổi trong nét mặt của bạn mình. Vì cả ba người đều đang tập trung ánh mắt vào con người vừa xuất hiện giữa lớp ấy. Cô giáo chủ nhiệm thận trọng xếp cho Quân Anh một chỗ ngồi ngay bàn thứ 2, tránh xa tầm hoạt động của bộ ba nghịch ngợm cũng như cô tiểu thư ngang ngược mà ai cũng biết. Nhưng mọi sự đề phòng đều là có thừa, cả lớp còn lạ gì bốn con người vốn coi trời bằng vung ấy. Lính mới nào đến mà chả phải một lần bị dằn mặt để sau còn biết trật tự lớp học.

Trong cùng một lúc, cả ba anh chàng đưa mắt về phía Thảo Vy đang ngồi nhìn người mới đến bằng ánh mắt đầy ngạo nghễ.

- Nguy rồi.- Hải thầm than.

- Cơ hội thể hiện với “nàng” đây rồi.- Hiếu tủm tỉm cười.

- Ba cái trò dọa trẻ con làm gì được cô ta không nhỉ?- Trọng nhếch mép.

Không chỉ ba anh chàng này, mà cả lớp dường như đều nín thở chờ đợi màn chào đón của Thảo Vy. Cũng chẳng phải chờ lâu, ngay sau tiết học đầu tiên của cô chủ nhiệm, Kiều Oanh, một người trong nhóm chơi ủng hộ Thảo Vy tiến đến trước mặt Quân Anh và mỉm cười không thể thân thiện hơn.

- Bạn Quân Anh.

Interpol Phần 1 – Biệt Thự ĐenTác giả: Muội Muộiững ánh mắt tò mò. Cho đến 1 tháng trước. Một buổi sáng tháng 8 mát mẻ, hương hoa nhài thoang thoảng trong không khí, bay ra từ một ngôi biệt thự nào đó trong khu, một chiếc xe tải chở theo hơn chục công nhân dừng trước cổng biệt thự Đen. Một người đàn ông có tuổi mặc véc đen bình thản dùng chìa tra vào ổ khoá và chiếc cổng nặng trịch được kéo ra trong tiếng cót két đến rợn người. Chi trong một ngày, bộ mặt của ngôi nhà đã hoàn toàn thay đổi. Cỏ trong các khuôn viên quanh biệt thự đã được làm sạch, đất được xới lên và người ta trồng cây ở đó. Một tháng sau, người trong khu sửng sốt khi thấy khu vườn giờ đây tràn ngập hoa cánh bướm, một loại hoa đồng nội rất đẹp. Sự sống dường như quay lại với ngôi nhà, và nó làm cho chủ nhân của những ngôi biệt thự hiện đại và lộng lấy khác trong khu phải thèm thuồng và thầm ghen tỵ. Cánh cổng sắt đen thui và han gỉ đã được thay bằng một cánh cổng điện tử, chỉ có những bức tường phủ đầy dây hoa ti-gôn thì vẫn không thay đổi. Thỉnh thoảng người ta thấy… Uhm…- Cái tin mà Thảo Vy mang đến quá nhạt nhẽo đến nỗi Hải chỉ biết “uhm” nhẹ và chúi đầu vào quyển sách.- Cái quan trọng là sáng nay nó đến trường với 1 con Audi mui trần.- Thì chắc lại con ông bà nào đó lắm tiền thôi, sao cô quan tâm làm gì lắm thế.- Trọng cáu đầy vô cớ. Nếu là người khác chắc đã run bắn rồi, nhưng Thảo Vy thì không.- Em định chào đón nó một chút. Các anh chẳng phải rất hứng thú với mấy vụ này sao?- Định phủ đầu người ta à?- Hiếu ngồi ngay dậy, miệng nhếch lên, dù cái cười ruồi có phần hơi thê thảm.- Để nó biết điều một chút thôi.Cả ba thừa hiểu Thảo Vy muốn dằn mặt người mới đến như nhỏ vẫn hay làm. Cũng tại nhỏ sợ cái vị trí độc tôn mà nhỏ đang có một ngày nào đó bị cướp mất nên mới bày ra mấy trò con nít này.Đúng lúc đó thì cô giáo bước vào lớp. Cả lớp lục đục đứng dậy. Đợi học sinh ngồi ngay ngắn, không quên ném một cái nhìn khó chịu về phía bộ ba khi thấy Duy Hiếu vẫn ngồi vắt chân lên ghế, còn Trọng thậm chí gục mặt xuống ngủ khì, không thèm đứng dậy, cô giáo trẻ nói:- Cô giới thiệu với các em một thành viên mới của lớp, bạn Phạm Quân Anh. Vào đi em.Cả lớp ồ lên vì người mang cái tên rất con trai ấy lại là một cô gái đầy nữ tính. Hải ngạc nhiên, Hiếu suýt ngã ngửa, và cú giật mình suýt ngã ấy làm Trọng bất giác ngẩng đầu lên. Cả ba há hốc miệng, lẩm bẩm: “Là cô ấy.”4. Trò chơi.Chẳng ai nhận ra thái độ khác thường của ba anh chàng nổi tiếng nhất trường, và chính ba người cũng không nhận ra sự thay đổi trong nét mặt của bạn mình. Vì cả ba người đều đang tập trung ánh mắt vào con người vừa xuất hiện giữa lớp ấy. Cô giáo chủ nhiệm thận trọng xếp cho Quân Anh một chỗ ngồi ngay bàn thứ 2, tránh xa tầm hoạt động của bộ ba nghịch ngợm cũng như cô tiểu thư ngang ngược mà ai cũng biết. Nhưng mọi sự đề phòng đều là có thừa, cả lớp còn lạ gì bốn con người vốn coi trời bằng vung ấy. Lính mới nào đến mà chả phải một lần bị dằn mặt để sau còn biết trật tự lớp học.Trong cùng một lúc, cả ba anh chàng đưa mắt về phía Thảo Vy đang ngồi nhìn người mới đến bằng ánh mắt đầy ngạo nghễ.- Nguy rồi.- Hải thầm than.- Cơ hội thể hiện với “nàng” đây rồi.- Hiếu tủm tỉm cười.- Ba cái trò dọa trẻ con làm gì được cô ta không nhỉ?- Trọng nhếch mép.Không chỉ ba anh chàng này, mà cả lớp dường như đều nín thở chờ đợi màn chào đón của Thảo Vy. Cũng chẳng phải chờ lâu, ngay sau tiết học đầu tiên của cô chủ nhiệm, Kiều Oanh, một người trong nhóm chơi ủng hộ Thảo Vy tiến đến trước mặt Quân Anh và mỉm cười không thể thân thiện hơn.- Bạn Quân Anh.

Chương 8: Chương 8